Thứ Bảy, 30 tháng 7, 2016

Thơ Tình Chùm 315

Hoàng Hôn Ảm Đạm
tặng Liên Lưu

Phận mình không thể bên nhau
Sổ trời dây mực duyên đầu nhoà phai
Héo hon rặng liễu chương đài
Anh đi với kẻ trần ai bên đàng...


Trông theo giọt lệ trào dâng
Môn đăng hộ đối nhỡ nhàng đời em
Đơn côi trăng chếch bên thềm
Lòng con trẻ khóc nỗi niềm đau thương...

Không yêu chăn chiếu chung giường
Nhớ nhung người cũ phong sương má hồng
Ái ân nhạt nhẽo trong lòng
Những chiều ảm đạm cánh đồng cỏ may...

Bóng hình trong ánh mây bay
Giọt mưa lất phất đắng cay phũ phàng
Lược gương biếng trải bẽ bàng
Từng thu lá rụng dở dang võ vàng...

Lòng nghe sóng động bâng khuâng
Sòng đời đen bạc đôi hàng lệ rơi!
Hững hờ đi cạnh cuộc đời
Giá băng tim lạnh phương trời xa xôi...

Hoàng hôn sầu thảm chơi vơi
Côn trùng rên rỉ lẻ loi tủi hờn
Từng đêm trằn trọc nguồn cơn
Vầng trăng sẻ nưả vương buồn thiên thu...!

cảm động khi đọc thơ Liên Lưu: Tình Lỡ...!
23.1.2013 Lu Hà




Mỗi Độ Xuân Về
tặng Mai Hoài Thu và Thủy Anh Lam

Anh đã hưá như lời sẽ đến
Đọc thơ em chén rượu nồng say
Hồn vương ngây ngất sầu cay đắng
Hãy uống đi châu lệ ưá đầy...

Hồn lảo đảo thu lam lá rụng
Rượu khơi mào quá khứ sầu thêm
Thương đau thiếu phụ từng trăn trở
Tài sắc vẹn toàn hận khắc đêm...

Buồn tê tái rượu tàn chăng chớ
Đỉnh mây xưa chìm đắm biển xanh
Cuồng si giông bão thuyền nan vỡ
Ong bướm sầu thôi hết mộng lành...

Đời sướt mướt muà trăng luyến ái
Rồi chia ly dặm ngả ngàn dâu
Thời gian vàng võ màu non nước
Bọt trắng giang đầu mãi ở đâu...?

Có ai biết trái tim sầu héo
Mỗi độ xuân về tiếng pháo reo
Nắng hanh thiêu cháy tình con gái
Lỡ bước sang ngang kiếp phận nghèo...

Làm sao níu kéo thời gian nhỉ
Cho cánh đào xuân mãi chẳng tàn
Dẫu lià ngó ý tơ còn vướng
Chén rượu hồng môi thấm chưá chan...

Em rầu rĩ lòng anh buồn khổ
Say cuộc tình bến mộng nhớ nhung
Mười mấy năm trời nơi đất khách
Quê hương ơi!Biền biệt bao dung...!

19.1.2013 Lu Hà




Tặng Vợ Chồng Nhà Tuyền Linh

Nghe kinh pháp nâng cao trí tuệ
Anh chưa từng Phật Tử tại gia
Theo đường Đức Chuá Ki Tô
Làm sao thông hiểu Phật Đà em ơi!

Nếu có thể mấy lời trăng gió
Chuyện nhân tình tao ngộ bi ai
Vần thơ thống thiết chương đài
Tuyền Linh thổn thức đêm dài thâu canh

Nếu ông xã mát lành sĩ khí
Đọc tình thơ ân ái vợ chồng
Bâng khuâng cõi mộng vô thường
Lu Hà anh cũng vấn vương điệp hồ

Nếu có thể đọc thơ anh nhé
Cùng Hoà Đàm bốn bể giai nhân
Xôn xao ong bướm non ngàn
Hằng Nga ẻo lả cung đàn ngẩn ngơ...

Thơ với phú dật dờ biển ái
Cánh buồm nâu tê tái quan hà
Lang thang trong cõi ta bà
Luân hồi sinh tử khổ đau dãi dầu...

Anh đâu biết giang đầu bến giác
Quán trần gian lạc bước phong tình
Hôm nay được gặp Tuyền Linh
Mà nghe giảng pháp chân kinh sao đành...?

21.1.2013 Lu Hà




Hoài Vọng Xa Xôi
tặng Liên Lưu

Con sông hờ hững mây chiều
Sóng còn hờn giận tình yêu một thời
Em theo tiếng gọi phương trời
Để ai buồn tủi đơn côi một mình...?

Nhớ ngày bên cạnh góc đình
Đôi chim rũ cánh trúc xinh uốn cành
Quay lưng dấu bóng hình anh
Vì sao đứt đoạn ta đành xa nhau...?

Lá vàng rơi rụng chân cầu
Em đi, đi mãi mái đầu phong sương
Trái tim quằn quại yêu thương
Xót xa cho kẻ tha hương một đời...

Lạc đường lỡ bến mất rồi
Hôm nay trở lại rã rời lòng em
Còn đâu trăng sáng bên thềm
Hết rồi thỏ thẻ êm đềm lá bay...

Cuộc tình vương vấn đắm say
Anh ơi! Biền biệt đắng cay rượu người
Hận mình lã chã sương rơi
Sầu bi em chịu suốt đời khổ đau...!

cảm xúc khi đọc bài thơ: Hoài Niệm...!
25.1.2013 Lu Hà




Liêu Trai Mộng Điệp
tặng Mai Hoài Thu & Thủy Anh Lam

Rót chén rượu mộng hồ túy luý
Tình Liêu Trai sầu lụy cuộc đời
Lâm ly thổn thức tơi bời
Quỳnh tương đòi đoạn rã rời xót xa...

Hồn thơ dậy trăng ngà lả lướt
Bóng Hằng Nga tha thướt bên thềm
Trái tim băng giá nhiều đêm
Cơn say lảo đảo càng thêm mặn nồng...

Gió trăng rỡn phiêu bồng lãng đãng
Thủy Anh Lam bảng lảng chân cầu
Sương rơi ướt đẫm mái đầu
Chén thù chén tạc ngọn dầu hắt hiu...

Mai Hoài Thu mĩ miều vọng tưởng
Một đời hoa vất vưởng cô đơn
Đêm nay thổ lộ nguồn cơn
Nhân tình thế thái lệ tuôn đôi hàng...

Muà ân ái bẽ bàng tùng cúc
Phượng vĩ rơi tủi cực lầm than
Xa quê non nước cơ hàn
Xuân về pháo nổ trăm ngàn đắng cay...

Làm sao níu vơi đầy hoan hỉ
Thời gian đi tê tái người ơi!
Côn trùng rên rỉ ngoài trời
Bờ phong chịu rét chơi vơi tủi hờn...

Nâng chén ngọc bồn chồn thương cảm
Buồn làm sao ảm đạm chốn này
Chắt chiu vò võ tháng ngày
Cung đàn dìu dặt ai hay đoạn trường...

Thơ ảo não như dòng lệ chảy
Bạn hồng nhan tri kỷ mấy ai?
Nghĩ rằng sẽ có ngày mai
Gặp nhau còn nhớ liễu đài thuở xưa...

Chày huyền sương lão bà giã thuốc *
Nàng Vân Kiều có thuộc đường về
Vân Anh dặm nẻo sơn khê
Hồn trinh day dứt não nề năm canh...!

* Theo tích xưa có một văn nhân tên là Bùi Hằng lều chõng đi thi bao lần đều hỏng, nhưng lại gặp hồn nàng Vân Kiều trên cùng chuyến đò.
Có ý mai mối với em gái mình là nàng Vân Anh ở bến Lam Kiều. Tôi cũng có ý ví Mai Hoài Thu và Thủy Anh Lam như hai chị em vậy.
Cụ Nguyễn Du ngày xưa: " Rằng mua ngọc đến Lam Kiều... " cũng là từ cái tích này mà ra.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét