Hận Để Ngàn Thu
Thiếp mất chàng rồi
Thi Sách ơi !
Căm tên Tô Định thú
lang sài
Phất cờ khởi nghiã vì
dân nước
Để lại ngàn thu vạn cuộc
đời
Hai đất Mê- Châu nặng
nghiã nhân
Trời Nam Hợp Phố góc Cửu
Chân
Trùng trùng gươm sáng
hồn sông núi
Nợ nước thù nhà vẫn chẳng
tan
Yểu điệu thuyền quyên
bậc nữ vương
Một người một ngưạ một
cây thương
Hoa khôi giáp trụ voi
ra trận
Môi thắm má hồng đẹp
núi sông
Tình chàng thăm thẳm
chín tầng sâu
Thiếp đã hưng binh rửa
hận thù
Năm canh rầu rĩ đầy
thương nhớ
Ôm vầng trăng bạc suốt
đêm thâu
Chín suối ngàn trùng
ai có hay
Phòng không lạnh lẽo
buốt canh chầy
Gối loan hoen lệ tình
quân vắng
Điện ngọc âm thầm cơn
gió lay
Ái Bắc Chi Lăng ngập
máu thù
Hồn thiêng Thi Sách
gió cười theo
Chàng bên bờ suối ru hồn
thiếp
Bớt nỗi thương sầu giảm
nỗi đau
Quang Vũ Hán Triều
kinh hãi rên
Trường An mất ngủ mối
lo phiền
Tướng già Mã Viện tham
danh hão
Giao Chỉ trụ đồng dễ rỉ
hoen?
Gót ngọc tay tiên vung
bảo kiếm
Khăn tang khí lạnh sát
quân thù
Rùng rùng quân lệnh
nghiêm như núi
Lăng Bạc ngàn thu lệ
ngẩn sầu
Con cháu bao đời nợ tổ
tiên
Ngàn thu Trưng Trắc vẫn
lưu truyền
Thù nhà nợ nước hai
vai gánh
Huyết sử tình thâm ánh
mắt huyền
Nợ nước thù nhà hận
núi non
Nội xâm bán nước vẫn
chui luồn
Hát Giang gieo tấm
lòng trinh tiết
Văng vẳng bên sông nỗi
oán hờn!
28 tháng 4 năm 2009 Lu
Hà
Vịnh Trưng Nữ Vương
Hai đất Mê-Châu định mối
duyên
Anh hùng giao hội đã
nhiều phen
Gái ngoan chẳng phụ
lòng quân tử
Tiết hạnh theo chồng
phận chính chuyên
Mã Tướng thân tàn nam
phạt trận
Lạc Hồng huyết chiến bắc
bình thiên
Thắng thua là bởi do
may ruỉ
Trí đảm can trường mới
đáng khen
29 tháng 4 năm 2009 Lu
Hà
Bàn Tay Sắt
Bàn tay sắt nhẫn tâm
vào thế kỷ
Dựng thần quyền lũ ác
quỷ sát nhân
Chúng dụ dỗ những tấm
lòng trinh bạch
Đưa nhân loài vào mộng
tưởng vô luân
Cơn gió chướng thổi từ
Âu sang Á
Từ Nga xô qua Trung cộng
Việt nam
Nó đảo lộn những kỷ
cương giá trị
Quê hương tôi thành
chiến điạ hoang tàn
Bao đói khổ bất công
và nhục nhã
Vẫn đè lên dân tộc nước
non này
Triệu nhân mạng bỗng
hoá thành vô nghiã
Nấm mồ chôn cỏ dại dưới
chân người….
Bàn tay sắt đã thọc
vào tim đảng
Dựng xây nền đạo đức kẻ
bất lương
Nuôi dạy trẻ những vần
thơ sắt máu
Giết thật nhiều phơi tỏ
tấm lòng trung
Bàn tay sắt biến người
thành dã thú
Không quê hương không
Tổ quốc giống nòi
Yêu Tổ quốc tức là yêu
chủ nghiã
Trái tim thương gưỉ gắm
chốn xa xôi…
Bàn tay sắt biến người
thành vong bản
Khinh rẻ nhân dân ca tụng
ngoại bang
Cúi thần phục sát nhân
là lãnh tụ
Stalin sống mãi ở
trong lòng….
Bàn tay sắt nhúng sâu
vào tội ác
Kẻ ăn mày thành ông chủ
giàu sang
Những nhân sỹ phút hoá
thành phản động
Máu thành sông tưới tắm
cánh đồng vàng
Bàn tay sắt cũng chẳng
tha Tôn giáo
Phá hủy chuà chiền đập
phá kinh luân
Bắt Cha Sứ Thiền Sư
giam ngục tối
Khánh kiệt nhân tài
triệt hạ văn nhân
Bàn tay sắt chính nó
là chuyên chính
Một thằng điên ở sứ sở
Nga xô
Thói khốn nạn nên đời
y ngắn ngủi
Cộng sản xưa kia u muội
tôn thờ
Bàn tay sắt châu Âu
đòi chặt bỏ
Đưa nhân loài vào thế
kỷ văn minh
Bàn tay sắt Việt nam
còn lông lá
Như khỉ vô loài sót lại
hành tinh…
2008 Lu Hà
Than Đời Ngắn Ngủi
Chia sẻ cùng hương hồn
Trần Tế Xương
Đệ nhất văn chương có
Tế Xương
Gặp thời nho mạt đổi
Cao Xương
Tám khoa thi mãi mà
không đỗ
Vẫn tiếc văn tài cái
bút lông….
Hậu thế ngàn thu nhớ đến
ông
Văn thơ như thế đáng
ngàn vàng
Ra đi tên tuổi còn lưu
lại
Hơn mọi bia danh miệng
thế trần
Bảng nhãn thám hoa có
sá gì
Vua ban tên tuổi vẫn
mòn trôi
Thiếu gì tiến sĩ mang
danh hão
Ông tú thì sao đã kém
ai?...
Ông cứ than hoài cái
chữ nho
Quốc âm quốc ngữ cũng
nên trò
Tung hoành bút sắt
vươn thời thế
Nhầm chốn đầu thai có
biết đâu ?….
Tôi đọc thơ ông mến cảm
thông
Vườn hoa gai góc hái
bông hồng
Cuộc đời đau khổ buồn tê
tái
Thơ để ngàn sau nỗi
xót thương
Thôi nhé từ nay hận
oán trời
Giận hờn ông cứ chưỉ
oan đời
Vị xuyên Mỹ lộc rồi
Nam định
Dở dở ương ương gã bất
tài ?...
Chỉ tiếc rằng ông chẳng
hợp thời
Tính tình ngay thẳng lụy
trần ai
Tài năng như thế đành
hoang phí
Tam thập vẫn còn để vợ
nuôi ?....
Nếu quả tinh anh giống
thặng thưà
Theo thời chuyển thế lập
cơ mưu
Cưả hàng buôn bán
thương bà Tú
Lấy vắn nuôi dài nuôi
chí khí cao....
Thơ ông tôi đọc thấm
sâu cay
Ý tứ thâm trầm hiếm có
thay
Tài sức như ông mà thất
thố
Thật thà tin bạn hết
sinh nhai
Cứ tưởng nho sinh
trong thế gian
Đa mưu túc kế trí như
thần
Ưu thời mẫn thế xoay
cơ nhiệp
Hay cũng Đào Tiềm trốn
cưả quan
Sấp sỉ bốn mươi đã vội
đi
Tuổi đời ngắn ngủi lệ
từng rơi
Chìm trong biển khổ đời
cơm áo
Thương xót cho ông chẳng
gặp thời
Hồ Dzech Tế Xương Hàn
Mạc tử
Sao mai bi lụy cuả
tình thương
Đói nghèo bệnh tật hồn
thơ gọi
Cái nghiệp văn chương
thật phũ phàng….
2008 Lu Hà
Thương Tiếc Cho Anh
Nuối tiếc cho xuân quá
nửa tàn
Thương chàng thi sĩ lỡ
trăng non
Thơ hay là bởi do trời
định
Đâu có trường nào dạy
viết văn….
Họ đã dắt anh đến cổng
trời
Vô tình đạp ngã xuống
âm ty
Cây đa rụng lá chiều
thê thảm
Thơ thẩn hồn ma sợ
bóng người !
Nhớ thuở hồn nhiên tuổi
ấu thơ
Hương bay thiên phú
trái anh đào
Tình quê cánh vạc ru
con ngủ
Hạt gạo làng em đã gặp
muà...
Xuân Diệu lăng xăng
chăm bẵm Khoa
Lan Viên Tố Hữu cũng
đò đưa
Thuyền trăng sóng nước
say hồn bướm
Giưã chốn biển khơi đắm
mịt mù....
Cứ tưởng học nhiều
nâng cánh thơ
Bao nhiêu lý luận nhét
cho nhiều
Châu Âu sứ lạnh hờn ma
quái
Nối bước hồn tiên theo
bóng nga
Muốn viết thơ hay có
khó gì
Yêu từng ngọn cỏ gió
heo may
Con tim không chưá căm
thù hận
Chân thật xót xa mọi
kiếp đời !
Thế kỷ đau thương ôi
thế gian
Nhân tình bạc bẽo với
thi nhân
Bẻ cong ngòi bút khoe gian
dối
Văn phịa phì gia giữ
phú quyền...
Thơ chết lâu rồi có biết
không?
Chân dung đối thoại rõ
văn chương
Thị trường kinh tế
tranh thời thế
Hành tỏi tương gừng
bán mắm dong
Nghệ thuật nhân sinh
trong tối tăm
Lập loè đom đóm suốt
canh tàn
Vô tiền khoáng hậu sao
ranh thế
Chia chác cùng nhau dễ
kiếm ăn....
Đưa chuyện văn thơ ra
kéo co
Vừa xoa vừa đấm khéo
hay trò
Tò mò thiên hạ bầy câm
điếc
Ngơ ngác hầu bao dễ kiếm
sao?...
Thiên phú ngày xưa để ở
đâu?
Thần đồng phát tiết
khí anh thơ
Trái tim lầm lỡ nên ra
nỗi
Kể chuyện tầm phào cũng
bẫm to...
Đáng tiếc cho ai nửa
cuộc đời
Hồn thơ nhân ái chết
tươi rồi
Rèn văn luyện chữ tung
chiêu quái
Tẩy rửa làm sao được hở
trời…
2008 Lu Hà
Giọt Mưa Thu
Kính tặng Đức Tổng
Giám Mục
Có một người giám mục
Như bao nhiêu người
Cha
Thương đàn chiên đau
khổ
Bên sông hà hoang vu
Ôi! Thiên Chuá bao la
Lắng nghe trên tầng
cao
Thiết tha lời cầu nguyện
Áng mây chiều xa xa...
Mưa thu vẫn não nề
Trên thánh điạ Thái hà
Đầm đià rầu ngọn cỏ
Nát chân người xéo
qua….
Mảnh đất cuả cha ông
Còn đây bao tang
thương
Nơi trần gian u ám
Mộng tưởng ôi! hãi
hùng
Ngọn nến từ muôn
phương
Bao tấm lòng ly hương
Bắc trung nam haỉ ngoại
Xin đức Bà xót thương
Hà nội trời muà thu
U ám đến bao giờ
Khi lòng người nham hiểm
Vu cáo lời đức Cha
Bởi Ngài là chủ chăn
Cho mấy triệu giáo dân
Không phải là lãnh tụ
Nên Cha là nạn nhân
Cắt xén lời đức Cha
Lương tâm nào xét cho
Tấm lòng Cha trung thực
Báo viết thành xấu
xa?....
Vì miếng đất khổ đau
Nói ra lời thiết tha
Đối thoại và đoàn kết
Anh em trong một nhà
Nguời ta không muốn
nghe
Còn con cà con kê
Đất đai và hộ chiếu
Như tỏi hành mắm dưa….
Hà nội vào lịch sử
Tiếng cầu kinh ngân
vang
Một muà thu sốt loạn
Dân Chuá với bạo quyền
Họ đuổi Chuá ra đi
Kế hoạch đã định rồi
Công viên và sàn nhảy
Thánh điạ rào thép gai
Mưa và máu thấm tràn
Quang vinh dòng phúc
âm
Biết bao đời con cháu
Giữ tấm lòng sắt son
Luật rừng ai thảo
ra?...
Quốc hội nào thông qua
Cho quyền lợi cuả đảng
Công lý chiều mưa
thu...
Cứ nói mãi không nguôi
Nước sông hồng chảy
xuôi
Đem phù sa rác rưởi
Vun đắp xây cuộc đời...
Cha đi ra nước ngoài
Nước mắt chảy ngậm
ngùi
Trên phi trường quốc tế
Tủi hờn cho giống nòi
Đêm Hà nội đầy sao
Như bao nhiêu muà thu
Nghe tiếng lòng rả
rích
Bốn ngàn năm thương
đau...
Mở cửa đón gió xuân
Cho bao kẻ vương quyền
Còn dân thì khoá họng
Trái tim bóp nghẹt dần...
Mấy thập kỷ qua rồi
Đất nước đã mở mày
Trong khối liên hợp quốc
Gạo bán hàng thứ
hai...
Xuất nhiều thì dân đói
Có gì mà khoe khoang
Ai tự hào kiêu hãnh
Ai khổ trong vinh
quang?...
Hơn sáu mươi năm qua
Rụng bao lá muà thu
Đời ông và đời cháu
Đếm lá vàng thương đau
Hà nội mưa thu rơi
Mưa tan nát lòng tôi
Mưa rơi toà khâm sứ
Mưa băm nát tình người....
2008 Lu Hà
Băng Hình Hằn Đau Thế
Kỷ
Người mẹ già tụt quần
Trước mặt tên công an
Đáng vào hàng con cháu
Nỗi căm hờn nào
hơn?...
Như con chó cùng đường
Dồn dân đến chân tường
Tiếng thét hô đả đảo
Trước văn phòng trung
ương
Đảng và nhà nước ơi
Chúng giết bao mạng
người
Đốt nhà và cướp của
Hãy cứu dân đồng nai…
Người đàn bà dân tộc
Bế con cầm lá đơn
Chưỉ cán bộ tham nhũng
Cha bố thằng trưởng
ban…
Mày liếm hết của bà
Bao nhiêu năm kiện cáo
Mày cướp cơm con bà
Ba hồn và bẩy viá…
Tiếng cô gái thét to
Bọn nó là thanh tra
Giờ phải gọi cho đúng
Nó thanh tra vú bà…
Một bà daỹ đành đạch
Báo chí hãy mở to
Cha bố thằng Vũ Chiến
Khắp phố phường xôn
xao...
Lòng người như trái
bom
Thuốc dồn nén bao năm
Từng đoàn người lũ lượt
Trước công quyền kêu
oan
Xã hội như cơn điên
Sôi xục khắp ba miền
Dùi cui và chen lấn
Giải chiếu nằm xét đơn
Bàn tay nhỏ giơ lên
Cùng mẹ cha cuả em
Bị bắt về Cầu giấy
Hô đả đảo chính quyền
Hỡi tổ quốc non sông
Có bao giờ thế chăng
Từ bà Trưng bà Triệu
Bên vực sầu đại
dương?...
Cảnh trời mưa thu bay
Bao nhiêu nỗi đắng cay
Những tấm thân tiều tụy
Cam chiụ kiếp đoạ đày
Cách mạng bảo đổi đời
Biến thú vật thành người
Cho người thành trâu
ngưạ
Như sao trời đổi
ngôi...
Hỡi những người công
an
Nếu còn chút lương
nhân
Hãy xin dừng tay lại
Roi quất theo bạo tàn
Cướp đất giưã ban ngày
Chúng hại hai con tôi
Giết người để bịt khẩu
Ôi! Ông chính quyền
ơi...
Hết hình này qua đi
Thì ảnh khác laị đến
Như dòng đời buồn trôi
Diễn ra không ngừng
nghỉ
Những lá đơn viết ra
Mỗi ngày như sao sa
Chất cao đầy như nuí
Pháp luật nào xét cho
Dân chủ và tự do
Chúng vẫn thường rêu
rao
Gấp vạn lần tư sản
Còn ca đến bao giờ?...
2008 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét