Chủ Nhật, 5 tháng 8, 2018

Thơ Tâm Tình Chùm 47


Chén Sầu Thế Sự
hoạ thơ Hàn Thiên Lương

Chưa uống mà sao đã ngấm sầu
Nhâm nhi giọt rượu sẽ đi đâu
Theo chân mây gió về quê cũ
Tìm thuở sơ sinh bạc mái đầu


Thế kỷ chia ly cuộc bể dâu
Trùng dương nhiệp chướng nắng mưa trào
Chôn nhau cắt rốn buồn lay lắt
Khói bếp nhà tranh lệ xoá nhoà

Tết đến người vui chỉ thấy đau
Nỗi đau năm tháng ướt trang thơ
Ngậm ngùi lưu luyến ngày xưa ấy
Sóng biển vùi sâu bóng mịt mờ …

Chén rượu âu sầu hoá bướm bay
Ta tìm bạn hữu dưới chòm mây
Hàn huyên tâm sự bao hồn khổ
Trần thế người ơi kiếp đoạ đầy …

Ai hiểu lòng ai giưã chốn này
Đèn khuya lẻ bóng ngóng sao rơi
Lần trang sách cổ tìm ân nghiã
Tha thiết vì ai mộng vẳng đời.

Tri kỷ tri âm vọng tưởng xa
Nỗi đau thế sự ánh trăng mờ
Năm châu bốn biển tìm huynh đệ
Xào xạc năm canh lại gió muà …

4.2.2010 Lu Hà



Chết Đi Một Nưả
hoạ thơ Nguyễn Thành Giang

Thơ nức nở đời anh còn một nưả
Bao yêu thương mà cứ vấn vương hoài
Chén sầu bi nuối tiếc tháng ngày dài
Thu ảm đạm lá vàng muà năm ngoái

Đâu còn nưã muà xuân về hoa nở
Bướm theo hương thơ thẩn mộng cùng mây
Những ái ân nhụy ngọt thắm làn môi
Cơn gió chướng hồn anh thành ngơ ngác

Còn lần lưã tơ duyên thành nặng hạt
Giọt mưa chiều đọng lại nỗi thương đau
Đừng lạnh lùng như cơn gió thoảng qua
Anh chới với tên em vào dĩ vãng

9.12.2009 Lu Hà



Chia Ly
hoạ thơ Người Cô Đơn

Nỗi buồn hiu hắt lòng ta
Tái tê mộng tưởng vào ra góc vườn
Giọt châu lã chã bờ sương
Sầu vương lá rụng mảnh vườn xót bao

Lòng ta khô héo vì xuân
Nắng mưa sầu tủi tìm đường nụ hôn
Hoàng hôn thương bóng ai buồn
Môi son má thắm đắng lòng từ đây

Phương xa em nhớ bên này
Cô đơn anh chỉ trái cây trông thì
Mùi na hương bưởi xa xôi
Bên nhau sớm tối một thời em ơi

Yêu đương ân ái cho đời
Mênh mông một cõi đầy vơi tâm hồn
Sóng lòng sôi dậy nụ hôn
Tim ta lặng đứng trong vùng mờ sương        

Giơ tay bấm đốt vui buồn
Mộng trên tiếng nhạc réo nguồn thanh giai
Bây giờ dặm thẳm từ hai
Tình xa dấu bụi đường dài chia ly

24.7.2009 Lu Hà




Chiều Mưa Cuối Năm
hoạ thơ Hàn Thiên Lương

Chiều viễn xứ mênh mông buồn vô tận
Đám mây đen rỏ lệ góc chân trời
Đàn kiến nhỏ tha hương tìm tổ ấm
Cánh chim bằng biền biệt ánh trăng soi

Người thổn thức nâng chén sầu bị lụy
Nỗi niềm đau nức nhối bóng chinh nhân
Bên song cưả cuối năm muà tuyết lạnh
Thả hồn bay tìm lại chốn điêu tàn

Ôi! Năm tháng nuôi dài thêm nỗi nhớ
Từng bờ tre xoã tóc giếng xanh trong
Hoa đào nở muà xuân về pháo nổ
Dòng sông quê thầm lặng mãi trong lòng

Thế là hết tan đi bao mộng ước
Mái nhà tranh lam khói phủ mây chiều
Bên bếp lưả nước sôi mùi giản dị
Tiếng mẹ hiền u uất nỗi thương đau

Cơn sóng dữ đại dương vùi thân xác
Dặm trường xa dày đặc lắm chông gai
Đời ghẻ lạnh gót chân mòn sỏi đá
Chiều cuối năm bàng bạc vấn vương hoài

Chén ruợu đắng xót xa đời cô lữ
Bước chân đi nhang khói phủ sương mù
Nơi chôn nhau bỗng hoá thành xa lạ
Lòng hận thù nuốt trọn hết thương yêu

Cứ tăm tối điên cuồng trong cuồng vọng
Nghe theo ai mà ác độc khinh người
Ôi !Quê hương đã hoá thành hoả ngục
Xoá tình thương ai là kẻ vô loài ?....

18.1.2010 Lu Hà




Chiều Thu Viễn Xứ Nhớ Người
Chuyển thể từ thơ Hàn Thiên Lương: Chiều Thu Tây Bắc

Thu về mây trắng cảnh buồn
Lang thang mấy đám chờn vờn non xanh
Giọt mưa viễn xứ bao quanh
Xót xa nỗi nhớ lòng mình ngẩn ngơ

Chiều thu Tây Bắc bơ vơ
Bạn bè xưa cũ bao giờ gặp nhau
Kẻ còn người mất ở đâu?
Nghìn trùng xa cách thương đau u hoài

Giang sơn tiên tổ ngậm ngùi
Mấy ai chung thuỷ chưa phai tấc lòng?
Đỏ đen manh chiếu phũ phàng
Cuộc cờ chén rượu bốn phương đất trời

Chiều thu Tây Bắc xa xôi
Oán hờn chồng chất sương rơi não nùng!
Tình người như nước sông thương
Bọt bèo sóng cả hãi hùng biển khơi

Hợp tan bao lớp mây trôi
Quê nhà thống thiết tương lai dập vùi
Hai muà mưa nắng than ôi!
Sống đời lay lắt tháng ngày sầu đưa...

Nuí rừng bạc bẽo xanh xao
Thoi đưa thấm thoát bể dâu canh tàn
Đêm thu trăng lệ ưá tràn
Hồn về cố quốc nỉ non muôn vàn!

19.10.2010 Lu Hà






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét