Thứ Tư, 20 tháng 4, 2016

Thơ Tình Chùm 220


Sài Gòn Muà Hoa Phượng
chuyển thể thơ Mai hoài Thu: Nỗi Buồn Tháng Tư

Đầu tóc rối u hoài thổn thức
Đợi chờ anh dạo bước tháng tư (1)
Nhớ mong khắc khoải phôi pha
Lênh đênh vận nước sơn hà buồn trôi...


Ai trở gót đường đời lạc bước
Vắng anh rồi gió bấc lắt lay
Bây chừ phố xá mưa bay
Phượng rơi tơi tả đắng cay âu sầu

Anh còn nhớ tình ca rên rỉ
Kỷ vật là một trái tim đau
Ru hồn vào mộng thiên thu
Vòng đai hun hút mịt mù xa xôi...

Em ở lại chơi vơi quằn quại
Ngậm bồ hòn tê tái hai vai
Hành hương thứ lữ bi ai
Cuộc đời vất vưởng canh dài sầu tư...

Lê chân bước dãi dầu mưa nắng
Quãng đường dài mộng tưởng ái ân
Hằng Nga lạnh lẽo trăng tàn
Bóng đêm hụt hẫng trăm ngàn xót xa

Em sợ lắm một màu u ám
Cả bầu trời ảm đạm mây đen
Màu cờ sắc máu hơi men
Sương mù tháng tám triền miên tháng ngày (2)

Niềm dĩ vãng vơi đầy trăng tỏ
Gió thu về nặng trĩu tương tư
Sài Gòn bến nước đôi bờ
Còn đâu vẻ ngọc bơ phờ xác xơ...

(1) tháng tư, 1975
(2) tháng tám, 1945

29.3.2012 Lu Hà



Chân Cầu Nỉ Non
cảm tác thơ Cánh Hoa Tuyết: Mưa Buồn

Cánh Hoa Tuyết làm thơ song thất
Lại đôi dòng lục bát chưá chan
Lòng anh sung sướng vô ngần
Cô em gái nhỏ muôn vàn mến yêu...

Kià buổi sáng tiêu điều mây gió
Bên bờ hồ lá đổ cây rung
Mênh mông sóng nước trập trùng
Giăng giăng ánh mắt nhớ nhung tủi sầu

Nhìn phong cảnh niềm đau tê tái
Tiên nữ buồn ngắn ngủi ngày vui
Trần gian tình ái dập vùi
Hồn thơ da diết ngậm ngùi tương tư

Ai có biết giang đầu bến đợi
Nắng hanh vàng le lói tình ta
Trong mơ lại được thấy nhau
Bướm ong dìu dặt chân cầu nỉ non

Thì ai hỡi tâm hồn ngây ngất
Bằng vần thơ tha thiết bao la
Đẹp như cánh hạc bay qua
Trong như nước suối la đà ngẩn ngơ

Sông nước chảy dạt dào cảm xúc
Nghệ thuật trau từng bước nâng cao
Tiền nhân sóng gió ba đào
Đa tình tự cổ bến bờ thuyền trôi

Giưã biển cả xa xôi lộng gió
Cảnh trời mây cổ độ trăng soi
Hằng Nga cung Quảng một thời
Vẳng nghe tiếng hát bồi hồi cánh hoa.

25.3.2012 Lu Hà



Hoa Chẳng Tàn Phai
hoạ theo thơ Hàn thiên Lương

Quốc sắc thiên hương bậc mỹ nhân
Làm sao tránh khỏi lụy phong trần
Ái tình bể khổ thương đau lắm
Ai trót gieo vầng mây sắc vân?...

Ta đã thầm yêu bao nhớ nhung
Hào quang toé lưả buổi chiều hoang
Thiên đình sét đánh còn lưu lại
Ngẩn mặt trông mây trận gió tàn...

Rượu đã say tình cơn sóng lòng
Năm canh trằn trọc ngóng chờ mong
Lão Trang hoá bướm còn chưa tỉnh
Hư hư thực thực cõi muôn trùng

Yêu đoá hoa lòng bao giờ phai?
Dù cho cách trở vết thương gai
Đâm cho toạc máu tim hồng thắm
Mộng tưởng trong lòng thêm thấm cay...

Hoa ở trong ta nở mãi hoài
Gió hoà mưa thuận chẳng phôi phai
Mắt biếc khát khao nhìn thấy cả
Tình yêu tâm thức vẫn mê say

21.5.09 Lu Hà



Tiểu Kiều Và Đại Kiều
tặng Tracey Vu

Trông ra như thể chị em
Hằng Nga e thẹn trăng thềm bóng soi
Mượt mà vóc ngọc tươi cười
Bên rèm cưả sổ dáng người thướt tha
Lâng lâng tiên nữ ngọc ngà
Hai cô thỏ thẻ mặn mà mến yêu
Chu Du Tào Tháo sớm chiều
Lờ mờ say khướt hai Kiều đó ư?
Ơ kià Tôn Sách ngất ngư
Lì xì cuả mẹ có vưà lòng con?
Tóc đen loã xoã bồn chồn
Tóc nâu lay láy nguồn cơn mẹ hiền
Phập phồng bồng đảo áo đen
Bướm ong hoa nở ưu phiền xua tan.
 
29.3.2012 Lu Hà




Ngày Mai Đó
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Mai Tôi Xa Em

Ngày mai đó trùng dương cách trở
Đôi bến lòng mây gió cuồng say
Tinh cầu giá lạnh đắng cay
Trời không đổ nắng đoạ đầy tình ta...

Thuyền không lái bơ vơ trần thế
Biển khóc thầm réo gọi người ơi!
Xôn xao cồn cát chơi vơi
Nằm ngoan phơi nắng tả tơi đợi chờ...

Buồn vời vợi quầng sâu hốc mắt
Hoa uá sầu thảm thiết màu xanh
Chim buồn ngao ngán trên cành
Trái tim băng giá bóng hình xa xôi...

Hồn chết lặng u hoài rên rỉ
Trái đất là một dải mây đen
Sương mù tràn ngập ưu phiền
Không gian vắng vẻ triền miên não nùng...

Kẻ hành khất bi thương sầu khổ
Cầu xin người món nợ trần ai
Duyên tình giọt lệ nhoà phai
Ngày dài tháng tận cỏ cây dãi dầu...

23.3.2012 Lu Hà



Nỗi Lòng Chàng Tiêu
      
Tôi biết đời tôi vẫn khổ đau
Lòng tôi khô héo đến bao giờ
Khi em đã có tay bồng bế
Mái tóc xanh xanh đợm muối sầu

Từ ấy ngày xưa tôi lặng thinh
Mong em hạnh phúc với duyên tình
Nếu như sóng gió thuyền em đắm
Chắc chẳng vui gì thoáng nhớ anh ?

Mỗi bước chân đi mỗi tủi sầu
Phong trần muôn ngả cõi người ta
Mở lòng ra đón trời xuân đẹp
Ấm áp tình xa chẳng gượng cầu

Tôi chẳng ép ai chẳng cầu xin
Tuỳ lòng thương cảm cuả tình xuân
Thuận duyên thì nở ra hoa trái
Chẳng thuận hoa rơi nhụy héo tàn

Tôi vẫn đi bên với vợ con
Lòng còn thổn thức mối tơ duyên
Giận ai lần lưã thành băng giá
Thương đoá hoa lòng đã héo hon

Tôi vẫn thương em vẫn nguyện cầu
Mong rằng bồi đắp nỗi niềm xưa
Phút giây lầm lỡ tình muôn ngả
Ngàn thu in dấu bóng chàng Tiêu?...

 29.1.2009 Lu Hà




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét