Thứ Năm, 28 tháng 4, 2016

Thơ Tình Chùm 245






Qua Đò Trần Ai
tặng Nguyệt Nhi

Em đứng đó mảnh mai thơ liễu
Dòng sông xanh chan chưá tình đời
Mắt huyền đắm đuối xa xôi
Việt Nam xa cách biển khơi trập trùng

Chiều lồng lộng mùi hương gió thoảng
Cầu Labem bảng lảng mây trôi
Mộng hồn xao xuyến em ơi!
Tuổi xuân gửi lại một thời hồng son


Khi xa nước thuở còn bé gái
Tóc chưa tròn một búi em mang
Sông Thao nao nức xóm làng
Đồng xanh ngào ngạt hỡi nàng Tiên Nga

Mầm xanh biếc búp ngà duyên dáng
Ong bướm vờn thơ mộng chiều buông
Hoa tươi phong cảnh lạ thường
Ở nơi đất Tiệp vấn vương dạt dào

Người con gái má đào xuân trẻ
Gọi Nguyệt Nhi lạc mộng vào thơ
Hai quê chung một chuyến đò
Con thuyền bát nhã qua bờ trần ai

Bao khổ hạnh canh dài mưa đổ
Phận hồng nhan cam chịu mãi sao
Lênh đênh đứng mũi chống sào
Trầm luân biển cả nghẹn ngào ba sinh...

12.7.2012 Lu Hà




Uá Sầu Cỏ Hoa

Bởi vì em chẳng nói ra
Tình như chiếc lá la đà biển xanh
Yến oanh khúc khích trên cành
Trêu người dương thế bồng bềnh bể sâu

Xót xa trong cõi ta bà
Lưã lần mà chịu khổ đau suốt đời
Thong dong như cánh chim trời
Ầm ầm vũ bão gốc sồi lật trôi

Trùng dương dặm nẻo xa khơi
Trán nhăn tư lự chơi vơi bến nào?
Ngỡ rằng lạc nhạn chiêm bao
Trầm ngư tủi hận nghẹn ngào em ơi!

Đêm đen ngồi ngắm sao rơi
Trái tim băng giá tan rồi từ lâu...
Bẽ bàng ảo não xuân thu
Bọt bèo trôi nổi uá sầu cỏ hoa...
 
cảm tác từ thơ đường cuả Thimyngoc Huynh: Có Nỗi Niềm Riêng

12.7.2012 Lu Hà




Điệp Hồ Liêu Trai
 tặng hai nàng Mai Vy

Hình như em thích màu vàng
Đó là màu cuả thiên đàng người ơi!
Bao dung thương nhớ tuyệt vời
Thủy chung son sắt rạng ngời bao la

Nhưng mà không phải chói loà
Loá bao mắt kẻ  ta bà tình si
Tên em cũng gọi Mai Vy
Chị đây em đó như đôi bướm hồng

Xinh tương trong cõi thiên bồng
Ngọt bùi hai trái nhãn lồng trần gian
Chị say màu trắng giai nhân
Hồn trinh thanh khiết muôn vàn đáng yêu

Xôn xao sóng nước dập dìu
Hoàng hôn ngây ngất bóng chiều thướt tha...
Ngẩn ngơ kià ngã Lu Hà
Bỗng dưng thi hứng la đà trăng sao

Thiên thần cũng phải xôn xao
Bởi người thế tục xuân đào ươm tơ...
Thái Chân Ngọc Nữ như mơ
Hò ơ tiếng hát con cò sang sông

Đa tình tự cổ vấn vương
Mười hai bến nước đoạn trường một chương
Nghẹn ngào hai tiếng quê hương
Gặp nhau trên mạng trùng dương dạt dào

Bao giờ thuyền cập đúng bờ
Thanh mai trúc mã địệp hồ liêu trai...
Mấy khi trong cõi trần ai
Người tiên kẻ tục canh dài chưá chan

14.7.2012 Lu Hà




Hồn Lạc Bến Tiên

Thân hình cong tớn lên thôi
Như đang chờ đợi bồi hồi bướm mơ
Lòng tôi xao xuyến dạt dào
Hò ơ bến Ngự bồng đào thiên thai

Lang thang trong cõi trần ai
Đa tình tự cổ tuyền đài chẳng buông
Xôn xao gà gọi lên chuồng
Trăng treo đầu ngõ má hồng nôn nao

Cung đàn dìu dặt non cao
Hải đường lả ngọn má đào cô ơi!
Buồng the cưả sổ trăng soi
Hương thơm ngào ngạt chơi vơi biên đình

Long lanh ánh mắt cô mình
Trăm năm có biết duyên tình hay không?
Mà  sao thấp thỏm tơ vương
Thiên nhiên toà ngọc mênh mông biển trào

Lão Trang hoá bướm khi nào
Tôi đây cũng muốn lạc vào cõi tiên
Năm canh xoá hết ưu phiền
Ba thu dìu dặt triền miên điệp hồ...

12.7.2012 Lu Hà




Bởi Vì Tại Cô

Cô xinh như một giấc nồng
Cồn cào men rượu má hồng nôn nao
Khối ông cụ ngả mũ chào
Lão bà cay đắng nghẹn ngào châu sa

Tôi đây đâu đã về già
Ngắm cô mà tưởng ta bà đảo điên
Ngẫm mình thoát tục mơ tiên
Trần gian dan díu luỵ phiền tương tư

Sương thu dầu dãi mái đầu
Hồn trinh ngây ngất bên cầu nỉ non
Dập dìu sóng nước đòi cơn
Chắp tay tôi lạy môi son mắt huyền

Sông thương bể ái triền miên
Đời tôi còn khổ con thuyền bơ vơ
Làm sao tìm được bến bờ
Bọt bèo xuôi nguợc mịt mờ than ôi!

Thôi cô đừng có trêu ngươi
Phây phây mình ngọc bồi hồi trái tim
Để tôi mỏi mắt đi tìm
Quan quan bờ bụi cánh chim rã rời..

Bao giờ tôi sẽ lên trời
Sáu đường lục đạo chơi vơi phũ phàng
Quên đi ảo mộng thiên đàng
Luân hồi trôi nổi bởi nàng Tiên Nga.

cảm tác từ bức ảnh
12.7.2012 Lu Hà




Chiều Quê Ảm Đạm

Nghe tiếng sáo đồng quê thoang thoảng
Cánh diều bay bảng lảng chiều thu
Bàng hoàng lữ khách say sưa
Ngậm ngùi than thở giọt mưa năm nào...

Ngày xưa ấy tuổi thơ mơ mộng
khúc nhạc tình văng vẳng đâu đây
Vùi chôn bao nỗi đắng cay
Hò ơ bến nước vơi đầy nỉ non

Bởi ly loạn giang sơn chìm đắm
Cả ba miền ảm đạm thương đau
Cúc vàng heo hắt uá sầu
Đói nghèo bệnh tật dãi dầu mẹ cha

Con trở lại thăm khu mộ tổ
Màu cỏ hoang cổ độ trăng soi
Nén nhăng từng giọt sương rơi
Ông bà nằm dưới xa xôi ngàn trùng

Lang thang dạo đồi thông vi vút
Dọc bờ sông ngào ngạt hương say
Bơ vơ trời lạnh mây bay
Hoàng hôn lạnh lẽo luống cày dở dang

Hàng cờ đen vội vàng quạ riả
Bóng cô hồn tức tưởi oan khiên
Bao nhiêu chồng chất ưu phiền
Chập chờn đom đóm triền miên u hoài...

cảm tác từ bài đường thi cuả Hương Nguyên: Hồn Quê
13.7.2012 Lu Hà








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét