Thứ Năm, 5 tháng 7, 2018

Thơ Tâm Tình Chùm 5


Bầu Bí Nổi Trôi

Thế mới biết bí bầu ngắn ngủi
Kiếp bọt bèo hoa nổi mây trôi
Bồng bềnh sóng vỗ muôn nơi
Khổ đau lận đận lệ rơi tật nguyền


Dù cho có tham quyền cố vị
Lấn chân rào hôi thối muôn nơi
Gây bao oán hận cho đời
Trăm năm chẳng trọn an vui một giàn

Cứ như thế ngút ngàn năm tháng
Cắn xé nhau phe đảng bạo tàn
Sân si sỉ nhục tâm thần
Đau thương sông núi cha con giống nòi

Hãy xem đó bí bầu mê lú
Lý tưởng suông mèo mả gà đồng
Hy sinh tính mạng coi thường
Đưá gian đưá thật bất lương khó lường

Hãy thương cho phận bầu kiếp bí
Khắp phương trời tìm lối thoát thân
Văn thơ bi lụy muôn phần
Cớ sao trói buộc tâm hồn khổ đau?

Một hồi trống đưa ma chẳng dứt
Mấy chục năm ruột thắt tim rơi
Tình thù ân oán trần ai
Tấm thân phù thể nổi trôi luân hồi

Lũ con cháu bồi hồi nuối tiếc
Cuả một thời lỡ bước đa mang
Tưởng đời thi sĩ thênh thang
Ngờ đâu chôn chặt đoạn trường tử sinh

Thân bầu bí vỏ xanh lòng đỏ
Gió thu đông dang dở khóc cười
Văn chương thi phú ở đời
Mưa sa sương rụng mây trời thoảng bay

Trên diễn đàn rượu say thúc giục
Tiếng thu ba thôi thúc nhau hoài
Nỗi niềm đè nén lâu ngày
Hôm nay có dịp tỏ bày ruột gan

Kẻ nói xuôi người quen nói ngược
Cứ lấn giàn sau trước bầu ơi
Bí hay muôn sự tại trời
Tự do dân chủ nơi này sang trang

Bầu với bí theo giòng sôi động
Sóng triều dâng lồng lộng quê hương
Dân quyền nhân phẩm bi thương
Vạn người lên tiếng cho lòng thuả thuê

Ôi! Tổ Quốc say mê huyền bí
Triệu con người khổ ải lầm than
Bon chen theo đóm ăn tàn
Cam tâm nô lệ nghèo nàn dân đen

Bầu xót bí Trung Phần bão nổi
Cưả nhà tan tất tưởi mất muà
Tha hương cầu bất cầu bơ
Bát cơm manh áo ma cô bụi đời

Trò ma giáo hết thời cưả miệng
Theo chân người cứu mạng chúng sinh
Cộng hoà dân chủ bất minh
Trải bao thập kỷ tan tành tháng tư…

Giờ nghĩ lại bí bầu sầu tủi
Người Việt ta thay đổi lạ lùng
Bầu ơi thương lấy bí cùng
Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn?

20.11.2009 Lu Hà


Theo Gót Bạo Tần?

Mười bốn năm nhà Tần thống nhất
Chất chồng bao thảm thiết đau thương
Lòng người phẫn nộ thê lương
Căm thù uất hận Thủy Hoàng bất nhân

Lũ chúng nó đại thần vua chuá
Cùng một bầy dê chó cầu vinh
Độc tài bá đạo quyền hành
Cao lương mỹ vị dân lành lầm than

Thái Tử Đang nước Yên căm phẫn
Vì giang sơn nuôi hận Tần Vương
Kết giao tráng sĩ muôn phương
Cùng nhau thề nguyện tìm đường cứu dân

Tìm dao báu nước non bịn rịn
Ủy thác cho bè bạn chân tình
Lòng thành chứng giám trời xanh
Ra đi thích khách liều mình một phen

Nơi điện ngọc Tràng An nổi sóng
Lưả căm thù chôn giống sài lang
Bụi mù khói toả hãi hùng
Quần thần xanh mắt Tần Vương rụng rời

Bắc Lãng Sơn mây trời ảm đạm
Khí anh hùng sầu thảm chia ly
Kinh Kha có một không hai
Nghìn năm tuẫn tiết người đời cảm thương

Nhưng sau đó trên đường kinh lý
Xây trường thành máu lệ muôn dân
Bao nhiêu chướng khí oan hồn
Trời giông bão nổi quỷ thần hiển linh

Vì sợ hãi thất kinh mà chết
Dọc đường xa thân ướt mùi hôi
Cá ươn lẫn xác giòi rơi
Quần thần bịt mũi nín hơi chạy dài…

Bến Hàm Dương là nơi huyệt sẵn
Tuổi bốn mươi điên loạn sân si
Ác nhân chẳng thuận lòng trời
Triệu Cao chiếu giả thay ngôi hoàng triều

Thay Hồ Hợi Phù Tô bị giết
Cũng độc tài quân phiệt như cha
Nghe lời gian nịnh dèm pha
Lý Tư thưà tưóng cả nhà chu di

Triệu Thái Giám giết đi Nhị Thế
Con Phù Tô chó má lên ngôi
Ngôi vàng chưa được thảnh thơi
Triệu Cao bị chém đầu rơi khỏi chầu

Hãy tính lại trước sau ngắn ngủi
Mười bốn năm triều đại nhà Tần
Từ vua cho đến đại thần
Lăng loàn cả lũ ác nhân một loài

Trời có mắt bày giòi lúc nhúc
Sống phì gia bất đắc tử kỳ
Chết không kịp ngáp than ôi
Hàn Phi gia pháp chôn vùi Tần Vương

Thế mới biết quân vương tàn bạo
Từ Hitler chuyên chế bạo quyền
Phải đâu thống nhất mà nên
Trung Hoa đại lục cơn điên sông hồ

Ngẫm nghĩ lại mấy triều Nam Việt
Cứ long đong bám đít ngoại bang
Phụng thờ triều cống bắc phương
Theo voi bã miá tàn xương giống nòi

Cũng có lúc thế thời nổi dậy
Chí anh hùng khảng khái non sông
Bạch Đằng lớp sóng Trần Vương
Nam Quan Ải Bắc chôn thây quân thù

Nhờ điạ thế núi cao hiểm trở
Bức tường thành trấn giữ Ải Quan
Bắc Phương tràn xuống khó khăn
Chẳng quen thủy thổ chôn thân trận tiền

Cứ liên miên bao lần cướp bóc
Lại hồi quân tan tác bại vong
Ngàn năm dai dẳng tang thương
Phế hưng bao lớp triều dâng thế thời

Rồi bỗng nhiên mây trời tăm tối
Cộng sản về muá rối trò vui
Vai hề mấy chú loi choi
Đấu tranh giai cấp giống nòi mở mang

Tổ quốc hoang thiên đàng chủ nghiã
Trí cao siêu nhuộm đỏ hoàn cầu
Sông dài biển rộng bao la
Thắm tình đồng chí Mao Hồ Mác Lê

Trò mua bán đầu dê thịt chó
Khắp ba miền máu đổ thương đau
Săn lùng điạ chủ nhân hào
Hố chôn tập thể thảm sầu trời Nam

Có khác chi nhà Tần thuở trước
Hồ ly tinh gian ác bạo tàn
Bội thày phản bạn bất nhân
Đảo điên luân lý dối gian bạo tàn

Vẫn cái lý Bắc Nam khúc ruột
Lời kêu gào tha thiết chiến tranh
Dù cho đất nước tan tành
Vẫn còn bè bạn chí tình năm Châu?

Ôi! Tổ quốc giang sơn rộng lớn
Trong vòng tay sán lạn hổ mang
Lưà nhau đến thế là cùng
Nga Sô Trung Cộng thiên đàng dựng xây

Lời láo khoét còn đây văng vẳng
Lăng Ba Đình chiêng trống hò reo
Quyết theo tư tưởng ông Hồ
Theo chân nối gót Bắc Triều ngàn xưa….!

7.11.2009 Lu Hà


Nhất Niệm Thành Tâm
tặng Hoài Châu

Lời cuả bác Hoài Châu chí lý
Có gì đâu đáng phải phiền lòng
Cuộc đời vốn dĩ vô thường
Nhân tình thế thái khó lường xưa nay

Nơi dương thế tình người khó hiểu
Cõi âm cung điạ phủ phơi bày
Trắng đen lòng dạ thẳng ngay
Ngàn thu vạn kiếp thiên thời dõi soi

Chuyện sinh tử luân hồi trôi nổi
Bao kiếp đời bi lụy sầu than
Tình thù ân oán trần gian
Căn nguyên bể khổ dương trần lao đao

Sông có khúc lòng người có lúc
Cây mỗi nhà mỗi bước hàn vi
Chẳng may gặp cảnh lưu ly
Dù bao khổ nạn bước đi vững vàng

Theo vó ngưạ con đường thiên lý
Gạt lệ sầu tìm lối sinh nhai
Khổ đau bởi tại lòng người
An nhiên tự tại muôn loài hiếu sinh

Hãy hỉ sả tâm tình vinh nhục
Giữ nụ cười tham tục thờ ơ
Cuộc đời như giấc chiêm bao
Ngoảnh đi ngoảnh lại bóng tà hoàng hôn

Biết thả lỏng tâm hồn nhân ái
Với nhân quần thế giới cầu sinh
Dựng xây đạo hạnh tâm thành
Giữ gìn sức khoẻ mộng lành an vui!

18.11.2009 Lu Hà



Bể Lặng Sóng Yên

Bỗng vắng tiếng om sòm la lối
Chuyện dưa hành mắm muối tiêu tan
Sài Môn mở hội thi nhân
Thanh mai trúc mã văn đàn nổi lên

Thế mới biết đồng tâm nhất trí
Là nỗi niềm văn sĩ xưa nay
Cũng do bởi tại lòng người
Xoá bao tạp niệm bụi đời trần căn

Dù sảo thuật nổi lên lấn át
Giưã biển trời cột chặt cuồng say
Củ hành củ tỏi chơi vơi
Bồng bềnh trôi nổi tâm người bình an

Thơ lai láng lên men tình tự
Quán Sài Môn bày tỏ ruột gan
Tha hương đã mấy chục năm
Vẫn nguồn máu đỏ cháu con Lạc Hồng

Tôi mừng lắm sông trăng biển lặng
Áng mây hồng lãng đãng chiều thu
Hồn thơ ngây ngất thăng hoa
Sài Môn chủ quán Huệ Thu mỉm cười

22.11.2009 Lu Hà




Vận Nạn Giang Sơn
chuyển thể thơ Ly khách

Vượt thế kỷ nắng mưa tầm tã
Mấy thập niên sương gió thương đau
Kià bày đày tớ sang giàu
Chủ nhân đất nước bốn muà thiếu ăn

Bao chuyện lạ thế gian kỳ ảo
Đổi danh xưng bè lũ ma cô
Mị dân buôn bán cơ đồ
Đảng viên cộng sản phất cờ nổi lên

Ruộng đất mất sân gôn khách sạn
Con cháu ông phè phỡn ăn chơi
Chỉ là một nhóm quái thai
Thành phần cơ bản gà nòi kể công

Chủ nhân ông công nông trí trá
Đảng tiên phong láu cá cầm quyền
Thắt lưng buộc bụng dân hèn
Nuôi con ăn học cho nên giống người

Lương hai trăm cầm hơi nuốt cháo
Đầy tớ kia vo véo đô la
Bạc vàng ngoại tệ như mưa
Chủ nhân đất nước lệ trào máu rơi

Dự án giả ruà voi thất thoát
Mượn cuả công thắt chặt hầu bao
Vô tư sả láng sa đà
Cầm cân nảy mực tiền nào chẳng mê?

Buôn danh lợi học thuê bán điểm
Râu yêu xanh gạ điểm mua tình
Các em chán nản học hành
Mẹ cha ngao ngán gia đình khổ đau

Hiệu trưởng cũng dở trò cưỡng hiếp
Giáo dục gì mạt kiếp tú ông
Răn đe cưỡng chế dân phòng
Đánh cho bạc mặt mấy thằng lông bông...

Lũ gian nhân hiệp thương thành đảng
Lấy chỉ tiêu tư tưởng làm đầu
Khắp nơi bày bán bì thư
Xã giao tiền mặt thay câu mở cầu

Đi nằm viện ít nhiều biếu xén
Tay trắng không biểu hiện bất thường
Phép vua thua cả lệ làng
Các ca mổ xẻ giá vàng tính theo...

Muốn sống sót phải lo sau trước
Không đủ tiền bước xéo cho mau
Về nơi chín suối ông bà
Hàn huyên kể chuyện quê nhà lầm than

Vẫn đồng chí Putin thán phục
Trầm trồ khen chiụ được Việt Nam
Văn minh chế độ lương tâm
Tuyệt vời y tế hoang dâm một đàn

Người ta cứ chết lăn chết lóc
Nạn giao thông tang tóc bi thương
Bom rơi đạn nổ chiến trường
Cũng không sánh nổi mặt đường Việt Nam

Những cụ tớ bình yên tay lái
Không có bằng đầy túi chẳng sao
Bịt mồm khoá họng quan toà
Công an thù tạc la đà cùng say

Lắm tài bổng chân dài lộc lớn
Cuả trời cho chú chén anh còn
Những em bé gái bán buôn
Bên kia biên giới hầu bàn con sen

Bao giấc mộng thân quèn bưng rót
Đời cu li thảm thiết triền miên
Độc tài tấm tắc ngợi khen
Than ôi, nô lệ phận hèn ai hay ?

Buồn xứ sở hại thay bá đạo
Quê hương tôi chẳng có tự do
Hàng trăm tàu lạ thăm dò
Ngư dân cướp bóc máu đào thảm thương

Bọn bành trướng trăm phương nghìn kế
Vết dầu loang biên giới xâm lăng
Mênh mông toàn cõi biển đông
Tây nguyên bô xít hãi hùng kêu than

Vẫn khoác lác vạn ngàn dũng sĩ
Khí oai hùng thế kỷ Thạch Sanh
Cớ sao bỏ mất thanh danh
Khom lưng quỳ gối hôi tanh vì tiền

Hận thiên cổ lương dân chiụ nạn
Lũ bất nhân hưởng nhận chu toàn
Quan toà cùng với tội nhân
Chén anh chén chú tình thân trong nhà

Ai yêu nước nghiã là trọng phạm
Nói những điều thẳng thắn công tâm
Một bầy rắn rết tối tăm
Công thần khai quốc dã man bạo tàn

Ngụy sử đảng bắt con trẻ học
Đường vòng vèo điêu trác gian ngoan
Bài ca Tây Tạng bi than
Lệ tuôn cá sấu hỏi han ngậm ngùi

Ai là kẻ giết người man rợ
Có nói không biến hoá vô cùng
Vu oan giá hoạ hành hung
Phá tình đoàn kết từ trong ra ngoài

Hỡi tiếng nói lương tri dân tộc
Triệu đồng bào thổn thức thê lương
Giang son con cháu Lạc Hồng
Trở thành mai miả nỗi lòng nguồn cơn

Chặn ngay lại bất nhân quỷ dữ
Rập theo bài xảo trá ngoại bang
Các đồng chí ở bắc phương
Môi răng bầm dập máu sông ngập tràn

Nền văn hiến coi dân vạn đại
Xé bức màn tăm tối nhìn ra
Bắc Nam chung một mái nhà
Ba mươi dân tộc ruột rà thủy chung

Chớ mắc bẫy vào tròng gian tặc
Mẹo ngu dân hiểm độc vô cùng
Chớ tin giấc mộng thiên đàng
Lấy tâm mà xét tấm lòng thẳng ngay

Chúng vẫn thế xưa nay thơn thớt
Lòng tự hào giả thật hư danh
Nâng lên chỉ thị gian manh
Bóp cò vờ vĩnh trời xanh tủi hờn!

20.2.2010 Lu Hà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét