Vội Vàng Hỏi Thăm
Sáng nay tôi lại nhớ cô
Hỏi người thục nữ bây giờ ở đâu?
Tấm hình chụp đã từ lâu
Thời gian nào xoá nét màu dung nhan
Ngẩn ngơ thấp thoáng đằng vân
Thiết tha vẻ ngọc mê man vì tình
Lang thang khắp chốn giang thành
Chinh nhân dặm thẳm biển xanh góc trời
Sao cô chẳng nói một lời
Búp ngà dải tóc mỉm cười mãi thôi
Phương xa nhắn gửi nhau hoài
Canh Dần năm Hổ đêm say mộng tràn
Bâng khuâng huyền ảo vô vàn
Nhớ cô tôi mới bất thần làm thơ
Lần về thuở ấy hoang vu
Rừng xanh núi đỏ Hằng Nga trăng ngàn
Mong cô như gặp Thái Chân
Động tiên tận hưởng thế trần rưng rưng
Lối mòn in dấu hoa rừng
Vết chân sỏi đá lá vàng còn đây
Nghìn năm cổ thạch vơi đầy
Vạn năm tiền sử qua đi ngỡ ngàng…!
24.1.2010 Lu Hà
Cổ Mộc Giưã Đời
tặng nhà văn Trần Kiêm Đoàn
Cổ mộc ngàn năm giưã nuí rừng
Nơi đầu ngọn sóng nước sông hương
Chênh vênh mỏn đá kỳ quan aỉ
Thoang thoảng mùi huơng của bạch tùng
Cây đứng bao đời ai có hay
Để rồi nghiệt ngã kẻ săn cây
Yêu ai vui thú ra xâm phạm
Lũ thợ đá thành kẻ tiếp tay
Phá đá ngang nhiên giưã cuộc đời
Nhựa trầm máu chảy khóc than ôi
Hiên ngang sừng sững trên mỏm đá
Cuộc sống tự do đã mất rồi
Căm kẻ tham tàn cướp tự do
Một đời thanh bạch mến giang hồ
Trường Sơn đỉnh núi bao hùng vĩ
Gió thổi vi vu hận mối sầu
Cổ mộc kỳ danh Chu Hạo Nhiên
Trung hoa nét họa chốn thần tiên
Mà sao kẻ tục ngang nhiên phá
Tính chuyện trăng hoa giưã chốn trần
Cây qúy đưa về giưã thảo viên
Độc tôn hoàng tử Bạch Tùng Dương
Nam Hàn Nhật Bản nghe tin lạ
Chúng kéo đi xem nhất thảo nam
Đau đớn làm sao cây hết thương
Sống trong tâng bốc giưã đời thường
Không còn xây xát trong mưa gió
Trầm chẳng cho hương nhựa cạn dòng
Trồng cây ai dựng chốn nhà thiền
Cửa Phật ta bà vốn tự tâm
Cứ phaỉ đưa cây từ đỉnh núi
Cho lòng Chư Phật thảm buồn thêm.
28 .2. 2008
Lục Bình Sông Quê
chuyển thể thơ Huệ Thu: Ngắm Lục Bình
Về quê ngắm lục bình tủi hận
Hững hờ trôi thân phận bao la
Đời em như giọt mưa sa
Sầu buông thầm lặng mây chiều tím than
Vòng eo hẹp trái tim thổn thức
Tiếng thông reo nao nức Việt Nam
Bên bờ liễu rủ âm thầm
Lục bình trôi nổi tím bầm ruột gan
Sông bến nước cỏ tàn lau héo
Cánh cò bay lơi lả người ơi
Nghẹn ngào lã chã tuôn rơi
Lá dưà sương muối ngậm ngùi hoàng hôn
Vưà sẩm tối đàn chim tìm tổ
Nưả vầng trăng cổ độ ngẩn ngơ
Mái lều văng vẳng hò ơ
Ai còn ai mất bến đò năm xưa...
Bỗng đau nhói thương cha nhớ mẹ
Sóng dạt dào thấm thiá tình quê
Con đi dặm nẻo sơn khê
Chân cầu nước chảy ê chề nước non
Mắt ươn ướt nỗi niềm hưu quạnh
Lục bình trôi lãng đãng mây xa
Ngỡ ngàng vưà mới hôm qua
lỡ làng chiếc áo qua cầu gió bay...
Xếp thi tứ vơi đầy hoài cảm
Gieo vần thơ ảm đạm thê lương
Nhớ người bóng dáng yêu thương
Vân du phiêu lãng bến sông có về?...
Tù và rúc thuyền ai xa bến
Cánh lục bình rã đám chia ly
Hợp tan thương những mảnh đời
Quê hương ta đó tháng ngày buồn thiu...
25.3.2010 Lu Hà
Bến Sông Sầu Thảm
chuyển thể thơ Hàn Thiên Lương: Chiều Lạc
Lõng
Trời bảng lảng sương mờ ủ rũ
Theo lối mòn cỏ uá dưới chân
Cây cầu gãy đoạn không gian
Dòng sông rờn rợn nỗi niềm đắng cay
Kià ngư phủ sao người còn đó
Vượt trường giang quả phụ khóc than
Đứng đây ngóng đợi tần ngần
Dấu xưa mồ mả mưa tuôn lệ tràn
Hãy tha lỗi thuyền nan lưới cá
Không phải đò từng bưã sang ngang
Cuộc đời oan trái thê lương
Hoàng hôn lạc lõng bên đường chờ ai?
Trải gió bụi nấm mồ quá vãng
Cuả người chồng ngã xuống năm xưa
Tìm quanh khắp chốn gần xa
Âm u hoang vắng mà đau đớn lòng
Bởi cộng sản lòng lang dạ sói
Giết oan hồn liệt sĩ hy sinh
Oán thù ngùn ngụt trời xanh
Dép dâu mũ cối tan tành nhẫn tâm
Xin lữ khách dừng chân thưa chuyện
Tôi là người thất trận năm nao
Phế binh lều cỏ thương đau
Làm nghề chài lưới bốn muà kiếm ăn
Thuyền xuôi ngược tháng năm buồn tủi
Những cô hồn mả ngụy bơ vơ
Thương người đồng đội năm xưa
Không mồ không mả hoang vu não nùng
Thắp nén hương tỏ lòng ngưõng mộ
Đợi sáng mai đò chở sang sông
Lầm rầm cầu nguyện rưng rưng
Những người dương thế bâng khuâng nỗi niềm
Mồ mả phá bởi quân bá đạo
Căm ngụy quân chế độ bất lương
Lệnh trên đào bới lung tung
Cô hồn rên rỉ dòng sông hững hờ…
29.3.2010 Lu Hà
Gánh Hát
Góp vui cùng Bác Đỗ Quý Bái
Trai tơ dám phải lòng bà
Quan công là nghé thì ra thá gì
Anh hùng như tướng Trương Phi
Cả ba giáp trận lắm khi chật tàu
Dập dìu lấp ló cánh gà
Nạ dòng đú đởn vẫn là xưa nay
Mua vui lắm kẻ khóc cười
Mưa ngâu lã chã ngậm ngùi tủi thân
Cũng vì manh áo bát cơm
Đôi mươi sánh với ngũ tuần thì sao ?
Miễn cho vở diễn ra trò
Tiền thâu bỏ túi về nhà tính sau
Sượng sùng tuồng diễn gánh chèo
Câu ca tiếng hát má đào phôi phai
Cuộc đời nghệ sĩ mấy mươi
Trống chầu thôi thúc qua thời vinh quang
14.8.2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét