Thứ Tư, 20 tháng 4, 2016

Thơ Tình Chùm 215





Hoa Trắng Mộ Tình
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Lời Cuối Cho Cuộc Tình

Chiều tà lãng đãng mây trôi
Khói vương Đà Lạt trăng soi đáy hồ
Sầu rơi lối sỏi mộng mơ
Sương buồn thơ thẩn bơ vơ lá vàng...


Trời Đông buốt giá bóng nàng
Lạc loài chìm đắm ngỡ ngàng bước đi
Lung linh từng vệt trăng mờ
Cuộc tình vỡ vụn má đào xanh xao...

Hồn ơi! Chẳng biết nơi nao
Mưa bay xa tít xôn xao chân trời
Trời ơi! Ta mất em rồi!
Con chim rũ cánh tàn hơi cuối đời...

Đêm về trú ngụ xa xôi
Hồn leo đỉnh núi tả tơi não nùng
Thông reo gió thổi hãi hùng
Quanh hồ than thở dở dang lỡ làng...

Tình yêu thung lũng phũ phàng
Em tôi còn nhớ ngày tang nấm mồ
Khói hương nghi ngút lờ mờ
Bên vòng hoa trắng nghẹn ngào xót xa...!

10.3.2012 Lu Hà




Hồn Sầu Mộng Tưởng
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Hồn Điên

Hồn sầu mộng tưởng em điên
Sài Gòn xa cách gọi tên nhớ người
Ôm bao kỷ niệm xa vời
Nỗi buồn da diết bồi hồi chiều thu...

Mảnh hồn phiêu bạt nơi đâu?
Theo làn gió thổi chân cầu bơ vơ
Hoa nhàu cỏ uá xác xơ
Trái tim nhức nhối bơ phờ tương tư...

Nưả đêm mộng rủ mây xa
Sáng ra ngơ ngác sầu đưa hỡi người!
Ngày đêm giống hệt mãi hoài
Lòng thương người sống tả tơi nỗi niềm...

Bước chân chậm rãi từng đêm
Căn phòng vắng lạnh càng thêm tủi sầu
Men cay ly rượu nhạt nhoà
Chẳng vơi tâm sự mịt mù sương sa...

Đông tàn vật vã gối nhàu
Chập chờn hồn lạc âm u cõi nào?
Xuân sang ong bướm dạt dào
Tình đau giãy giuạ nghẹn ngào canh thâu

Hoa tàn lược biếng gương sầu
Lá vàng rơi rụng mái đầu thiên thu
Hồn điên chẳng biết đi đâu
Có ai dẫn lối thì đưa hồn về...?

10.3.2012 Lu Hà




 Khóc Tiễn Người Đi
chuyển thể thơ Mai hoài Thu: Tôi Sợ Lắm Rồi

Tôi sợ lắm nắng vàng hiu quạnh
Gió muà thu lạnh mảnh hồn tan
Lòng buồn lại nhớ trăng ngàn
Hương đưa một thoáng trăm vàn xót xa...

Giọt cô phụ mưa già thêm tuổi
Nổi tương tư tê tái muộn phiền
Sầu dâng tí tách mái hiên
Lòng sao cay đắng triền miên tháng ngày

Tôi sợ cả vơi đầy đắm đuối
Chiều muà thu sương muối dịu dàng
Trông về quê bạn mây giăng
Mình tôi thơ thẩn lang thang bên đồi

Đồi hoang vắng lưng trời bát ngát
Màn sương mù thấm ướt vai gầy
Trăng mờ huyền ảo xuống đây
Thấu chăng bao cảnh đoạ đầy trần gian...

Tình vạn dặm muôn vàn sao sáng
Để hồn Thu chết lặng hư hao
Dòng khô suối cạn lệ sầu
Khóc đưa tiễn biệt độ nào người đi!

15.3.2012 Lu Hà




Gió Mây Não Nùng
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Anh Đi Rồi

Một ngày Đà Lạt mưa thu
Hàng thông tầm tã âm u gió luà
Bên đồi ma chướng lờ mờ
Đường dài quán cũ xót xa sụt sùi

Dương cầm thánh thót ngậm ngùi
Lòng em tê tái dập vùi trời ơi!
Buồn sao anh đã đi rồi
Còn ai dạo khúc tình người men say

Lang thang giọt lệ đắng cay
Chiều hoang biền biệt vơi đầy nỉ non
Bước đi nằng nặng trào tuôn
Mưa càng ảm đạm nỗi buồn sầu đưa

Đi tìm hạnh phúc nơi đâu
Mong manh bọt biển nhạt nhoà hồn ma
Anh giờ yên giấc mộ sâu
Âm dương cách trở mịt mù trùng khơi

Đường tình đôi ngả xa xôi
Gần nhau chẳng được chơi vơi mái đầu
Lững lờ nước chảy về đâu
Lá vàng rơi rụng chân cầu xa bay

Lầm rầm khấn nguyện ai hay
Nghẹn ngào thổn thức gió mây não nùng
Em về trở lại quê hương
Khói nhang nghi ngút đoạn trường xanh xao!

11.3.2012 Lu Hà




Nhủ Lòng Thi Sĩ
chuyển thể thơ Nhật Nguyệt: Tự Sự

Niềm tâm sự phải đâu biện bạch
Thú văn chương kỳ cạch ầu ơ
Xa trông sông nước lờ mờ
Học trò ham học mõ lo la cà...

Mòn tâm thức la đà đèn sách
Việc trăm năm sát nách thế cờ
Lênh đênh biển cả dật dờ
Công hầu đồ bá duyên cơ tùy thời

Bởi thời thế hỡi người văn bút
Lộ trí tài tha thiết giao lưu
Dằng dai liên vận tạc thù
Mỹ từ chau chuốt ba đào đường thi

Cũng thuận nghịch dăm bài chấm phá
Tỏ khiêm nhường phong độ đài trang
Thơ văn duyên nợ dở dang
Bận lòng chi bọn điếm đàng chê bai

Trò mai miả lai nhai thường thấy
Tâm lắng trong trí huệ tài hoa
Văn nhân trí giả gần xa
Chiêu hiền hội ngộ phong ba trập trùng

Bả danh lợi bẽ bàng phù phiếm
Bậc kinh luân thê thảm uá nhàu
Theo nhau dại mặt bạc đầu
Nhủ lòng bình thản lánh xa cưạ kèn

Chúng láo nháo đua chen bình láo
Ta dửng dưng thế đạo cho rằng
Âm ba đối xứng trắc bằng
Vựng từ luận ngữ mọi đàng phỉ phong

Phải rành mạch thất ngôn bát cú
Tứ tuyệt kia sáng tỏ mọi đường
Âm thầm chớ có khoa trương
Tao đàn phong độ bốn phương anh hào

Kẻ ti tiện dở trò phô diễn
Gõ mảnh sành lấn bấn lương tâm
Xỏ xiên rỗng tuếch gieo mầm
Trần truồng trơ trẽn lầm rầm u mê

Công sáng tạo lê thê ngoài chợ
Lý sự cùn một lũ con buôn
Chí Phèo thị Nở luồn chôn
Cò cưa con chuột lon ton vịt gà

Màn buông khoả thập thò mấy chú
Vẫn quẩn quanh nhí nhố hí trường
Thói đời bôi bác cậy phường
Khôi hài canh bạc bất lương tiền tài

Son loè loẹt nhờn vai kẻ diễn
Dăm ba câu lởn vởn xun xoe
Phơi trần mặt mốc ê chề
Tuồng đời nghệ sĩ sơn khê dặm đường

Kẻ tuấn kiệt phong sương hội tụ
Vạn nẻo xa cổ độ trăng soi
Xuân về hoa nở muôn nơi
Năm châu tứ hải sáng ngời Việt văn

Cơn khói lưả điêu tàn thơ đọng
Mối tương hoà cảm động xiết bao
Chín năm lầm lỡ tiêu hao
Giận hờn ly quốc xanh xao nghẹn ngào

Thẹn lòng lắm nôn nao ngóng bạn
Hận mười năm lận đận phong trần
Lối mòn sỏi đá chung thân
Mịt mù xa thẳm tình quân dãi dầu

Gương xưa đó cơ cầu Trịnh Nguyễn
Phận má hồng lỡ bến sang ngang
Tha phương chiếc bóng ngỡ ngàng
Cuộc đời viễn xứ dở dang lỡ làng

Đàn đã gãy tơ trùng lạc bước
Gặp lại nhau nuốc tiếc gượng cười
Xót xa cho mảnh xuân thời
Thôi thì hãy viết ra lời thơ bay

Còn tủi phận đắng cay chi nưã
Trách cứ nhau cho khổ thêm ra
Trẻ say lợi lộc bôn ba
Canh tàn tự sự sa đà vu vơ

Sầu tư lự làm thơ khuây khoả
Muá bút chơi thế sự lờ mờ
Đa tình tự cổ khách chờ
Trách ai bội nghiã bến đò bặt tin...

Sao ta cứ buồn phiền mông muội
Tiếng ai hò le lói trong mơ
Phù du như đám sương mờ
Ham chơi... lả lướt thờ ơ sao đành.

Chú thích: Thi Sĩ Nhật Nhuyệt làm thơ đường theo lối thập thủ liên hoàn, 10 bài đường thi tất cả. Tôi dưạ vào đó chuyển thể sang tâm trạng cuả tôi bằng song thất lục bát.

12.3.2012 Lu Hà




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét