Áo Trắng Em Bay
Áo trắng em bay phấp phới xinh
Ngẩn ngơ thơ thẩn khách đa tình
Ngất ngây sánh bước cùng người ngọc
Hãy nói rằng em chỉ thích anh
Áo trắng em chưa vướng bụi đời
Hồn mơ em đợi một ngày mai
Yêu em tha thiết chàng trai trẻ
Đừng để hoa sầu lệ ưá trôi...
Áo trắng hương thơm sóng gợn tình
Kià đàn ong bướm lượn trời xanh
Lả lơi trăng gió tìm hoa mật
Em vẫn chung tình chỉ với anh
Áo trắng chưa phai bạc gió trời
Buồng the em đợi chỉ anh thôi
Giữ nguyên nếp áo mùi hương xả
Bát ngát tình quê trọn kiếp người
Áo trắng em đây vẫn mặn mà
Bên sông vắng vẻ một con đò
Sang năm xuân gọi muà hoa nở
Anh sẽ trở về để rước dâu...!
Tôi viết bài thơ áo trắng bay
Tặng bao cô gái khắp muôn nơi
Việt Nam xa cách muôn ngàn dặm
Một chút tình quê với tháng
ngày...!
9.3.2011 Lu Hà
Ảo Ảnh Đêm Trường
hoạ thơ Nguyễn Thành
Giang
Mới xuất hiện đã vội
vàng vụt tắt
Vầng trời đông ánh
sáng cuả thê lương
Vẫn cầm hơi theo gió
chướng bi thương
Trong đêm tối rã tan từng
mảnh nát
Đường thiên lý tương
lai dài mờ mịt
Mặt trời lên sao chẳng
thấy hừng đông
Máu mồ hôi giải rắc khắp
cánh đồng
Kià nhật thực con gấu
đen bắc cực
Tôi trượt ngã toàn
thân tươi sắc máu
Trên con đường nhầy
nhuạ đến tương lai
Xác đè lên từng lớp lớp
chông gai
Đầu lâu trắng nhe răng
cưòi nức nở
Tôi đau xót vì không
gian điên loạn
Tiếng ru con lạc lõng
giưã buổi chiều
Lũ côn trùng rên rỉ suốt
canh thâu
Cùng hoà tấu bản hoà đồng
thế kỷ
Lê thân bước chơi vơi
trên mặt đất
Suốt canh trường sao
chẳng thấy bình minh
Tiếng hò reo rầm rập
bóng hồng binh
Như ma quỷ trong đem
trường ảo ảnh….
10.12.2009 Lu Hà
Áo Trắng
hoạ thơ Hồ Bảo Thanh
Cánh trắng em mang
thoáng một thời
Bông hoa tươi thắm gió
hương bay
Theo em anh muốn mơ
thành bướm
Như thể Trang Sinh bỗng
hiện bày
Áo trắng em tôi nét dịu
dàng
Đường xưa phố cũ lối
thênh thang
Anh đi theo tiếng người
xưa gọi
Tủi hận sương thu giọt
mấy hàng
Mới chỉ mơ màng mộng
ái ân
Theo màu áo trắng suốt
canh trường
Trường Sơn hoang vắng
đêm rùng rợn
Anh mất em rồi bao xót
thương
Áo trắng chôn sâu cõi
mộng tình
Tả tơi hoa lá héo hon
cành
Sân trường dấu cũ muà
hoa rụng
Cỏ uá phượng tàn đêm
xoá canh
Áo trắng năm xưa một
bóng mờ
Thời gian vĩnh viễn áo
sang màu
Đời trôi sóng nước hồn
ngơ ngẩn
E m đã sang sông một bến
sầu…
25.8.2009 Lu Hà
Ba Người Lạ
hoạ thơ Quang Hà
Rõ khéo gặp nhau nơi
thảo viên
Ba người lơ đãng lá
bay xiên
Hai vàng một trắng mà
xa lạ
Thoang thoảng bên tai
tiếng gió chim
Mơ màng cô Mỹ theo âm
điệu
Uốn éo thân hình rung
cánh vai
Có phaỉ nơi đây là đất
mẹ
Tự do dân chủ trọn
vòng tay
Ông Tàu thấp thỏm ngó
đồng hồ
Tờ báo cầm tay chỉ lướt
qua
Chắn hẳn bồn chồn đang
ngóng bạn
Tuổi già hưu trí truyện
tầm phào
Còn tôi lặng lẽ buồn
hưu quạnh
Chỉ thấy trào dâng nỗi
xót xa
Thơ thẩn mây bay về cố
quận
Hình cong chữ “ S” nhớ
thăm nhà
3.11.2009 Lu Hà
Bàn Tay Sắt
Bàn tay sắt nhẫn tâm
vào thế kỷ
Dựng thần quyền lũ ác
quỷ sát nhân
Chúng dụ dỗ những tấm
lòng trinh bạch
Đưa nhân loài vào mộng
tưởng vô luân
Cơn gió chướng thổi từ
Âu sang Á
Từ Nga xô qua Trung cộng
Việt nam
Nó đảo lộn những kỷ
cương giá trị
Quê hương tôi thành
chiến điạ hoang tàn
Bao đói khổ bất công
và nhục nhã
Vẫn đè lên dân tộc nước
non này
Triệu nhân mạng bỗng
hoá thành vô nghiã
Nấm mồ chôn cỏ dại dưới
chân người….
Bàn tay sắt đã thọc
vào tim đảng
Dựng xây nền đạo đức kẻ
bất lương
Nuôi dạy trẻ những vần
thơ sắt máu
Giết thật nhiều phơi tỏ
tấm lòng trung
Bàn tay sắt biến người
thành dã thú
Không quê hương không
Tổ quốc giống nòi
Yêu Tổ quốc tức là yêu
chủ nghiã
Trái tim thương gưỉ gắm
chốn xa xôi…
Bàn tay sắt biến người
thành vong bản
Khinh rẻ nhân dân ca tụng
ngoại bang
Cúi thần phục sát nhân
là lãnh tụ
Stalin sống mãi ở
trong lòng….
Bàn tay sắt nhúng sâu
vào tội ác
Kẻ ăn mày thành ông chủ
giàu sang
Những nhân sỹ phút hoá
thành phản động
Máu thành sông tưới tắm
cánh đồng vàng
Bàn tay sắt cũng chẳng
tha Tôn giáo
Phá hủy chuà chiền đập
phá kinh luân
Bắt Cha Sứ Thiền Sư
giam ngục tối
Khánh kiệt nhân tài
triệt hạ văn nhân
Bàn tay sắt chính nó
là chuyên chính
Một thằng điên ở sứ sở
Nga xô
Thói khốn nạn nên đời
y ngắn ngủi
Cộng sản xưa kia u muội
tôn thờ
Bàn tay sắt châu Âu
đòi chặt bỏ
Đưa nhân loài vào thế
kỷ văn minh
Bàn tay sắt Việt nam
còn lông lá
Như khỉ vô loài sót lại
hành tinh…
2008 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét