Thứ Năm, 5 tháng 7, 2018

Thơ Tâm Tình Chùm 30


Từ Ấy
đ
ối đáp với Tố Hữu

Từ ấy trong tôi đầy bóng tối
Mặt trời vụt tắt nhói qua tim
Tâm hồn tôi rụng tàn hoa lá
Rất nhạt hương và vắng tiếng chim


Từ ấy quê hương mất tự do
Không còn tiếng hát với lời ca
Buồn sao tiếng sáo diều đâu mất
Cách mạng sôi lên lửa hận thù

Từ ấy trong tôi lệ ứa tràn
Nhà tranh vách lá nỗi cô đơn
Quê hương ruồng rẫy đời khinh bạc
Từng đoàn hành khất máu xương tan

Từ ấy khổ đau mẹ mất con
Cảnh nhà tan tác tím bầm gan
Chồng đi cải tạo vành khăn trắng
Đấu tố sưả sai đỏ máu tràn

Từ ấy trở đi cắn xé nhau
Xóm làng xơ xác điã dầu hao
Vu oan tố khổ hòng thêm lợi
Thân đổ đầu rơi những luống bưà

Từ ấy ruộng vườn bị tịch thu
Ép vào hợp tác gạo ăn chia
Đêm đêm từng tổ bình công điểm
Cãi vã tranh giành mãi chẳng no

Từ ấy làm chi có nắng về
Trần gian điạ ngục rợn đồng quê
Chuyên viên cố vấn từ trung cộng
Tăm tối đượm màu thật thảm thê

Từ ấy chia ly và vĩnh biệt
Kẻ nam người bắc nhớ nhau hoài
Dòng sông Bến Hải đôi bờ bến
Vĩ tuyến nhát dao chém giưã trời

Từ ấy xa nhà đi thoát ly
Mẹ cha mòn mỏi lệ tuôn rơi
Vợ hiền bóng nhỏ từng đêm lẻ
Con khóc thân gày không sưã nuôi

Miệng lưỡi tuyên truyền cuả Việt gian
Đi làm cách mạng cứu muôn dân
Hy sinh tính mạng cho tổ quốc
Ác quỷ hồn ma thấm đỏ dần

Ngày đó con tôi tuổi học trò
Chim non bé nhỏ mộng hồn mơ
Hai vai buộc chặt khăn quàng đỏ
Nhuộm cả thơ ngây cả daị khờ

Lớn lên tuổi trẻ laị lên đường
Thẳng tiến miền Nam giải phóng quân
Dấn thân lầm lẫn vòng tranh chấp
Ngày ấy tim tôi đã nguội tàn

Nay có đôi lời nhắn bạn thơ
Gưỉ về âm phủ quãng đường xa
Ai ơi có hiểu nơi trần thế
Từ ấy ngày xưa thành bóng ma

Từ ấy trong ai bừng nắng hạ
Mặt trời uế xú chói qua tim
Tâm hồn ai một vườn đầy xác
Rất thảm thương và rợn tiếng rên

Ai để hồn ai bức mọi người
Gây bao tội ác ở muôn nơi
Để hồn ai với bao tòng phạm
Xa cách nhau thêm nợ với đời….?

19.5. 2008 Lu Hà




Nguyện Cầu

Con chắp tay thành kính nguyện cầu
Cầu cho bóng tối sẽ qua mau
Cho quê hương bốn muà hoa trái
Mong nắng về thơm trái tự do .

Bạn hỏi vì sao đất nước ta ?
Bao nhiêu thập kỷ nối thương nhau
Làng quê xơ xác màu cờ đỏ
Vắng bóng trăng soi những điệu hò ...

Từng đoàn già trẻ rủ đi đâu
Mồ mả cha ông cũng dã từ
Chen chúc tha phương tìm miếng sống
Phu xe bới rác giưã thành đô

Bạn hỏi vì sao lắm kẻ giàu ?
Tiền tiêu như giấy sống xa hoa
Rêu rao giai cấp không còn nưã
Tư sản nay là ông bí thư .

Bạn hỏi vì sao lại thế này ?
Hôm qua đâm chém để làm chi
Bắc Nam điạ chủ tương tàn giết
Thằng mõ giờ đây quý phái thay .

Tất cả chỉ là dối trá thôi
Tuyên truyền cho mãi lũ chuột giơi
Bơm căng tô vẽ vì cộng sản
Rồi lại khom lưng sống đoạ đầy .

Xin Chuá ban cho người Việt Nam
Xoá bao thù hận lấp vô luân
Cho hồn dân tộc về muôn thuở
Đoàn kết Bắc Nam chống bạo tàn .

Đất nước ngày nay vẫn gió sương
Rên la quằn quại tím chiều thương
Hỡi bao hồn khổ chưa siêu thoát
Tuổi trẻ trường sơn gửi nắm xương !

Chiến đấu vì ai hơĩ các anh ?
Để rồi mang tội cảnh điêu linh
Biển Đông phơi xác người thê thảm
Tỵ nạn cánh chim chốn đậu lành .

Con chắp tay quỳ gối nguyện cầu
Cầu cho dân chủ sớm đơm hoa
An lành đất nước chôn tàn bạo
Lòng người tương ái biết thương nhau .


Bao em gái nhỏ trở về nhà
Chót daị làm dâu đi bán hoa
Hứa hẹn ngây thơ vào cạm bẫy
Để mình em chiụ chốn phương xa..

Con lại cầu cho thương phế binh
Hai bên trận tuyến những người anh
Xuất cười chén lệ xin Ngài nhớ
Quằn quại thâu canh giấc chẳng lành !

Còn nưã bao nhiêu những cụ già
Không nơi nương tựa thiếu chăm lo
Chiến tranh mất mát thành đơn độc
Xã hội bỏ rơi con cháu xa !

Nhiều lắm con xin cầu Đức Chuá
Kể làm sao hết cảnh lầm than
Bao tang thương tắm mình trong máu
Bởi lũ vô thần giữa thế gian

28.5. 2008 Lu Hà




Cái Bánh Vẽ Cuả Anh

Ngẩn ngơ chiếc bánh vẫn say màu
Bịt mũi khen ngon quen thói xưa
Hối tiếc làm gì đừng nói nữa
Cả đời buôn bán bánh cho nhau

Bán rẻ lương tâm thật chứ sao?
Hay rằng nhầm lẫn hiểu chưa ra
Chả may số kiếp đời thi sĩ
Thế kỷ dã tràng cát biển xa….

Anh cứ lu loa vu oán ai
Khen chê bánh vẽ nịnh xu thời
Ăn năn hối cải làm chi nữa
Thể giới bên kia để tiếng cười

Tôi viết vài câu nhắn nhủ ai
Có gan sống thẳng nói ra lời
Chính danh quân tử là thi sĩ
Khi vẫn còn nhau ở cõi đời

Bánh vẽ nhập nhằng từ nước Nga
Trung Hoa đại lục cứ tôn thờ
Đua chen nhắm mắt vào bàn tiệc
Men rữa cuồng say vọng thánh ca

Mấy đưá đàn em cũng ngỡ ngàng
Nhồm nhoàn nhai chiếc bánh hư không
Theo nhau anh cả thân tôi mọi
Cho cả cuộc đời con số không

Cái bánh thật tình đâu có xa
Mà anh chậm chạp hiểu không ra
Nưả già thế kỷ đi buôn bánh
Ở tận phương trời xa cách ta

Tổ quốc việt nam chẳng thiếu gì
Danh nhân thứ thiệt suốt bao đời
Trong lò tôi luyện hồn dân tộc
Hun đúc anh minh của giống nòi

Sinh thời tính khí anh như thế
Mê muội a dua chạy học đòi
Trí tuệ của anh mòn sáo rỗng
Còn kêu giả thiệt để ai hay?...

Anh đã giã từ thế giới này
Lại còn di cảo để cho đời
Cho thêm rối rắm người bàn tán
Muộn quá đi anh đã lỗi thời

Thế giới còn đây soi sáng cho
Bầu trời trí tuệ mộng đầy thơ
Thiếu gì tuấn kiệt như sao sáng
Di cảo cho đời anh khỏi lo…

Tôi biết rằng anh quá tự hào
Sứ mù thằng chột được làm vua
Đỉnh cao trí tuệ khen muì bánh
Bột lọc công nông nhân Mác Lê

Anh cứ thở than nơi chín suối
Lời từ để lại với bàn dân
Lưu manh đảng trị bàn mưu tính
Gỡ gạc cho nhau di cảo văn

Bây giờ đổ tội lẫn cho nhau
Né tránh làm sao kẻ dẫn đầu
Trách nhiệm về anh đừng chối nưã
Bao nhiêu oan khổ nợ gây ra

Con cháu giờ đây oán trách anh
Bao nhiêu thứ giả bán cho đời
Trái tim hư đốn thơ lường gạt
Thế kỷ lầm than lệ ứa rơi

Tôi rất ngạc nhiên di cảo thơ
Bài thơ bánh vẽ nửa ngâm nga
Ra điều anh vẫn còn hy vọng
Giấc ngủ ngàn thu ai biết đâu?

Thôi thế ra đi một bóng ma
Hết rồi hiển hách những thời qua
Còn đâu bánh vẽ mà mua bán
Tiệc riệu tôn thờ ca tụng nhau…..

20.6. 2008 Lu Hà
(Nhân đọc di cảo thơ cuả Chế lan Viên)




Say Nghiện Mác Lê

Một kiếp nhân sinh một cuộc đời
Mà ai cũng chẳng giống như ai
Tâm linh ẩn hiện muôn màu vẻ
Thiện ác chen nhau hoa cỏ tươi

Cái thú đam mê cũng khác nhau
Người hay bài bạc riệu quên sầu
Cho vay nặng laĩ say tiền bạc
Tưủ điếm cao lâu lơi lả hoa

Cái nghiện sinh ra cũng đủ vành
Riệu chè trai gái mộng quyền hành
Tham quan cố vị hôi mùi sái
Thứ đến kể là nghiện khói xanh

Bại hoại thuần phong sợ lắm sao
Đời nào chẳng có thấm vào đâu
Bạc đầu con nghiện lâu già nhất
Chủ nghiã Mác- Lê uống máu đào

Sái thuốc Mác- Lê lúc hết thời
Đàn anh quốc tế đã thôi chơi
Nga xô hấp hối đòi cai nghiện
Đổi mới tro tàn lơ lửng bay

Nhìn đám tro bay đất nước tàn
Một đàn nô quốc lũ vong thân
Độc tài đảng nghiện say màu máu
Tín ngưỡng chiêu bài mượn phấn son

Đảng cũng rêu rao cai nghiện thôi
Thị trường kinh tế áng mây trôi
Tấm thân tiểu quốc phò vương quốc
Á phiện Trung hoa sống laị rồi

Môi lại kề môi răng hít răng
Hà hơi thổi ngạt nghiện càng hăng
Non sông phụ tử nghiền cơn nặng
Say khói Mác- Lê giấc mộng vàng…

Chỉ trích Đông âu tan khói mây
Anh em thề thốt chẳng kiên trì
Nhớ xưa uống máu lời gan ruột
Nhuộm đỏ toàn cầu mới chịu thôi

Hẹn biển thề non chót nặng lời
Tình thương giai cấp ở muôn nơi
Năm châu tứ hải là huynh đệ
Ôm súng say men giết chúng loài

Vô sản liên minh hỡi các anh
Bần cùng sôi máu hận trời xanh
Tam vô chủ nghiã đồng xây đắp
Khói thuốc thiên đường mộng hiển vinh

Tiên tri Các Mác thật ranh ma
Lận trắng con đen thủ đoạn cao
Tôn giáo người ta vu thuốc phiện
Vô thần cũng nghiện vậy thì sao?...

Tiên nâu đồng chí hút cho say
Các Mác la bàn chỉ lối đi
Sống chết muôn dân là thượng đế
Độc quyền dân chủ ở trong tay

Nghiện ngập ma cô thật sướng đời
Mị dân sáo ngữ dễ như chơi
Tôn xưng giáo chủ là khoa học
Cho chúng thần dân dở khóc cười

Các Mác ma thần của nuí sông
Say xưa quỷ đỏ nguyện chung lòng
Đắp xây tổ quốc hành tinh đỏ
Biện chứng sử quan vỏ ốc không

Phét lác như thần con nghiện say
Lên cơn đói thuốc lũ vô loài
Mượn màu học giả che tâm điạ
Nghiên cứu gì đâu một lũ say.

Thế kỷ lầm than vẫn chẳng tan
Bao nhiêu chết chóc cảnh điêu tàn
Âm hồn Các Mác còn lồng lộn
Nhắm mắt tam vô vẫn sói mòn

Chỉ taị đảng ta chót nghiện rồi
Hơn năm triệu đấy thảm thương thay
Tuyên truyền sái phiện bao đồng chí
Mất thuốc Mác Lê mất cuộc đời….


15.5. 2008 Lu Hà



Thày Hãy Yên Tâm
kính viếng Giác linh
Thày Thích Huyền Quang

Thày đã đi rồi đau thế nhân
Sương thu vương nặng cõi dương gian
Chín mươi muà gió còn lưu luyến
Thương đám con thơ lạc nẻo trần

Thày hãy yên tâm trở lại nhà
Sơn hà nhân thế chúng con lo
Đau thương chìm nổi còn bi lụy
Rầu rĩ mưa rơi những giọt sầu

Thế giới bàng hoàng khi biết tin
Đàn con lưu lạc nỗi thương tâm
Xa hương vẫn nhớ về quê mẹ
Đám rước chiều nay lệ ứa tràn

Nhớ lúc sinh thời bao đắng cay
Giam cầm tù tội ách ma chơi
Vô thần chủ nghĩa gây nên tội
Duyên nghiệp trầm luân nặng gánh đời

Thày có làm gì lũ chúng đâu
Tranh quyền cố vị chẳng màng mơ
Mà sao chúng vẫn hay gây sự
Khoá chặt cửa chuà mất tự do

Pháp nạn Thày kêu thảm nước non
Núi sông thầm lặng buổi hoàng hôn
Đêm còn tăm tối dài nô lệ
Tỉnh dậy đi thôi hỡi các con

Thày đã dạy rồi lẽ biến thông
Giang sơn gấm vóc lại huy hoàng
Nga xô cộng sản là minh chứng
Trận gió Đông Âu rụng lá vàng

Thời đại thông tin đã đến rồi
Bốn muà hoa lá lại xanh tươi
Tương lai Đạo Pháp cây đơm trái
Phật đã ngàn năm ở cõi đời !

2008 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét