Thứ Năm, 6 tháng 2, 2020

Lu Hà Và Cao Bá Nhạ Chùm 2


Nỗi Niềm Oan Trái
cảm xúc thơ Cao Bá Nhạ bài 11

Quản chi vực thẳm non khê
Hổ thân hoan lạc bò dê thẹn thùng
Chó xanh góc bể mịt mùng
Xa xăm ngựa trắng não nùng đơn côi


Rèm buông khe cửa than ôi!
Phù vân lững thững biết trôi nẻo nào?
Nhạn về Hương Lĩnh nghẹn ngào
Bao điều tâm sự thì thào gửi mây

Heo may xào xạc đông tây
Lá vàng rơi rụng giãi bầy với ai?
Nỉ non ngày rộng tháng dài
Ngắm sao giải hạn u hoài canh thâu

Giang Nam phong vị dãi dầu
Ngậm ngùi bến Hán nương dâu con đò
Giọt sầu thất tịch co ro
Đêm sương mù mịt tiếng cò gáy xa

Rừng sâu tan tác đàn gà
Khỉ bầy ngơ ngác dò la sơn hà
Thông tri phủ huyện sai nha
Án tầm tróc nã bao nhà tình nghi?

Tan xương nát thịt lăng trì
Khảo tra các tích còn gì là thân?
Nhục hình đày đọa não nhân
Lưu truyền thế kỷ quan quân đặc quyền

Vu oan giá họa vì tiền
Giải treo bổng lộc ban khen công đường
Tranh nhau ngũ vị cao lương
Bầy đàn chó đói gạt lường dưới trên

Bàn tay che mắt hoàng thiên
Lương tâm nhân phẩm kền kền bọ hung
Thi nhau xé xác rợn rùng
Quạ đen xô xát hãi hùng trần gian

Ô hô! Kẻ sĩ bần hàn
Lánh xa thế sự trăm ngàn đắng cay
Nỗi niềm tâm sự bấy nay
Hầm sâu ngục tối giãi bày oan khiên

Tấu trình biền biệt sầu miên
Điếc tai luân tuất lụy phiền tổ tiên
Đọa đày thấm thoát mấy niên
Đầu xanh điểm bạc bao miền quốc gia

Xót thương trẻ nhỏ cha già
Bốn phương lưu lạc mộ bia chốn nào?
Mẫu thân tuổi hạc lao đao
Tụng kinh gõ mõ xôn xao cửa chùa

Một năm chỉ có bốn mùa
Xuân qua hè đến sim mua tím đồi
Thu tàn phượng vĩ than ôi!
Mùa đông cúc nở nổi trôi kiếp người

Rủi may kẻ khóc người cười
Thị phi dìu búa miệng đời mỉa mai
Luân hồi ôn chuyện khứ lai
Trẻ già dắt díu tuyền đài thảm thê!

*Nguyên tác thơ song thất lục bát “Tình Tự Khúc“
21.1.2020 Lu Hà



Nỗi Niềm Oan Trái
cảm xúc thơ Cao Bá Nhạ bài 12

Trần gian nhục nhã ê chề
Săn lùng truy đuổi cận kề gần xa
Chú ta thất chí gây ra
Đầu rơi máu chảy cửa nhà lầm than

Văn chương xương cốt tro tàn
Bột nghiền thuốc súng kêu van nỗi gì?
Bút xưa mây gió thầm thì
Hồ Đình cuốn gửi bình thi công hầu

Trúc mai tùng cúc bấy lâu
Quan san ngàn dặm dãi dầu trăng suông
Lạ lùng tính khí ngông cuồng
Rượu chè cờ bạc buông tuồng tự do

Trước sau chẳng biết đắn đo
Thương thân tứ đại chăm lo ruộng vườn
Bạn bè ngao ngán giận hờn
Cha khuyên anh bảo nhơn nhơn coi thường

Không vào phép tắc kỷ cương
Sát thân phải chịu họa vương vấy vào
Gia đình họ mạc lao đao
Chia đàn xẻ nghé máu đào chảy xuôi

Hoa viên ngao ngán xa xôi
Giếng vàng một tiếng than ôi lá vàng
Tiếc thay rặng liễu đài trang
Trường An một thuở khóc nàng Liễu Thanh

Biệt ly sùi sụt kinh thành
Hỏi thăm Bành Trạch thôi đành Đào Chu
Còn đâu trang điểm sắc thu
Ngậm ngùi chén tạc chén thù với ai?

Lạc miền Dữu Lĩnh tin mai
Cô Sơn gắn bó giao đài vần thơ
Dưới trăng chẳng dám hững hờ
Nuôi chồi tiểu mạch hồn mơ hữu tình

Xa xôi một tấm kiên trinh
Đám mây vô định điêu linh ngậm ngùi
Tường vi mấy khóm dập vùi
Tiễn xuân lẻ bóng lui cui sớm chiều

Khai hoa trổ nhụy cô liêu
Nửa đêm bỡn gió phiêu diêu chập chờn
Trăng vàng ẻo lả đòi cơn
Mảnh hồn oan trái giận hờn gió trăng

Buộc chân duyên nợ xích thằng
Trời già ghen tỵ tuyết hằng phỉ phong
Mận đào ân ái thong dong
Bỗng đông bão tố long đong thuyền tình!

Đoạn trường ngồi nghĩ thất kinh
Mệnh tài tương đố dẫn mình đi đâu?
Một đêm sương tuyết trắng đầu
Ngũ Viên mất ngủ chân cầu tử sinh.

*Nguyên tác thơ song thất lục bát “Tình Tự Khúc“
22.1.2020 Lu Hà



Nỗi Niềm Oan Trái
cảm xúc thơ Cao Bá Nhạ bài 13

Cả gan chọc giận thiên binh
Chú ta dậy sóng oan tình trúc xinh
Kim thoa dấu kín trong mình
Khăn còn một tấm, lung linh ráng hồng

Nhớ khi phượng bế loan bồng
Con thơ lẫm chẫm vợ chồng hả hê
Mộc liên đôi ngọn tỉ tê
Gốc tiêu ba rãy tràn trề nắng mưa

Tiếng gà xao xác ban trưa
Đêm thu vắng bóng say xưa sân đình
Trà mi trước gió rung rinh
Con ong cái kiến gia đình bình an

Bướm ngoan thạch lựu chứa chan
Hỏi còn mọng nước nồng nàn thiết tha
Đan biều son sắt gọi là
Tuyết băng gìn giữ đừng pha bụi trần

Hàng rào dâm bụt tần ngần
Hoa tiên lạc lối tủi thân thân khóc người
Ngàn hương sắc tía chơi vơi
Chậu vàng ngần ngại lệ rơi đôi hàng

Én về thưa thớt xóm làng
Ước chi hoa nở dịu dàng xuân tươi
Yến oanh ríu rít nụ cười
Tân toan rửa hết nắng phơi sách vàng

Đồng tâm nhờ cậy vẻ vang
Viện thơ lai láng mơ màng hồn mây
Hoàng hôn bả lả ngất ngây
Đông sang áo rét cỏ cây sợ gì?

Mặn mà khuê các thầm thì
Đền ơn mưa móc rầm rì phiếu mai
Bát cơm chén nước bi ai
Than ôi! Trời biển mong hoài viển vông

Giang Tây ngọn nước mênh mông
Quạ đen xâu xé cánh đồng cỏ may
Cổ kim lề thói xưa nay
Biết làm sao được kiếp này bỏ đi

Ngổn ngang gò đống chim di
Cờ đen phấp phới thị phi bia đời
Thế gian dở khóc dở cười
Chu di ba họ mạng người phù du

Ma hời gió thổi vi vu
Trời cao sấm sét mịt mù bủa vây
Trẻ già lớn bé một bầy
Từng xâu dắt díu cáo cầy mộ hoang

Người qua kẻ lại ngỡ ngàng
Ngậm ngùi than thở khói nhang dư thừa
Chuông chùa gióng giả xong chưa?
Luân hồi giờ ngọ tiễn đưa vội vàng

* Nguyên tác thơ song thất lục bát“ Tình Tự Khúc“
22.1.2020 Lu Hà



Nỗi Niềm Oan Trái
cảm xúc thơ Cao Bá Nhạ bài 14

Lệnh bài ném xuống phũ phàng
Pháp trường ảm đạm trống vang mịt mù
Hồn theo mây gió vân du
Giữa trưa nắng hạ âm u suối vàng

Bắc Ninh Phú Thị xóm làng
Gia Lâm Hà Nội họ hàng Cao gia
Chu Thần chẳng có mộ bia
Mẫn Hiên côi cút đầm đìa muối sương

Cùng đường lạc lối Mỹ Lương
Cao- Phan sơ khảo quan trường thừa thiên
Cử nhân tiến sĩ nhãn tiền
Thương đàn sĩ tử sửa liền hai tay

Ai ngờ vạ gió tai bay
Thăng Long đào thải đắng cay nỗi niềm
Then cài cửa đóng êm đềm
Bởi do tính khí càng thêm tội hình

Nguyễn Văn Siêu, bạn chí tình
Hàn lâm viện sĩ thần kinh đô thành
Cao bá phụ vẫn nối danh
Quốc Oai giáo thụ thôi đành chịu tang

Đau thương thất bát mùa màng
Giặc châu chấu phá lang thang bụi bờ
Trẻ già lớn bé xác xơ
Đầu đường xó chợ hững hờ nỡ sao?

Sơn Tây nổi loạn Hoàng Sào
Trường Giang sóng vỗ lệ trào máu pha
Thái mường đánh phá phủ nha
Cuốn theo dòng thác gần xa nhân hà

Trọn đời mẫn cán cha ta
Làm quan tri phủ vị tha trung thành
Ai về Nông Cống tỉnh Thanh
Hỏi Cao bá Đạt, lưu danh quân thần

Giận đời liều mạng vong thân
Hồn theo gió Sở mây Tần bơ vơ
Nại Hà thảm thiết đôi bờ
Chén canh quên lãng đợi chờ đầu thai!

Oán hờn bốn biển trần ai
Văn chương ba thước tuyền đài vùi chôn
Thần Siêu thánh Quát gọi hồn
Dật dờ cánh bướm chuồn chuồn hạt mưa

Hò ơ tiếng hát đò đưa
Bài ca quan họ muối dưa bao đời
Còn ai thương tiếc khóc người
Thân tàn ma dại tả tơi Bắc Hà?

* Nguyên tác thơ song thất lục bát“ Tình Tự Khúc“
23.1.2020 Lu Hà





Nỗi Niềm Oan Trái
cảm xúc thơ Cao Bá Nhạ bài 15

Nỗi niềm nay tự viết ra
Phòng khi vĩnh biệt, nhân hà khổ đau
Mong rằng con cháu đời sau
Công minh bình phẩm vàng thau rạch ròi

Hương Giang cá nước mặn mòi
Trời cao có mắt thiệt thòi mãi ru
Tắc thông sở ngộ phù du
Bọt bèo dâu bể âm u chốn nào?

Thị phi sàm tấu lao xao
Hai vầng nhật nguyệt thanh tao chứng giùm
Văn chương thi phú mọc chùm
Bước chân du tử rắn hùm kể chi?

Kinh luân kẻ sĩ tu mi
Thánh hiền đầy bụng rầm rì thông reo
Hồn thanh bảng lảng non đèo
Tuyết băng thần khí trong veo suối nguồn

Ngẫm mình chẳng thẹn tổ tôn
Cảnh đời ô trọc chui luồn vào ra
Thời gian kề cận sát na
Lính canh nghiêm ngặt dăm ba bữa còn

Câu “thận độc” dạ héo hon
“Mạc ai” ngâm khúc lòng son u hoài
Quang âm vẫn chẳng nguôi ngoai
Thảnh thơi quốc ngữ đêm dài mưa giăng

Bình minh trình tự siêng năng
Nôm na câu được câu chăng gọi là
Lục trầm tác thiện thu ba
Linh đài chín khúc ngọc ngà đan tâm

Bấy lâu hiếu tử tình thâm
Vui buồn cô quạnh cát lầm đục trong
Cù lao chín chữ cầu mong
Công cha nghĩa mẹ xuôi dòng trần gian

Nhớ xưa kẻ sĩ bần hàn
Dùi mài kinh sử chứa chan ân tình
Vợ hiền cám cảnh điêu linh
Con thơ khờ dại phận mình mong manh

Một mai gió thoảng trước mành
Ngoài sân ngọn cỏ trăng thanh cha về
Hạt sương lã chã dầm dề
Bát cơm quả trứng não nề nén hương!

Xin hết truyện thơ
* Nguyên tác thơ song thất lục bát“ Tình Tự Khúc“
23.1.2020 Lu Hà







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét