Thứ Năm, 28 tháng 4, 2016

Thơ Tình Chùm 239




Mừng Ngày Sinh Nhật
tặng Nguyễn Hải Yến

Chúc mừng cha mẹ sinh em
Vài ba thập kỷ nỗi niềm sầu tư
Lang thang dầu dãi nắng mưa
Chân trời xa lạ mái đầu héo hon


Mẹ con xao xuyến bồn chồn
Mây hồng bảng lảng môi son nụ cười
Ô hay ngủ dậy bồi hồi
Tìm ai trong mạng đúng người chiêm bao

Bồng lai tiên cảnh nôn nao
Đêm qua lạc mộng xôn xao bướm vàng
Tiên nga quang cảnh dịu dàng
Đón chào lữ khách lỡ đàng ghé thăm

Cố hương tiên tổ Việt Nam
Mà sao lạc lối tháng năm nhỡ nhàng
Xem ra cô sự muộng màng
Gặp nhau trong mộng bẽ bàng ngàn thu

Duyên thiên trong đám mây mù
Phận đời lưu lạc ngao du biển hồ
Xuất thần hồi tưởng thành thơ
Nên chưa nóng vội gửi vào nhà em

Lâng lâng cảm xúc êm đềm
Nghe lòng phấn chấn trăng thềm bóng soi
Sáng nay tỉnh dậy chơi vơi
Gặp em mới chát như người trần ai

Bâng khuâng suốt cả canh dài
Rèm buông trướng phủ chương đài ngẩn ngơ
Tình xuân chan chưá lao xao
Canh gà gọi sáng bơ vơ dập dìu

Phòng văn thoang thoảng đìu hiu
Mẹ con Hải Yến yêu kiều thướt tha
Tấm hình mới chụp hôm qua
Hai cô thiếu nữ đậm đà nắng lên

Thuận tay gõ bức hoa tiên
Chúc mừng sinh nhật viết liền một hơi
Gửi về Tây Đức xa xôi
An khang hạnh phúc cuộc đời bình yên

Học hành tiến bộ làm nên
Bao nhiêu cay đắng ưu phiền xua tan
Ba sinh giọt lệ chưá chan
Trùng trùng duyên khởi ái trần gian luân hồi...

23.6.2012 Lu Hà




Biền Biệt Trăng Sao
cảm tác từ hình ảnh và thơ cuả Hương Nguyên: Nhớ Anh

Nhớ Anh

Trăng khuya buồn nhớ bóng hình ai
Để gió thương mang giọt lệ dài
Tình cứ xa xôi bao cách trở
Làm sao đẹp mãi với ngày mai?

Người xa để lại nỗi sầu thương
Cay đắng làm sao khúc đoạn trường
Lạnh lẽo gió heo lòng trống vắng
Tình sao gởi nhớ giữa dòng tương

Ước gì trở lại với ngây thơ
Khỏi nhớ nhung chi phải thẩn thờ
Để lệ không rơi trong thổn thức
Cho hồn mộng đẹp với trăng mơ

Hương Nguyên


Biền Biệt Trăng Sao

Hỡi nàng tiên nữ mộng sầu ơi!
Ánh mắt long lanh sáng lạnh đời
Cô đã gieo vào lòng tưởng nhớ
Nghìn thu bàng bạc đoá sao rơi...

Tôi thấy tình cô buồn thảm lắm
Sinh ra là chỉ biết yêu thôi
Thướt tha yểu điệu trang kiều nữ
Duyên dáng trần ai mộng ngẩn đời...

Tôi viết tặng cô lời đẹp nhất
Tâm hồn ngưỡng mộ cuả thi nhân
Tháng năm tầm tã đời sương gió
Tê tái chiều thu bóng xế tàn...

Mắt cô đau đáu tưạ chiêm bao
Loã xoã tóc mây ngọc hải hồ
Nuối tiếc thân tôi vàng lá rụng
Ngàn thu biền biệt ánh trăng sao...

Hồn tôi chan chưá tình nhân loại
Và cả cho cô một cõi lòng
Nếu có tái lai tình chớm nở
Ba sinh dìu dặt một dòng thương...

Sông Tương gặp lại bến giang đầu
Ở cõi dương gian cuộc bể dâu
Đau khổ sầu tư ngàn vạn kiếp
Quan quan thiên hạ gọi thư cưu...

Chú thích: Bài thơ này viết tặng kỷ niệm Hương Nguyên lúc 3 giờ 29 phút sáng vưà thức dậy.
25.6.2012 Lu Hà




Bao Giờ Thì Thôi
cảm tác thơ H.T. M. Ngọc: Gió Đông Buồn

Gió đông gợi những nhớ mong
Em nghe tan nát trong lòng anh ơi!
Mười hai năm chẵn qua rồi
Từng đêm lạnh lẽo xa xôi mịt mù

Thoi đưa thấm thoát qua mau
Người đâu thấu hiểu nỗi đau tủi sầu
Từng muà đông gió dãi dầu
Lá khộ xào xạc uá màu cỏ xanh

Nưả đêm lay động bức mành
Bóng đèn thấp thoáng dáng anh thuở nào
Giật mình thổn thức như mơ
Nỗi buồn tê tái bao giờ thì thôi

Đông về hồn lại chơi vơi
Người xưa ở cuối chân trời nôn nao
Tình yêu thuở ấy dạt dào
Thuyền em gãy lái bến bờ nào đây?

Nỗi niềm u uất đắng cay
Bao nhiêu kỷ niệm vơi đầy dễ quên
Tháng ngày tầm tã triền miên
Hàng hiên tháng thót muộn phiền tương tư!

Chú thích: Đây là kiểu đối ý thơ cuả H. T. M. Ngọc chứ không phải hoạ thơ hay chuyển thể
24.6.2012 Lu Hà




Chuyện Tình Hoa Xoan
cảm tác thơ Nguyễn Bính: Mưa Xuân

Phận con gái quanh năm đằng đẵng
Cùng mẹ già năm tháng trôi đi
Bên khung cửi dệt mãi hoài
Luạ em chưa bán chợ giời làng xa...

Vào buổi ấy xuân hoa phơi phới
Mùi xoan thơm roi rói trào dâng
Hội chèo làng Đặng lâng lâng
Tối nay mẹ bảo em sang thôn Đoài

Lòng thổn thức bồi hồi trăm mối
Em ngừng thoi đắm đuối tay xinh
Thẹn thùng đôi má tư tình
Chắc là em nghĩ bên mình có anh

Bóng chiều buông yến oanh thủ thỉ
Gà lên chuồng trống mái gọi nhau
Ngưả bàn tay đón hạt mưa
Đèn dầu le lói anh qua thôi mà...

Xin phép mẹ gội đầu hoa bưởi
Cài bông tai em vội vàng đi
Mẹ cười đường một quãng thôi
Tối nay về kể thảnh thơi chuyện dài

Cách con đê say mê tiếng hát
Em mải tìm chả thiết gì xem
Canh cửi lạnh lẽo màn đêm
Thoi nằm nhớ ngón tay em êm đềm...

Em chờ mãi nỗi niềm ngao ngán
Buồn làm sao tủi hận trong lòng
Hẹn hò chiếc lá trôi sông
Muà xuân sắp hết má hồng phôi pha...

Em lầm lũi đường xa hoang vắng
Buồn mênh mông lành lạnh giải đê
Mưa xuân nặng hạt dầm dề
Đầm đià aó ướt não nề tấm thân

Buổi xuân ấy hoa tàn xoan nát
Mưa hết bay lạnh nhạt dấu giày
Hội chèo làng cũng đắng cay
Xác xơ mẹ bảo cạn ngày xuân hoa

Em cặm cụi dãi dầu sương gió
Đến bao giờ mới có anh đây
Nỉ non ong bướm vơi đầy
Hội chèo làng Đặng hết say hát hò...

22.6.2012 Lu Hà




Tình Câm Lặng
cảm tác từ thơ Trần Minh Hoà: Tình Lang Thang

Tình câm thầm lặng lang thang
Cô đơn lạnh lẽo khói nhang bẽ bàng
Đời trôi trong đám mây vàng
Trái tim tê tái giá băng tủi sầu...

Cơn mưa cuốn bụi chân cầu
Nhành hoa tím nát dãi dầu héo hon
Buồn cho một mảnh tâm hồn
Kiếp người khổ hạnh nguồn cơn sụt sùi

Bọt bèo trôi nổi dập vùi
Sân ga vắng vẻ ngậm ngùi chiều thu
Chuyến tàu biền biệt mái đầu
Tóc mây loã xoã bốn muà trăng soi

Em ơi! Tình nát tan rồi
Rơi vào quên lãng chơi vơi nưả vời
Thuyền tình rẽ lối xa khơi
Nghe như sóng dội tả tơi lụi tàn...

Bơ vơ trong cõi dương trần
Hành trang nặng gánh khóc than ân tình
Thân ta côi cút một mình
Khói sương mờ mịt dáng hình cuả ai...

Chú thích: Trần Minh Hoà làm bài thơ "Tình Lang Thang" theo thể tự do.
Tôi xin phép đáp lạị là bài "Tình Câm Lặng". Đây không phải là hoạ thơ hay chuyển thể mà tôi gọi là đối ý thơ.
 Đây cũng là một kiểu sáng tạo riêng, xưa nay ít người làm như vậy.

24.6.2012 Lu Hà




 Sương Pha Ngọn Cỏ
tặng Hương Nguyên

Cô này đâu phải Hương Nguyên?
Hao hao dáng vẻ mắt huyền chiêm bao
Chàng này ong bướm lao xao
Trông như Bùi Giáng lao đao trường tình

Kim Cương cũng phải bực mình
Phiêu liêu sáu nẻo yến oanh ghẹo cười
Họ Bùi nghèo rớt mồng tơi
Đại gia lọ mọ lả lơi bạc tiền

Lu Hà dám hỏi Hương Nguyên
Tấm hình ai đó gọi tên cô nàng
Duyên thiên đầu dọc nhỡ nhàng
Ái ân phận liễu dở dang lỡ làng...

Tóc bồng vòng ngọc đài trang
Ô tô bóng nhoáng mơ màng tiên nga
Lầu son vóc ngọc la đà
Lá thu rơi rụng mượt mà xa xôi?

Thế gian chuộng cuả hơn người
Hồn thơ xao xuyến chơi vơi nưả đời
Trái tim thổn thức bồi hồi
Sương pha ngọn cỏ tả tơi ngậm ngùi...

Thuyền anh sóng nước dập vùi
Hương Nguyên có biết sụt sùi cảm thương
Ngán đời lữ khách tha hương
Lều tranh giấc mộng bên dòng sông quê

Ngọt bùi khuya sớm đề huề
Đàn gà con vịt dầm dề nắng mưa
Hoa thơm cỏ mọc bốn muà
Cung đàn dìu dặt chân cầu nỉ non...

Chú thích: Bài thơ này cảm tác từ bức hình Hương Nguyên gửi cho tôi

25.6.2012 Lu Hà






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét