Nam Cư Ẩn Sỹ Tiền Thảo Trang
tặng bạn thơ Tiền Anh Thơ
Đã viết nhiều thư chẳng thấy lời
Lời trong im lặng ý trong mây
Mây len ý tứ nằm trong lá
Như thể muà xuân nụ hé cười
Lưu Bị ngày xưa dấu mắt xanh
Như ai Gia cát Lượng lều tranh
Bách gia chi tử làu thông suốt
Thảo dã Phụng Long mai ẩn danh
Rừng thẳm Úc Châu hoa lá bay
Ngỡ ai thanh thản gác thang mây
Gối đầu trên đỉnh Hàn Sơn Tự
Chân thoả lòng sông Hương- Huế đây
Đức Quốc làm thơ thăm cố hương
Dạo này ẩn sỹ vẫn khang trang
Sao mà lâu thế không thăm viếng
Cho kẻ quê muà vẫn ngóng trông
Lời châu ý ngọc thật phiêu diêu
Mong kẻ chân nhân đọc ít nhiều
Tinh túy lâu ngày công dụng tấn
Chuyên tâm nhu thuật mới công phu
Phận hèn chưa được đắc Tôn Sư
Thông hiểu sắc huyền với vi vô
Lưỡng cực đảo chiều không với có
Có đi không laị gió vân du
Trìu tượng vô cùng đâu huyễn hoặc?
Ái hà bể khổ cõi âm dương
Cái gì sắc tướng đều không thật
Giấc mộng ta bà thoang thoảng vương
Mấy bài thơ cổ hồn cô quạnh
Chẳng bận sắc lòng của cố nhân
Lều tranh gảy khúc đàn Tư Mã
Hơi đâu mà ngó chuyện trần gian
Ngôn ngữ sao đành chịu bó tay
Có không không có chả thành lời
Văn chương phú lục xiêu thần thế
Tự nghĩ tự suy có đắm say ?
Dạo này ẩn sỹ có khỏe không
Công việc trong ngày vẫn tấn thông
Ngày nghỉ cuối tuần hăng hái nưã
Đi chuà thiền định lắng tâm trong ?
Dạo này tớ cũng nhiều phiền muộn
Không muốn dài thêm tự haị mình
Đầu óc người ta theo biến luận
Tâm viên ý mã haị thần kinh
Đằng ấy có gì vui ý thơ
Trò gì bổ ích chớ làm ngơ
Gưỉ sang mấy chữ cho xem nhé
Lâu lắm mà sao chẳng có thư?...
4.3.2008 Lu Hà
Tôi Sợ Rác Rưởi
chuyển thơ Phùng Quán: Xưng Tụng Cái Chổi
Tôi ghê tởm mọi loài rác rưởi
Chúng sinh sôi tanh tưởi trần gian
U sầu ảm đạm buồn nôn
Gây bao độc hại thế nhân hãi hùng
Nhiễm tính khí hiền lương cao vọng
Từ những ngày trong bụng mẫu thân
Nâng niu quý trọng nhân quần
Lớn lên ngán cảnh lăng loàn lầm than
Sống trong sạch bần hàn thanh bạch
Mẹ thân yêu đức hạnh muôn vàn
Ba mươi năm đã xa con
Bên tai văng vẳng nỉ non ngậm ngùi
Thương con mẹ để lời trăng trối
Nhớ xa xưa lặn lội thân cò
Sớm chiều trong cõi ta bà
Ngày mưa tháng náng bốn muà con ơi!
Hãy chôn mẹ ở nơi trong sạch
Vầng trăng thanh tùng bách vi vu
Dù cho chót núi mây xa
Quanh năm cây cỏ chim ca hót chào
Tôi thường được người ta mừng đón
Nhiều điạ phương mời đến đọc thơ
Tiền còm bồi dưỡng thi ca
Là tôi ra chợ tìm mua chán chường
Bao cô gái lấy chồng vương vấn
Chọn áo quần son phấn hương hoa
Ba mươi năm đã đi qua
Riêng tôi mua chổi làm quà người thân
Khác tỷ phú tham lam tích trữ
Nhiều bạc tiền giàu có phong lưu
Còn tôi mua cái quét nhà
Kinh hoàng khắp chốn gần xa xem thường
Lũ chúng nó lăng xăng đặc sản
Tìm đồ ăn khắp chốn xa hoa
Riêng tôi lạc lõng bơ vơ
Miền Tây Châu Thổ chổi cau cọng dưà
Tìm chổi chít Quảng Đà, Quảng Ngãi
Còn chổi rành Quảng Trị Thưà Thiên
Quảng Bình chổi xể thiên nhiên
Tuyên Quang chổi cọ nỗi niềm xót xa
Miền Kinh Bắc hiền hoà tha thiết
Vùng Thái Bình chiu chắt chổi rơm
Cao Bằng Yên Bái tình thâm
Chổi giang, mây trúc, thì thầm non xanh
Tôi nguyện ước tái sinh làm chổi
Không cùn mòn quyét dọn bền gan
Nước nhà tìm một công dân
Nhà thơ Phùng Quán tin buồn mọi nơi...
Phó giám đốc chuyên về bán chổi
Sạch môi trường độc hại từ trần
Gia đình bạn hữu xa gần
Trung thành sự nhiệp có còn làm thơ?
Đồng truy tặng hạng ba cao quý
Tấm huy chương sáng chói vinh quang
Chết vì trong sạch bi thương
Ngàn thu vằng vặc trăng suộng não nùng!
14.4.2010 Lu Hà
Thầm Thì Anh Gọi Trong Mưa
thơ theo trí tưởng tượng cuả Mai Hoài
Thu
Hiu hiu làn gió thoảng qua
Mây chiều lãng đãng giọt sầu bên tai
Mờ mờ sương ảo ngàn khơi
Nghe như sóng vỗ bên đời trầm luân
Tiếng cười trong trẻo vang ngân
Bóng người xưa gọi vạn lần yêu thương
Vụng về bao nỗi vấn vương
Làn môi khép mở má hồng phôi phai
Anh về tìm lại một thời
Nỗi buồn chai sạn nổi trôi luân hồi
Mười hai năm đã qua rồi
Trăng sao dẫn lối đường đi nẻo về
Phong trần dặm nẻo sơn khê
Đọc thơ mà khóc não nề trần gian
Tình em biển động sóng cồn
Sợi dây nghiệt ngã mây vần gió bay
Ông trời có cảm đắng cay
Má hồng bạc mệnh đoạ đầy bấy nhiêu?
Đời em mất mát quá nhiều
Đèn khuya một bóng sớm chiều khổ đau
Năm qua tháng lại bao muà
Trả vay, vay trả bơ phờ héo hon
Hoàng hôn nhỏ giọt sương tàn
Nỗi buồn hư thực biết lần sao đây?
Yêu người ân ái đắm say
Si mê cuồng dại bồi hồi lệ rơi!
Đợi chờ khắc khoải đầy vơi
Ngán sao mà thấy cuộc đời phù du
Hợp tan rồi lại xa lià
Thương cho chiếc bóng dật dờ tấm thân
Mơ màng ôm gối thở than
Đêm đêm chỉ thấy không gian mịt mù
Mảnh hồn ngơ ngác bơ vơ
Hàng hiên xao xác rì rào lá bay
Tiếng ai trong gió mây trời
Muộn màng nỗi nhớ thầm thì mưa rơi !
22.2.2010 Lu Hà
Đòi Chi ?
hoạ thơ Bùi Giáng
Từ bi cưả Phật nâu sồng
Tình thù duyên thế giai không mọi điều
Ái ân đoạn tuyệt sớm chiều
Hoàng hôn buông phủ má đào nguồn cơn
Ngoài đời suối lệ mưa tuôn
Quy y tam bảo em còn đòi chi?...
5.3.2010 Lu Hà
Điên Say Mộng Tỉnh
hoạ thơ Bùi Giáng
Họ Bùi điên từ bưã qua
Cõi đời bạc bẽo ta bà khổ tâm
Ba hôm bạch nhật hội đàm
Bàn dân thiên hạ âm thầm hỏi nhau
Ông điên từ thuả bao giờ ?
Nưả say nưả tỉnh vần thơ âu sầu
Lòng người đo được biển sâu
Canh tàn dư lệ muà thu lưu truyền…
4.3.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét