Thứ Năm, 5 tháng 7, 2018

Thơ Tâm Tình Chùm 29


Hoa Chẳng Tàn Phai
hoạ thơ Hàn Thiên Lương

Quốc sắc thiên hương bậc mỹ nhân
Làm sao tránh khỏi lụy phong trần
Ái tình bể khổ thương đau lắm
Ai đã gieo vần mây sắc vân


Tôi đã yêu nàng bao nhớ nhung
Hào quang toé lửa buổi chiều hoang
Thiên đình lưỡi sét tầm lưu lại
Ngẩn mặt trông mây trận gió tàn

Rượu đã say chưa cơn sóng lòng
Năm canh mộng mị mối sầu mong
Lão Trang hoá bướm còn chưa tỉnh
Trang bướm thiên thu vạn nẻo trùng

Yêu đoá hoa lòng mãi chẳng phai
Dù cho cách trở lắm trông gai
Đâm cho toạc máu tim hồng thắm
Sầu mộng trong lòng thêm thấm cay

Hoa ở trong ta nở mãi hoài
Gió mưa hoà thuận chẳng phôi phai
Mắt sếch khát khao nhìn khắp cả
Tình yêu tâm thức vẫn mê say

21.6. 2009 Lu Hà



Đêm Dài Trần Gian
hoạ thơ ngũ ngôn Huệ Thu

Tôi trằn trọc suốt đêm
Lấm tấm hạt châu ôm
Hai má đầm sương trắng
Theo làn sóng tóc ôm

Tôi duỗi chân cho thẳng
Như cành hoa mẫu đơn
Then hờ quên cưả sổ
Gió lấn đòi soi gương

Trái cầu treo mái hiên
Tinh tú mờ trăng sương
Tĩnh lạnh không thèm gọi
Năm canh khóc đoạn trường

Tiếng đồng hồ tí tách
Muôn cõi đòi thông ngôn
Ngồi dậy tôi không ngủ
Vì trong lòng nhớ thương

Tôi vẫn hay làm thơ
Vấn vương từ những đâu
Khi hồn tôi thấu lạnh
Qua đêm trường khắc sâu.

7.6.2009 Lu Hà



Sầu Tận Huyệt
Hoạ thơ Nguyễn Tứ Phương

Bao xót đau hờn dâng nghẹn cổ
Thuở kiêu hùng chiến trận năm xưa
Những bóng ma khóc than bên mộ
Hận dương trần tủi nhục sầu đưa

Máu đã khô cho đời thống khổ
Cõi ta bà thê thảm điêu linh
Quê hương ơi! Tận cùng sinh lộ
Cộng sản về gieo rắc sát sinh

Bãi tha ma hội ngộ tao phùng
Cảnh phế hoang trào lệ ngấn rưng
Thân xác ai oan hồn mất thổ
Những cô hồn tủi khổ buồn chung

Cơn điạ trấn diêm la điạ phủ
Hận trời cao thấu đến thần linh
Hồn ma gọi tấm lòng thiện mỹ
Cõi thế nhân oan khổ trắng trinh

11.6.2009 Lu Hà



Người Hát Rong
hoạ laị thơ Nguyễn thanh Vân

Người hát rong đầm đià nước mắt
Giọt bi thương lã chã đau lòng
Đời binh phế bát cơm manh áo
Lê tấm thân thưà thãi đếm đong

Anh sững lại bùi ngùi kể lể
Cảnh hoang tàn chiến điạ Kontum
Rừng âm u xác thù nghiêng ngả
Chiến thắng đau lòng heo hút quân

Khi đếm lại thây thù rã rượi
Bỗng từ đâu tiếng thét vang to
Anh nằm xuống đẫm thân toàn máu
Trời tối sầm rừng thẳm gió u

Hắn ngồi đó tử thần ma dại
Néo tận cò cho đến hết hơi
Kẻ bắn lén toàn thân rúm ró
Găm thương đau suối lệ buồn rơi

Anh là kẻ thiệt thòi hơn cả
Mối hận này cào cấu nhẫn tâm
Người chiến sĩ chưa tròn tuổi lính
Mới ra trận đã mất hai chân

Kể từ đó lê thân hè phố
Oán hận sôi lòng nỗi bất luân

Quân bắc cộng ào ào thác lũ
Ngày ba mươi phượng vĩ u sầu
Trời tháng tư bắt đầu ảm đạm
Chân đâu còn cho mối thương đau

Má cuả anh một đời quá buạ
Giưã dòng ngươì chạy loạn thương con
Tìm đâu thấy trái tim già lẫn
Ngã gục bên đường ai khóc thương?...

Kể từ đó những lần côi cút
Không vợ không nhà lấn chiếm ai ?
Bằng đôi tay kéo thân lê lết
Thế kỷ đi mong kiếp vị lai….

Người hát rong cho đời khắp ngả
Tám năm tù bụng đói dơ xương
Gặp lại nhau thày trò vẫn nhớ
Kiếp phong trần tím ruột buồn than

Anh vẫn giữ hoa lòng chiến sĩ
Tiếng quân ca hương nhụy tàn lâu
Còn thưa gửi dưới trên quân kỷ
Nước mắt lăn tăn gió ngạt ngào

Thôi tạm biệt chia ly mỗi ngả
Nuôi trong lòng món nợ tàn binh
Đời chiến bại oan hồn thấu đất
Biết bao giờ gặp lai oai hình?

Sau mười năm hội ngộ ai ngờ
Anh ra đi hải ngoại tìm quê
Người anh hùng rét run thân lạnh
Vĩnh biệt cuộc đời giưã lúc khuya

Bạn hữu xa gần thiêu xác cho
Cầu cho anh Phật độ dòng sâu
Tâm linh nước chảy theo sông biển
Hãy trở về quyên góp nhịp cầu

Hãy đoàn kết xót thương nòi giống
Bóng xa vời xiết nỗi oai linh
Ngươì lính cộng hoà không trở lại
Khóc thương anh số kiếp phù sinh.

6.6.2009 Lu Hà



Nhớ Quê
hoạ thơ Mai Hoài Thu

Thoang thoảng chiều buông ngọn sóng mờ
Hoàng hôn lạnh lẽo gió hoang vơ
Bao nhiêu mong nhớ buồn hiu quạnh
Thương tuổi ô mai gạo trắng vò

Một nén hương lòng nhung nhớ xa
Loanh quanh năm tháng chẳng lần ra
Con đường cố quốc sao mờ mịt
Bốn thập kỷ qua trái chín già…

Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét