Thứ Năm, 28 tháng 4, 2016

Thơ Tình Chùm 248


Hương Tiền Kiếp

Anh đã gặp em từ dạo thuở
Mắt huyền mơ chan chưá tình đời
Ở đâu trong cõi mù khơi
Tìm trong vạn kiếp xa xôi trập trùng...

Lòng thổn thức mênh mông sóng vỗ
Chén rượu đào thu thảo em ơi!
Để rồi cách biệt trăm nơi
Bụi hồng gió cuốn chơi vơi biển trời...


Hãy để mãi cho đời đắm đuối
Ngàn năm trôi mát rượi hoàng hôn
Hương hoa lơi lả bồn chồn
Từng cơn sóng vỗ đòi cơn dạt dào...

Đừng ngần ngại bơ vơ trần thế
Trái tìm sầu rên rỉ chưa phai
Oan khiên mang xuống tuyền đài
Xót thương duyên phận canh dài mưa chan...

Em đừng sợ  tơ duyên bạc bẽo
Chẳng bao giờ chéo néo giai nhân
Đôi ta chưa có nợ nần
Anh đây em đó dạm ngàn trùng dương...

Hương tiền kiếp vấn vương còn mãi
Cõi trần gian ân ái là bao
Thiết tha anh để lời thơ
Nghìn sau gặp lại bên bờ sông Hương...

Vườn ngự uyển bướm hồng rạo rực
Trúc mai vàng khuân ngọc đài trang
Thướt tha bóng liễu nhẹ nhàng
Hàng Nga cung Quảng dỡ dang bẽ bàng...

cảm tác khi đọc thơ Mai Hoài Thu: Gởi Hương Theo Gió...
20.7.2012 Lu Hà



Mộng Sầu Đêm Trăng

Tôi đã đợi em từ vạn kiếp
Thỏ ngọc vờn như tiếp thêm mơ
Niềm vui hoà lẫn sương mờ
Chờ khi nguyệt lặn bên bờ sông ngân

Dáng lướt thướt đêm tàn chim gọi
Nghe tiếng gà buồn với ngàn xưa
Bóng hình mây gió lưa thưa
Tình tôi đắm đuối theo tà áo bay

Mộng huyền ảo đắm say da diết
Hồn ngất ngây bạch tuyết trần ai
Đào nguyên lạc lối thiên thai
Bẽ bàng hồ điệp đêm dài chưá chan

Trồi hoa nhú từng xuân lại đến
Những đêm đông lận đận tưởng qua
Đợi em ở bến giang đầu
Trăng soi vằng vặc bên cầu nỉ non

Màu áo trắng tuổi son nhung nhớ
Hoa phượng rơi từ thuở học trò
Rắc trên vai nhỏ hồn thơ
Em thay màu tím con đò thủy chung

Thuyền thăm ván trập trùng giông tố
Em lấy chồng ảo não lòng tôi
Ngàn thu vằng vặc xa xôi
Nưả vành trăng khuyết chơi vơi nỗi niềm

cảm xúc riêng khi đọc bài thơ cuả Nguyên Sa: Tương Tư
Thơ khác Nguyên Sa về thể loại và ý thơ.
19.7.2012 Lu Hà




Nưả Đời Phôi pha

Từng đêm vắng sao đêm buồn bã
Có ngôi nào ảo não như ta
Tìm vầng tinh tú từ xa
Dõi trông muôn cõi ta bà khổ đau

Ngàn sao sáng Ngân Hà lấp lánh
Hỏi nhân duyên tiền định xa xôi
Vì sao ta vẫn đơn côi
Bôn ba khắp nẻo chơi vơi linh hồn

Nghe gió thoảng bồn chồn tâm trí
Đoạn trường thanh càng nghĩ mà đau
Bọt bèo bao kiếp bể dâu
Theo dòng nước xoáy biết đâu bến bờ...

Mong đợi mãi mịt mờ bóng tối
Người yêu thương hạ giới bên tôi
Cho tôi giữ trọn nụ cười
Nụ hoa héo uá nưả đời phôi pha...!

cảm tác khi đọc  thơ cao Kiều Bích Hằng: Vô Đề
19.7.2012 Lu Hà




Bồi Hồi Triều Dâng
cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Một Sớm Thu Về

Thu về em đã có hay?
Nắng chiều phai nhạt lá bay mặt hồ
Thu xưa yểu điệu sương mờ
Hồn anh trĩu nặng đôi bờ tơ vương...

Vai gày bóng nhỏ yêu đương
Lá thu xào xạc bướm hồng xôn xao
Gót chân nhè nhẹ rì rào
Vi vu khúc nhạc thuở nào âm vang...

Ngưả tay đón chiếc lá vàng
Heo may gió thổi bẽ bàng cơn say
Dáng Thu lướt nhẹ trong mây
Tình Thu hong lại chuỗi ngày đắng cay...

Thu về anh lại ngất ngây
Mây chiều khêu gợi vơi đầy nỉ non
Sầu dâng nghèn nghẹn trào tuôn
Long lanh ánh mắt từng cơn gió luà..

Lá thu rơi rụng bao muà
Tháng ngày rầu rĩ mái đầu héo hon
Nghe con chim hót véo von
Tình thương đọng lại mảnh hồn sương rơi...

Theo anh góc bể chân trời
Nỗi buồn lữ khách rối bời Thu ơi!
Tha hương đất lạ quê người
Sóng lòng dồn dập bồi hồi triều dâng...

Lẽ nào Thu lại quên chăng?
Từng muà lá rụng nắng vàng sang ngang
Ván thuyền ai đóng dở dang?
Phiến sầu vạn cổ lỡ làng tơ duyên...

Tương tư sầu muộn ưu phiền
Xanh xao vò võ triền miên nỗi niềm
Cô liêu với bóng trăng thềm
Hàng hiên thánh thót từng đêm lệ tràn...!

20.7.2012 Lu Hà




Em Hôn Tôi Rồi...

Hôm nay quần đỏ đáng tiền
Hôm qua nàng mặc quần đen dịu hiền
Đỏ đen hai nẻo xuống lên
Như đời may rủi than phiền mãi thôi...

Ơ kià quần trắng xa xôi
Quần hồng đắm đuối bồi hồi lòng tôi
Trắng hồng bẽn lẽn một thời
Chênh vênh rừng núi em ơi nghẹn ngào...

Hôm nao quần tím dạt dào
Xôn xao ong bướm má đào ngẩn ngơ
Quần vàng óng ả sợi tơ
Tím vàng lúng liếng đôi bờ thủy chung...

Che tay chúm chím trập trùng
Hàm răng trắng muốt bập bùng lưả thiêu
Xót xa cảnh vật tiêu điều
Mong manh quần rách bóng chiều tả tơi...

Quần lành da thắm môi cười
Rách lành trong sạch cả đôi mảnh hồn
Bồng đào non trái đòi cơn
Hương thơm ngào ngạt em hôn tôi rồi...

cảm tác từ thơ Bùi Giáng:" Người Con Gái Mặc quần "
20.7.2012 Lu Hà



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét