Mở Ngõ Phù Vân
hoạ thơ Cụ Hà Thượng
Nhân
Cánh cưả phong trần
khép cánh xuân
Hồn bay theo gió mộng
thần tiên
Người đi kẻ ở sầu ly
biệt
Qua ngõ phù vân lòng vẫn
nguyên
Thiên thai bồng đảo
nhé đừng quên
Người ở dương trần nấp
bóng hiên
Rớm lệ nhớ thương tình
cổ lụy
Cung Nga hỏi lại sổ
duyên tiền
Quán trọ trần gian nỗi
cảm phiền
Tình xưa ta hẹn chốn
lâm tuyền
Phù vân cưả ngõ ai
đành mở
Sương cỏ ngậm ngùi thôi
Tú Uyên….
8.11.2009 Lu Hà
Duyên Dáng Việt Nam
Xao xuyến làm sao một
trái mơ
Miệng cười nở nụ đoá
xuân hoa
Áo dài dân tộc tình
tha thiết
Níu kéo lòng tôi mãi
ngẩn ngơ
Đâu chỉ mình tôi ngắm
nghiá cô
Giai nhân tài tử vẫn hằng
mơ
Thái Chân Ngọc Nữ nơi
tiên cảnh
Từ Thức đi về cõi động
xưa
Duyên dáng Việt Nam
ánh mắt huyền
Tháng năm chẳng phụ
nét hồn nhiên
Mẹ cha tần tảo nuôi
khôn lớn
Hạnh phúc giống nòi vẫn
tổ tiên
Tôi rất yên lòng được
ngắm cô
Dù là tấm ảnh chứ thì
sao?
Quê hương ta đó bao
mong nhớ
Xa cách ngàn trùng
sóng biển xa…
Giông tố bạc đầu bao
đoá hoa
Bọt bèo trôi nổi kiếp
phù du
Mối mai ngoại quốc đời
cơm áo
Mưa gió nhạt nhoà sóng
biển xa…
Tôi rất vui mừng lại
thấy cô
Bình an gửi tặng mấy vần
thơ
Mẹ cha anh chị bao
thương mến
Đất khách quê người hưởng
tự do!
5.11.2009 Lu Hà
Trăng Rụng Canh Tàn
hoạ thơ Nguyên Trường
Ở lại bên nhau một tối
nay
Trời sao vằng vặc muộn
màng say
Ôi chao tha thiết vầng
trăng tỏ
Lơ lửng treo cao chẳng
với tay
Huyền ảo bao nhiêu mộng
đến nay
Vầng trăng nào tỏ nỗi
sầu cay
Hương hoa chưa thắm
tình xuân lạnh
Khúc nhạc sầu bi điệu
lắt lay
Trăng hỏi mây còn
trách gió không?
Như người dương thế
khóc xa hương
Hương hoa một thoáng
luà trong gió
Đẫm lệ nhìn trăng lặn
đáy sông…
Ở lại bên nhau một tối
nay
Tàn canh trăng lặn thật
nồng say
Mai đi muôn ngả trời
trăng mộng
Nhấc chén sầu ly vẫn
chưả say….!
25.8.2209 Lu Hà
Sao Tàn Trăng Bạc
hoạ thơ Hoàng Huy
Giang
Xuân chớm hoa lòng lại
giã đi
Thương tình thu rụng
cóng tê vai
Non đoài sương lạnh hồn
dang dở
Bỏ lại chiều hôm giưã
tỉnh say !
Tráng sĩ đeo guơm lên ải
Bắc
Quan san muôn dặm nuối
tơ lòng
Sả thân vinh nhục vì
ai nhỉ
Nghe tiếng ngưạ reo vọng
núi sông
In dấu chân anh nhỏ
máu hồng
Chân trời xa thắm dõi
mây mong
Xuân qua thu lại nhiều
thương nhớ
Tưởng bóng ai về với
gió phong….
Sáng tối nhìn lên dãy
núi xanh
Ầm ầm thác đổ bọt sôi
nhanh
Thông reo bờ suối lòng
se thắt
Con bướm tìm hoa trụi
lá cành
Trằn trọc bao muà em
nhớ anh
Nỗi buồn hiu quạnh đêm
tàn nhanh
Hải đường lả ngọn
hương man mát
Thương đời thiếu phụ
mái đầu xanh
Đêm về gió thổi từ
phương Bắc
Nghe tiếng hồn xa dạ
chẳng sờn
Em khóc thương anh bên
vọng gác
Chập trùng ánh lưả
trái tim son
Vắng anh chim chóc buồn
ca hát
Em ở lại nhà gối lẻ
đôi
Tóc rối buồng the lười
chải chuốt
Còn đâu son phấn thắm
hoa cười
Cứ phải ra đi vì núi
sông
Cho em năm tháng héo
trong lòng
Bao nhiêu thân xác vùi
khe suối
Trập trùng quan ải gió
mênh mông
Kẻ thù truyền kiếp mộng
xâm lăng
Thế kỷ văn minh cảnh
phũ phàng
Trăng sao đêm dõi tìm
Bắc Đẩu
Gưỉ gắm tình em bao nhớ
mong
23.9.2009 Lu Hà
Thiên Nga Không Trở Lại
Đã qua mấy tháng rồi
Đôi cánh nàng bay đi
Vĩnh viễn không trở lại
Thiên thần là thế
thôi…
Như con chim thiên nga
Tâm trí tìm phương xa
Thăm thẳm khung trời rộng
Sông ngân hà ở đâu?
Ngào ngạt nhớ trần
gian
Hương hoa nở một lần
Nàng Tiên chân thiện mỹ
Cảm xúc toà thiên
nhiên
Nàng đã được sinh ra
Dương trần thêm bóng
Nga
Khiến cho ai xúc động
Muá bút thành vần thơ
Thuê thoả lòng cho hoa
Người con gái mộng mơ
Si mê mà nhớ mãi
Thổn thức chờ mai
sau...
29.8.2009 Lu Hà
Hoa Mộng Hồn Mơ
hoạ thơ Tuyền Linh
Hoa mộng hồn mơ em thế
ư?
Mênh mông huyền ảo cõi
say lừ
Hồn tôi ngây ngất theo
mây gió
Lạc bước trần ai sóng
ngất ngư
Thoang thoảng làn
hương tay nắm tay
Rùng mình thoáng lạnh
dáng thân gày
Phiêu diêu trong cõi
mù xa thẳm
Thăm thẳm vực sâu đôi
cánh rơi
Có phải con đường em
đã đi
Bao nhiêu cám rỗ dụ
nhau hoài
Hình hài vương vấn đời
cơm áo
Nên phải thương đau đến
thế này…
Em vẫn trong anh thuở
học trò
Dù cho thân xác kiếp
tàn ma
Trắng trong cơn gió đời
đen bạc
Kỷ niệm bên nhau chẳng
xoá nhoà…
Em lại khóc rồi em mến
yêu
Hương hoa chẳng trọn
tháng ngày mơ
Tình ta tan nát theo
mưa nắng
Giấc mộng kinh hoàng
đau xót bao….
9.11.2009 Lu Hà
Trái Tim Rơi
hoạ thơ Môi Tím
Sóng hận triều dâng
sông nước trôi
Trái tim lầm lỡ chẳng
nên lời
Tình tôi như đoá hoa
tim nát
Chỉ khóc cho đời
thương mãi thôi
Nức nở u hoài giọt lệ
rơi
Trôi theo dòng nước
nghẹn không lời
Người đi biền biệt
không quay lại
Vĩnh viễn trong tôi một
bóng người…
Lòng đau chua xót hỡi
người ơi!
Hờ hững vì ai lỡ mất rồi
Có phải vì tôi không
biết giữ
Suốt đời nuối tiếc
trái tim rơi?...
4.11.2009 Lu Hà
Muà Xuân Đã Đến
hoạ thơ Huệ Thu
Sáng nay vưà mở cưả
Le lói chẳng kịp che
Nắng vàng trôi dưới
khe
Đàn cá đuà xuân mới
Con nai vàng thủng thẳng
Nó đang ngẫm nghĩ gì
Ngơ ngác rồi lại đi
Tôi làm sao giữ được
Tôi băn khoăn nhìn nó
Thương! Thương quá đi
thôi
Khoé mắt thấy bùi ngùi
Nai đi tìm cha mẹ ?
Hoa đào đã nở rộ
Bầu trời mây lên cao
Tâm hồn tôi lao xao
Một muà xuân hy vọng....
Con chim líu lô hót
Bỗng ngưng trời sắp
mưa
Tôi có mấy vần thơ
Mà vẫn chưa kịp hái
Tiếng chuông chuà ngân
vang
Đà Lạt lòng mênh
mông...
8.11.2009 Lu Hà
Kẻ Cuồng Sĩ
hoạ thơ Thanh Hoàng
Lấy chén rượu làm vui
Cuộc đời ai có hay
Tửu nhập thì ngôn xuất
Thi sĩ thường xưa nay
Mềm môi cứ uống mãi
Ai chấp kẻ cuồng say
Tú Xương hay Đỗ Phủ
Chén sầu quên cuộc đời…
Thả hồn theo áng mây
Dong ruổi hờn sâu cay
Chôn chặt bao u uất
Ai cùng ta giải
khuây?...
Biết nhắn gửi tin ai?
Tránh sao khỏi đoạ đày
Nơi dương trần ghẻ lạnh
Vay trả mãi luân hồi?...
5.11.2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét