Thứ Năm, 5 tháng 7, 2018

Thơ Tâm Tình Chùm 24


Mộng Gửi Ngàn Sau

Tôi vẫn thẫn thờ say đắm cô
Nữ thần vệ nữ mộng chiêm bao
Cô cười mái tóc nghiêng sao xuyến
Nhắn gửi ngàn sau buổi hẹn hò…


Bức ảnh siêu lòng tôi mỹ nhân
Như hoa thoang thoảng dậy tâm hồn
Bồng bềnh thơ viết lên trang giấy
Bao kẻ tình si trong thế gian

Một giấc Nam Kha một cuộc đời
Duyên thầm lưu luyến kiếp hoa bay
Bọt bèo trôi nổi nơi dương thế
Chiếc bách lênh đênh giưã biển trời

Tôi vẫn làm thơ, đắm đuối say
Như đời giông bão nỗi sâu cay
Nhân tình thế thái là như thế
Thơ để sầu thu mộng vẳng hoài…

Nếu phải kiếp này chẳng có nhau
Bài thơ nuôi giấc mộng ngàn sau
Tâm linh cảm giác hồn nâng cánh
Tiếng gọi trong lòng mưa thấm sâu….

16.9.2009 Lu Hà




Nỗi Lòng Người Thi Sĩ
hoạ thơ Võ Đình Tiên

Thi sĩ những ai ở cõi đời
Thuyền trăng bể thảm có ai hay
Vấn vương giọt lệ sầu ly biệt
Chở cả đau thương mọi kiếp bày

Văng vẳng cung đàn ai oán xưa
Ngân vang rung động cả ngàn sau
Không gian trầm lặng bao buồn tủi
Thăm thẳm trời xanh cũng bạc màu

Văn phong trần thế lúc oai hùng
Thúc dục sơn hà dậy chiến công
Nung nấu sôi lòng mau rưả hận
Núi sông Nam Việt một trời chung

Sang sảng ai ngâm động núi rừng
Ba quân khí mạnh thật vang lừng
Chi Lăng Ải Bắc quân thù sợ
Sử sách còn ghi soi dấu trăng…

Thi sĩ cuộc đời như gió xuân
Gieo vần thương ái trí cao nhân
Anh hùng sinh phải thời tao loạn
Sớm tối sao đành hoa với trăng?...

Văn sĩ tao phùng khắp đó đây
Tìm nhau chia sẻ những lời hay
Bảo nhau hãy sống cho ra sống
Khỏi thẹn non sông với giống nòi.

15.9.2009 Lu Hà




Tìm Dấu Chân Anh
hoạ thơ Thanh Huyền

Tê tái lòng tôi chiếc lá bay
Buồn như sầu muộn bóng vàng nai
Hoàng hôn chiếc lá tìm trong gió
Xơ xác điêu tàn in dấu phai

Thơ thẩn mình tôi ngọn gió thu
Rưng rưng mắt lệ ngấn sầu tư
Chinh nhân dạm thẳm dài vô tận
Khắp nẻo dương trần anh ở đâu?

Nguyện ước xưa anh lạc lối về
Lời như gió thoảng cuốn trôi đi
Gió ơi! Chiếc lá sầu nhung nhớ
Thoang thoảng bên tai hẹn nỗi chờ

Mỗi độ thu về rụng lá vàng
Vàng bay xoá dấu có thương không?
Con nai bé nhỏ tìm trong lá
Dấu vết chân xưa nặng xót lòng….

25.8.2009 Lu Hà




Áo Trắng
hoạ thơ Hồ Bảo Thanh

Cánh trắng em mang thoáng một thời
Bông hoa tươi thắm gió hương bay
Theo em anh muốn mơ thành bướm
Như thể Trang Sinh bỗng hiện bày

Áo trắng em tôi nét dịu dàng
Đường xưa phố cũ lối thênh thang
Anh đi theo tiếng người xưa gọi
Tủi hận sương thu giọt mấy hàng

Mới chỉ mơ màng mộng ái ân
Theo màu áo trắng suốt canh trường
Trường Sơn hoang vắng đêm rùng rợn
Anh mất em rồi bao xót thương

Áo trắng chôn sâu cõi mộng tình
Tả tơi hoa lá héo hon cành
Sân trường dấu cũ muà hoa rụng
Cỏ uá phượng tàn đêm xoá canh

Áo trắng năm xưa một bóng mờ
Thời gian vĩnh viễn áo sang màu
Đời trôi sóng nước hồn ngơ ngẩn
E m đã sang sông một bến sầu…

25.8.2009 Lu Hà




Bóng Lẻ Chiều Buông

hoạ thơ Hồ Bảo Thanh

Bóng lẻ chiều buông màn tối đêm
Thẫn thờ năm tháng khúc say mềm
Tình thu thấm thoát năm mười ngón
Dằng dặc cho lòng lạnh thấu tim

Đếm lại đông tàn chồng chất đau
Ngày xuân buồn tủi nỗi chôn sâu
Hàng hiên mưa thấm vào da thịt
Lạnh ngắt đời tôi những mối sầu

Thơ thẩn hồn xưa một bóng soi
Vầng trăng lạnh lẽ bước qua đồi
Tủi hờn sáng tối chiều mưa nắng
Tin ngóng thư chờ cánh nhạn ơi!

Bể thảm thuyền trôi cõi mộng mơ
Hoàng hôn rủ bóng khóc nàng thơ
Cưả tình hé mở hương hồn lạnh
Bút tích còn đây gió hững hờ….

Trằn trọc bao năm vẫn thế đêm
Vầng dương hửng sáng vội qua thềm
Thời gian thong thả xin dừng bước
Tình tôi câm lặng tháng ngày quên…

16.9.2009 Lu Hà




Gió Thu
hoạ thơ Tiểu Muội

Xào xạc lá vàng cơn gió khô
Bóng trăng thơ thẩn nước in hồ
Một vài khóm cúc than thân khóc
Cô lẻ thu sầu nỗi ngẩn ngơ

Vũ trụ âm thầm hoa lá rơi
Không gian hờ hững ánh sao ngời
Ngân hà lấp lánh ngàn thương nhớ
Sương đọng cành mai như lệ thu

Thu đến thu qua thu cuả trời
Bao năm vong quốc lệ từng rơi
Chôn nhau cắt rốn buồn khô héo
Lữ khách tủi thân khóc ngậm ngùi

15.9. 2009 Lu Hà




Hoàng Hôn
hoạ thơ nàng Thanh Huyền

Thơ thẩn hoàng hôn đượm má hồng
Sầu đong năm tháng lận vào trong
Anh xa biền biệt vui người mới
Có nhớ tình em giưã nẻo đường?

Cát trắng sương mù bãi biển hoang
Thuyền ai thấp thoáng khói tơ mùng
Nao nao cỏ lạnh con đường cũ
In dấu chân anh lá ngập đường

Phưọng vĩ quê nhà đã trổ hoa
Anh ơi! Còn nhớ nhụy hoa đầu
Quê hương nghèo khó lòng son thắm
Biết có ngày nào ta có nhau?

Câu truyện tình xưa ai nỡ quên
Ngàn thu trăng nhớ khóc Huyền Trân
Khắc Chân can đảm vào hang sói
Công Chuá trở về với nước non

Nếu có ngày mai mộng cuối trời
Mong sao cho lại được thành người
Hoàng hôn em đợi nơi đầu sóng
Anh nhé yêu em trọn cuộc đời

Anh đã đi rồi, anh ở đâu?
Nỗi niềm em gưỉ đám mây xa
Hoàng hôn tắt bóng chân trời rộng
Em nhớ anh nhiều, anh mến yêu!

16.9.2009 Lu Hà




Khi Tiếng Ve Sầu
hoạ thơ Hồ Bảo Thanh

Nao nức lòng tôi ngọn gió hè
Gọi muà dĩ vãng thuở xa xưa
Ve sầu năn nỉ muà hoa phượng
Kỷ niệm về đây bao mộng mơ

Tôi nhớ không nguôi bóng một người
Thướt tha yểu điệu nắng xanh trời
Sân trường hoa đỏ màu khao khát
Suốt cả đời này mong nhớ thôi

Năm tháng qua rồi hoa vẫn tươi
Xum xuê cành lá thuở thơ ngây
Như ai xoã tóc bên chiều vắng
Ngây ngất lòng tôi sao thoả khuây

Tôi vẫn mang theo một nỗi buồn
Đi tìm diễm lệ đoá xuân niên
Nơi đâu biển cả thuyền trôi dạt
Bờ bến em ơi! Khắp nẻo trần….

25.8.2009 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét