Thứ Năm, 5 tháng 7, 2018

Thơ Tâm Tình Chùm 19


Phơi Luá

Khi con tu hú gọi muà hè
Dạo rực hoa lòng phượng vĩ ơi
Cháu lại cùng bà phơi luá mới
Sân vàng óng ánh đẫm mồ hôi


Bà bảy mươi rồi tóc bạc rơi
Giưã trưa nóng nực quá đi thôi
Rát bàn chân trẻ vưà lên chín
Lẽo đẽo theo bà đạp luá tươi

Năm tháng qua đi lại nhớ nhà
Đất trời đâu phải ở quê ta
Mưa hay nắng vẫn thường thay đổi
Miền trung du sáng nắng chiều mưa

Hồn Bà phiêu bạt ở đâu xa ?
Cháu gửi tiền xây lại nấm mồ
Có biết chăng tìm về cố quốc
Xa quê hương gửi đám mây đưa

Ba mươi năm về lại thăm nhà
Nhìn lại cái sân cháu nhớ Bà
Chiều nắng xanh lam cơn gió lạnh
Hàng cau thấp thoáng bóng chiều tà…!

2008 Lu Hà




Nhẹ Gánh Siêu Thăng
hoạ thơ Minh Tâm cư sĩ

Tìm về cực lạc cõi hư không
Siêu thoát bờ mê chẳng thẹn lòng
Bể khổ trầm luân còn để lại
Hai tay buông sả đạo thần thông

Phú quý làm chi nặng gánh đời
Bon chen bể thảm cực mà thôi
Tấm thân phù thể hồn viên mãn
Âm dương đôi ngả mộng chia đôi

Ngược xuôi thiên hạ chỉ vì tiền
Bệnh tật thoát sao tuổi lão niên
Chắt bóp bao nhiêu rồi cũng hết
Quanh năm suốt tháng vẫn ưu phiền

Tiếng trống đưa ma tiễn một đời
Chơi vơi hồn lạc mải ham chơi
Dương trần bi lụy đừng tham vọng
Hỉ sả chia tay đón nụ cười

Nhân quả luân hồi mãi thế chăng ?
Bao nhiêu mộng ảo cõi vô thường
Hỏi xem tiền kiếo bao ân oán
Nên để kiếp này hận gió trăng

Trước lúc ra đi dạ trắng trong
Gạt sầu ly biệt lệ lưng tròng
Khuyên ngăn con cháu đừng thê thảm
Nhẹ bước siêu thăng tới niết bàn

12.12.2009 Lu Hà




Chim Khách Cuối Năm
hoạ thơ Bùi Ngọc Tô

Tê tái đông tàn động gió xuân
Cuối năm khai bút nhẹ theo vần
Hoàng hôn bảng lảng chiều sương tuyết
E lệ tình riêng cúc ngại ngần

Hoa lá âu sầu tủi tấm thân
Còn đâu rạo rực thuở xa gần
Cuối năm không thấy người thăm viếng
Ngao ngán giưã trời mây khói tan

Đau xót trào dâng nhớ bạn bè
Kẻ đi người ở mối tình quê
Bốn phương thăm thẳm trời xanh biếc
Đất khách thâm tình ai với ai ?

Văng vẳng ngoài vườn chim khách kêu
Hàng cây chịu rét cảnh tiêu điều
Lẻ loi tìm kiếm gì chi nưã
Đợi nắng xuân về chim mến yêu...

2.1.2010 Lu Hà




Chiều Viễn Xứ
hoạ thơ Hàn Thiên Lương

Buồn tê tái cây thông già hiu hắt
Đứng bơ vơ lạnh lẽo giưã xa xăm
Đôi mắt ướt khát khao nhìn khắp cả
Cánh đồng hoang không một bóng âm thầm

Chôn kỷ niệm u hoài vào dĩ vãng
Áng mây chiều rỏ lệ xuống quê hương
Bỗng thức dậy sôi lòng người thứ lữ
Mái nhà xưa le lói khói mù sương !

Con đom đóm lập loè sau cánh cưả
Gió heo may lay lắt lá dưà xanh
Nỗi âu sầu vương đầy bên bếp lưả
Bóng Mẹ già lọm khọm góc nhà tranh

Cảnh thanh bình mây đen thành tăm tối
Bắc phương về là một dải phù điêu
Súng đạn nổ chia ly đàn sẻ nghé
Cầm tay con lã chã giọt u sầu

Trên đất Mỹ xót xa lòng cô lữ
Chiều cuối năm xao động khoảng trời mơ
Khói nghi ngút hương trà sao cay đắng
Có ai cùng trong cảnh ngộ ly tao?

Thế mới biết ra đi là biền biệt
Giải sơn hà xa tắp nỗi bi thương
Ai chia cắt trái tim người viễn xứ
Những cô hồn bìển động khóc thê lương....

31.12.2009 Lu Hà




Tôi Lại Trở Về
hoạ thơ Nguyễn Thành Giang

Đầy chán nản bơ phờ tôi tự hỏi
Ở hay về nơi làng xóm yêu thương
Những tháng năm trần trụi giưã phố phường
Để kiếm sống sống vì bát cơm manh áo

Ôi tha thiết mái nhà tranh vách lá
Cứ lao xao cỏ mọc lá thu vàng
Bóng em tôi vẫn duyên dáng dịu dàng
Thuở đi học dắt tay nhau đến lớp

Con đưòng nhỏ dấu xưa đầy kỷ niệm
Hoa bướm bay cùng đôi mắt ngây thơ
Trời đầy sao huyền ảo đến bây giờ
Em bé bỏng cho hồn tôi nâng cánh

Em vẫn thế nét chân thành thảo mộc
Nỡ lòng nào tôi lại bỏ ra đi
Đời bon chen nhày nhuạ nỗi u hoài
Nơi phố thị đỏ đen thưà lạc lõng

Rời thành phố trở về nơi yêu dấu
Tìm em tôi diễm lệ ở đâu đây
Chân cầu xưa ấp ủ mối tình dài
Nghe tiếng trống tựu trường mà hồi cảm

Tôi trở lại nơi tôi hằng mong nhớ
Những đêm dài thao thức tới canh khuya
Cầm tay em mộng mị gió thu chờ
Cả hai họ thầm mong tôi trở lại.

10.12.2009 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét