Mộng Hồn Thoảng Bay
tặng Đoàn Trúc Linh Mai
Gặp em ở giưã cánh đồng
Hoang vu lò gạch má hồng lâng lâng
Chiều tà ve vuốt nhẹ nhàng
Bướm ong hoan hỉ đón chàng về thăm
Thương sao đất mẹ Miền Nam
Tháng tư ảm đạm tím bầm ruột gan
Nhâm thìn cũng sắp đến gần
Thuyền quyên yểu điệu nồng nàn thướt tha
Lần theo lối cỏ năm xưa
Nhà em ở mé cây cầu đằng tây
Hiu hiu làn hió heo may
Gót sen trắng nõn mà say lòng người
Nôn nao rạo rực bồi hồi
Phải chăng trong sổ trường đời từng ghi?
Tên em là Đoàn trúc Mai
Liễu non mới lớn Chương Đài đòi phen
Văn thơ lai láng hồn nhiên
Cùng anh xướng hoạ ưu phiền xua tan
Dập dìu gảy một điệu đàn
Đôi tay thoăn thoắt mây vần mưa bay
Càng nhìn càng ngắm càng say
Cuối năm chén rượu vơi đầy nỉ non
Nưả đêm thức dậy bồn chồn
Xung quanh vắng vẻ mộng hồn thoảng
bay...
28.12.2011 Lu Hà
Cảm Xúc Cuối Năm
cảm tác từ tấm hình Mai Hoài Thu ở Sài Gòn 2005
Thu về thăm lại đầm sen
Lâng lâng gót ngọc như tiên giáng trần
Áo đen xoả tóc mây ngàn
Thơ ngây trang trọng muôn vàn thiết tha
Hồn em trắng muốt la ngà
Hương thơm ngào ngạt mặn mà tình ca
Dưới cầu nước biếc ngân nga
Tỉ tê róc rách nghẹn ngào Thu ơi!
Đi đâu biền biệt mãi hoài
Hôm nay trở lại bồi hồi nhụy sen
Mảnh mai kiều diễm thiên nhiên
Nỗi đau thổn thức ưu phiền thế nhân
Xôn xao ong bướm xa gần
Thuyền quyên yểu điệu bần thần ngẩn ngơ
Bâng khuâng năn nỉ vần thơ
Cuối năm mới nhú chậu đào trổ bông...
26.12.2011 Lu Hà
Rung Cảm Tức Thì
tặng Tình Hương Trần
Lòng em đã thấy nôn nao
Vần thơ xướng hoạ lạc vào động tiên
Lâng lâng kià ánh mắt huyền
Nụ cười hoa nở hồn nhiên má hồng
Huơng Trần giấc mộng thiên bồng
Kiếp nào anh sẽ được bồng bống bang?
Phố phường mở hội hoa đăng
Hảo cầu kén rể nhẹ nhàng vòng tay
Càng nhìn càng ngắm càng say
Càng ưa vẻ ngọc mà ngây vì tình
Hôm nay lại thấy cô mình
Hoa tiên một vẫy rồng xanh mây vàng
Nhâm thìn trịnh trọng khang trang
Buồn vui gửi lại hỡi chàng tình quân..
Sóng đời vùi dập trầm luân
Phong tình trôi nổi mấy lần tìm nhau
Gặp nhau ở bến giang đầu
Thư cưu trống mái âu sầu tương tư...
Lụy trần mòm mõm trăng thu
Người trong tiền kiếp bao giờ dám
quên...
Nàng rằng:Nhân quả lương duyên
Bởi chàng ái thiếp mấy phen thơ tình
Lòng thành động tới thiên đình
Ngọc Hoàng rơi lệ mà thành tơ vương
Cảm ơn Nguyệt Lão xót thương
Sổ vàng dấu đỏ đoạn trường dày trang...
Ái ân tình nghiã tao khang
Con đàn cháu đồng họ hàng hân hoan
Trải qua mấy trận dinh hoàn
Trường tình lưu sử nét son vẫn còn...
27.12.2011 Lu Hà
Uốn Éo Lưng Ong
cảm tác từ bức ảnh nàng hợi
Nàng ngồi uốn éo lưng ong
Làn da mềm mại má hồng nôn nao
Toàn thân trắng nõn như tơ
Bạch mao óng ả ngẩn ngơ vì tình
Xưa kia ở chốn thiên đình
Thướt tha yểu điệu thiên binh phải lòng
Phạm vào tình ái luân thường
Phạm vào tình ái luân thường
Ngọc Hoàng nổi giận mà vương nợ này
Dân gian là chốn lưu đày
Gặp Trư Bát Giới đắng cay tủi sầu
Lưả rơm nồng mặn thiết tha
Ân ân ái mặn mà thâu canh
Hay ăn nết ngủ đã đành
Lại còn õng ẹo yêu anh nhiều nhiều
Đủng đà đủng đỉnh sớm chiều
Lược gương son phấn bao nhiêu cho vưà...
Khổ thân Trư mỗ nhà ta
Ra công phục dịch hầu bà cháo cơm
Tối ngày chăn ấp gối ôm
Sinh năm đẻ bảy chôm hôm giưã nhà...
Lão Trư lao lực khổ đau
Xanh xao vàng võ mái đầu bạc phơ
Nước nhà mè nheo gắt gao
Kiểm tra hộ khẩu má đào héo hon...
Nàng còn ngồi đó đòi cơn
Thương Trư Bát Giới lệ tuôn dòng dòng
Hận đời oan trái bất công
Sướng thân nàng hợi khổ ông chồng già...
27.12.211 Lu Hà
27.12.211 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét