Thứ Bảy, 30 tháng 7, 2016

Thơ Tình Chùm 314

 



Hồn Trinh Nữ Giưã Biển Đông

Nàng trinh nữ vươn lên ái dục
Sóng ngậm hờn sôi sục thiên thu
Nước vàng sủi bọt ngầu ngầu
Hồn vương tức tưởi khổ đau sa bà...

Đâu có biết biển sâu thăm thẳm

Mối tình đầu ảm đạm cưu mang
Quê nhà liễu rủ từng hàng
Một hai sớm tối bóng chàng đi qua...

Cha mẹ đã mồ ma cỏ dại
Có ai còn ái ngại thắp hương
Côn trùng rên rỉ thê lương
Nhớ thương tầm tã bốn phương biển trời...

Đời con gái tả tơi sóng vỗ
Miền tự do khốn khổ tinh cầu
Lênh đênh thuyền thúng nát nhàu
Thuỷ thần hà bá dãi dầu nắng mưa...

Xác đã mất hồn ma trinh nữ
Vẫn hiện lên đòi nợ thế nhân
Vì sao tàn nhẫn dã man
Bát cơm manh áo bần hàn sầu tư...

Trí đã quyết mưu cầu hạnh phúc
Hồn bi thương lạc bước phong trần
Vẩn vơ tức tưởi cừu oan
Làm sao siêu thoát điêu tàn biển Đông!

22.1.2013 Lu Hà




Đồi Thông Lá Đổ.

Trên đồi nắng trải sóng xoài
Mình tôi mộng ước mãi hoài dáng em
Bóng xanh ấp ủ êm đềm
Sợi vàng óng ánh láng mềm làn da...

Vi vi gió thổi la đà
Bướm ong ngây ngất chiều tà đòi cơn
Xạ hương thơm ngát nụ hôn
Nôn nao trần tục linh hồn thơ bay...

Mà sao tràn ngập đắng cay
Bâng khuâng ngồi ngắm hàng cây lạnh lùng
Chim đàn kêu gọi trập trùng
Thu rơi lá rụng não nùng tha phương...

Lời nguyền non nước quê hương
Tan vào mây gió thê lương xứ người
Thuyền tình theo sóng biển khơi
Vẳng nghe tiếng vọng ở nơi cuối trời..

Lòng tôi tầm tã mưa rơi
Ngậm ngùi đau xót tả tơi tủi hờn
Sầu dâng kỷ niệm vùi chôn
Đồi thông lá đổ nỗi buồn cô đơn...!

8.1.2013 Lu Hà



Giữ Mãi Cho Đời

Ai chăm chút cho hoa chói lọi
Giọt sương tình vưà mới tinh khôi
Chuyện mình thần thoại lưá đôi
Thuyền say sóng nước bao đời nhớ mong...

Thì em hỡi mênh mông huyền ảo
Vần trăng lên đừng sợ tiêu tan
Hương thơm ngây ngất non ngàn
Làn da nóng bỏng muôn vàn tứ thơ...

Lòng mở rộng đón chào biển cả
Hai trái tim in dấu yêu thương
Sáng soi khắp chốn thiên đường
Thơm tho tình ái quân vương thế trần...

Nghe tiếng hát bàn dân thiên hạ
Trầm trồ khen một đoá phong lan
Thướt tha yểu điệu thanh tân
Toàn thân mềm mại thiên thần ngẩn ngơ...

Hãy giữ mãi hồn thơ trong trắng
Buổi sơ đầu ánh nắng chiều buông
Dìu nhau trong một đoạn trường
Dạt dào ong bướm má hồng xôn xao...

Nào ai nỡ xì xào bàn tán
Thiếu bóng mình thơ thẩn ban mai
Nghẹn ngào bốn bể trần ai
Rưng rưng ngấn lệ chương đài cánh hoa...

Tôi biết lắm lòng hoa day dứt
Rừng trúc lâm réo rắt giọng đàn
Hiền nhân thức giả muôn vàn
Nụ cười tao ngộ chưá chan nỗi niềm...

Bài thơ này để tri ân Thi Nguyên đã mở ra chương trình ngâm thơ mình và thi hữu rất cảm động
11.1.2013 Lu Hà




Vơi Đầy Là Bao

Hai lần em gửi cho anh
Tình trong " Cõi Vắng " sao đành làm ngơ...?
Lặng im gió khóc bơ vơ
Mây hồng gửi gắm bến bờ vị lai...

Tro tàn trong cõi trần ai
Trái tim bùng cháy chương đài thướt tha...
Muộn phiền chỉ thấy trăng ngà...
Côn trùng rên rỉ sa đà biển sâu...

Âm thầm lặng lẽ dãi dầu
Ngày qua tháng lại mái đầu héo hon
Bao nhiêu kỷ niệm vàng son
Trôi theo bọt nước sóng cồn trào dâng...

Hồng nhan duyên phận lỡ làng
Tình yêu nhỏ giọt dở dang bẽ bàng
Sương rơi chiều lạnh bên đàng
Mảnh hồn liệm kín khói nhang tơ lòng...

Xích thằng sợi chỉ còn vương
Trách chi Nguyệt Lão chẳng thương kiếp này...
Đêm buồn chén rượu đắng cay
Ái ân nhạt nhẽo vơi đầy là bao...?

tặng Mai Hoài Thu nhân đọc bài thơ: Cõi Vắng
6.1.2013 Lu Hà



Cháu Là Con Gái Nhà Ai

Cháu là con gái nhà ai?
Thưa rằng: Con bố Oele đây mà
Xinh tươi như ánh trăng ngà
Xôn xao biển Bắc chiều tà tà dương

Lâng lâng đứng giưã cánh đồng
Nắng vàng ngây ngất má hồng Thi Nguyên
Cùng là nòi giống thuyền quyên
Bướm ong dìu dặt hồn nhiên thiên thần

Thanh thanh đứng dưới trần gian
Chư tiên cũng phải bần thần ngẩn ngơ
Mẹ nào con ấy dạt dào
Nàng Ban ả Tạ thuở nào kém chi...?

Hàng thông xào xạc rầm rì
Yến oanh khúc khích thầm thì nhỏ to
Mặc cho sóng gió ba đào
Hanh thông tinh tấn trầm trồ ngợi khen

Tóc nâu óng ả cô tiên
Hải âu cánh trắng lạc miền Na Uy
Hương thơm ngào ngạt dã quỳ
Ông bà cô chú vui vầy yêu thương

8.1.2013 Lu Hà






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét