Nỗi Buồn Con Gái
tặng Selena Diệp, thơ cảm tác từ tấm ảnh
Em gái Sài Gòn dáng ngẩn ngơ
Phương trời vô định gió vu vơ
Mây bay không biết về đâu nhỉ
Bến đậu trăng mờ những giấc mơ
Cuộc sống bây giờ thật xót xa
Vì sao gây nỗi cảnh chia lià
Đất trời ảm đạm màu u ám
Ai khóc cho ai giọt lệ thưà...?
Con gái quê tôi đẹp mĩ miều
Thuyền quyên yểu điệu đoá hương kiều
Chập chờn phố thị mờ sương phủ
Lạc lõng bơ vơ cảnh chợ chiều
Hòn ngọc viễn đông rưã nát rồi
Đói nghèo bệnh tật ở muôn nơi
Đại gia chiếm đoạt giàu vô số
Em gái như buồn nước mắt rơi!
Ta đã xa nhà mấy chục niên
Năm canh tức tưởi lệ triền miên
Mỗi khi nhớ lại miền quê ấy
Kỷ niệm xa xưa ánh mắt huyền
Bức ảnh trong lòng gợi thiết tha
Nỗi buồn vương đọng tự nơi đâu
Bâng khuâng tư lự ta thầm hỏi
Em đã bao giờ nếm khổ đau...?
15.12.2011 Lu Hà
Biết Đến Bao Giờ
tặng nữ thi sĩ Thi Nguyên
Thánh thót hàng hiên hạt móc rơi
Lòng em như gió thoảng mây trôi
Để anh luống cuống thêm sầu tủi
Biết đến bao giờ hoa tuyết rơi!
Hoa tuyết em rơi trắng cõi lòng
Cho hồn bay bổng tới thiên hương
Em tôi huyền ảo vầng trăng mộng
Như chị Hằng Nga khóc đoạn trường
Em gái quê tôi má đỏ hồng
Biết bao lưu luyến nghẹn ngào thương
Nghe em tâm sự lòng thêm rối
Tê tái thơ bay khắp ngả đường...
Em là quá khứ cuả tương lai
Thế kỷ yêu thương mộng tưởng dài
Ngàn năm vương vấn hồn thu thảo
Có một người anh thích đắm say
Ngàn sau có nhớ lại hôm nay
Có một chàng thơ tối lại ngày
Viết đi viết lại bao nhung nhớ
Để lại cho đời bao đắng cay
Biết đến bao giờ được ái ân
Tào khang tình nghiã chốn nhân gian
Kết tóc se duyên theo nghiệp quả
Đất trời lồng lộng gió quan san...
14.12.2011 Lu Hà
Em Đi Những Đâu
tặng Nguyệt Nhi
Mấy hôm em đi những đâu?
Để anh tựa cưả vào ra thẫn thờ
Nhớ em cô gái má đào
Tóc mây một giải gió chào mưa xuân
Tối trời chiếc bóng bần thần
Quê hương xa nhớ muôn vàn mến yêu
Em như một đoá xuân kiều
Một đài Đồng Tước sớm chiều ngẩn ngơ
Hàng hiên thánh thót mưa sầu
Xót xa giọt nến trong nhà tương tư
Uớc gì ta hoá thư cưu
Nắng mưa dầu dãi đôi bờ nỉ non
Sao em chẳng thấy bồn chồn
Một bên mắt nháy tâm hồn thơ bay
Có người vương vấn đắm say
Như đang vào mộng vơi đầy cùng em?
Trăng thu giải luạ vương thềm
Hằng Nga soi bóng nỗi niềm cuả em
Dập dìu hơi thở nư thèm
Đôi gò bồng đảo mềm mềm lả lơi
Suốt ngày bận bịu tả tơi
Bao nhiêu công việc rã rời hương hoa
Phòng văn mùi vị ngọt ngào
Cho anh trải tóc giấc mơ hải hồ
Như vua Vũ Hán ngày xưa
Thương nàng thị nữ mái đầu xanh xanh....
14.12.2011 Lu Hà
Đoá Hoa Mơ
hoạ thơ Hoa Mai
Dạ hương ngây ngất sợi vương thềm
Thổn thức càng thương lúc nưả đêm
Bóng hồng tha thướt cùng mây gió
Hoa khóc cùng người cảnh tủi thêm
Tuổi mộng trăng tròn đã vấn vương
Hỡi cô thục nữ đoá xuân hương
Trăm năm thề hẹn cùng ai nhỉ
Sầu muộn ngàn thu nỗi đoạn trường...
Trăng soi gót đỏ dáng yêu kiều
Giun dế côn trùng nhạc hắt hiu
Hằng Nga nhỏ lệ sương mờ ảo
Vưà mới hôm qua đã xế chiều...! ! !
Sáng nay tuyết phủ lòng băng giá
Chẳng biết người ta có ngóng chờ
E thẹn nhụy hồng ong bướm gọi
Mỗi năm mỗi tuổi thấy hoa mơ...
15.12.2011 Lu Hà
Sóng Tràn Biển Đông
tặng Lý mỹ Dung
Mỹ Dung cô gái yêu kiều
Thướt tha yểu điệu dáng chiều mây trôi
Từ lâu anh đã hưá rồi
Bài thơ gửi tặng bồi hồi nhớ thương
Mẹ em có được khoẻ không
Em trai đã có khăn hồng trao tay...
Nỗi niềm mưa gió đắng cay
Anh còn vẫn nhớ tháng ngày tiêu hao...
Thương em phận gái má đào
Sông hồ bến nước dạt dào mênh mông...
Tình anh em dấu trong lòng
Trùng dương cách trở tơ vương não nề
Phong trần dặm nẻo sơn khê
Kiếp nào gặp lại tỉ tê mặn nồng?
Em tôi như ánh mây hồng
Như vần nhật nguyệt say lòng thi nhân
Áo xanh dìu dịu mê man
Hồn anh ngây ngất sóng tràn biển Đông!
13.12.2011 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét