Thứ Năm, 6 tháng 2, 2020

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 95


Tài Mệnh Tương Đố
“Video 35“

Sau vụ tự tử hụt không thành toại cái chết của Thúy Kiều. Mụ Tú đã thay đổi chiến thuật theo phương châm mềm nắn rắn buông. Mụ cố ý xếp đặt Kiều ở lầu Ngưng Bích để nghỉ ngơi, lấy lại thần trí. Thơ lục bát của cụ Nguyễn Du với nghệ thuât tả nội tâm rất điêu luyện. Các bạn có thể tự tìm đọc trong Truyện Kiều trên Google và đối chiếu với với kỹ năng, cách tả nội tâm con người của tôi bằng thơ song thất lục bát. Mụ Tú nghiên cứu kỹ điểm mạnh và điiểm yếu, cá tính thói quen của Kiều bằng kinh nghiệm dày dặn từng trải sỏi đời của mình. Tôi nghĩ mụ Tú thừa kiến thức để cấp bằng giáo sư tâm lý học với nghệ thuật nhồi sọ ru ngủ mạ mị nhằm tha hóa con người. Ngày nay mụ Tú xứng đáng là giám đốc công ty tứ khoái phục vụ ngành thư giãn, nhục dục, thỏa mãn xác thịt con người.          Mụ Tú đã thay đổi chiến thuật khi đi mua Kiều ở Bắc Kinh mụ Tú xử dụng tên Mã giám Sinh một ngã côn đồ vô học đóng vai một nhà giàu. Lần này mụ Tú xử dụng tên tay chân khác lưu manh giả danh trí thức, bên ngoài tỏ ra hào hoa đạo mạo cũng văn chương thơ phú không kém gì Kim Trọng.


“Dòng lệ chảy bước chân thểu não
Khóc thương mình thừng chão buộc rồi
Muôn vàn gửi tới xa xôi
Vó câu khấp khểnh đơn côi não nùng

Trải gió bụi hãi hùng sương tuyết
Từ Bắc Kinh thảm thiết Lâm Truy
Mé tường khuất bóng tà huy
Ung dung áo gấm quạt quỳ thanh tân

Rèm châu rủ giai nhân ve vuốt
Khăn nhiễu điều chải chuốt dịu dàng
Ngâm nga thi hứng mơ màng
Lân la chào hỏi là chàng Sở Khanh“

Tên đó là Sở Khanh ở phòng bên kế sát Kiều đang ngâm thơ và khi cả hai ra hành lang thì rõ mặt nhau.

“Người quốc sắc nghiêng thành rõ mặt
Áo xiêm bay dìu dặt áng mây
Thanh bình phiêu bạt tới đây
Nghê thường yểu điệu ngất ngây bướm hồng“

Thanh bình tức thanh bình điệu của Lý Bạch ca ngợi sắc đẹp hoàn mĩ cúa Dương Quý Phi. Vì viết cho người Việt đọc nên tôi chép lại bản dịch của cụ Ngô Tất Tố:
”Thoáng bóng mây hoa nhớ bóng hồng
Gió xuân dìu dặt giọt sương trong
Ví chăng non Ngọc không nhìn thấy
Dưới nguyệt đài Dao thử ngóng trông

Hương đông móc đượm một cành hồng
Non Giáp mây mưa những cực lòng
Ướm hỏi Hán cung ai mảng tượng?
Điểm tô nàng Yến tốn bao công

Sắc nước hương trời khéo sánh đôi
Quân vương nhìn ngắm những tươi cười
Sầu xuân man mác tan đầu gió
Cửa bắc đình Trầm đứng lả lơi”

Khúc nghê thường này do Đường Minh Hoàng du Nguyệt điện về sáng tác ra. Một đêm Trung Thu, vua Minh Hoàng thấy trăng sáng, mơ ước được lên đó xem chơi.  La Công Viễn là một đạo sĩ có pháp thuật mới dùng giải lụa trắng, hóa thành một chiếc cầu đưa nhà vua đến Nguyệt điện.
Đường Minh Hoàng thấy tiếng nhạc du dương. Những nàng tiên trong những xiêm y xinh tươi, lộng lẫy, múa hát như đàn bướm đủ màu tha thướt, bay lượn bên hoa.
Đường Minh Hoàng càng nhìn càng thấy say mê, quên cả trời gần sáng, nếu không có La Công Viễn nhắc thì quên trở về.
Nhờ ghi nhớ cách điệu nên khi trở về triều, Đường Minh Hoàng chế thành khúc "Nghê Thường vũ y" để tập cung nữ múa hát. Rồi cứ đến đêm rằm tháng tám, Đường Minh Hoàng cùng với Dương Quý Phi uống rượu dưới trăng, ngắm đoàn cung nữ xiêm y rực rỡ, uyển chuyển múa khúc Nghê Thường để tưởng như sống trong cung Quảng Hàn, điện Nguyệt.

“Hoa tiên nữ bềnh bồng hải đảo
Khách tao nhân thơm thảo chiều thu
Vẳng nghe tiếng sáo vi vu
Trúc mai xao xuyến điệu ru vẳng sầu

Khách tình tứ bốn câu ba vận
Kiều đối ngay vương vấn ngại ngùng
Quạt che nửa mái thẹn thùng
Tóc mây lõa xõa anh hùng ngẩn ngơ“

Kiều bị trúng mưu mụ Tú sai tên lưu manh Sở Khanh đến chơi lầu Ngưng  Bích để tiếp cận nàng. Trong lúc cô đơn buồn chán thì lại gặp khách tao nhân thi đàn nên Kiều bập luôn để giãi bày tâm sự. Sở khanh nghe chuyện giả bộ thương cảm và xui nàng hãy bỏ trốn. Hắn sẽ giúp sức bày vẽ đường đi nước bước bằng cách  nào thoát ra khỏi lầu xanh.

“Tay tháo cũi đợi chờ chi nữa
Cánh chim trời lời hứa tự do
Tần ngần lưỡng lự thăm dò
Suy đi tính lại đắn đo đủ bề

Mưu chước sẵn tỉ tê chiêu cách
Phải phòng xa tai vách mạch rừng
Nhanh chân chớ có lừng khừng
Thời cơ vụt mất lưng chừng dở dang”


Tài Mệnh Tương Đố
“Video 36“

Đúng là ăn mày nhặt được chiếu manh, chết đuối vớ được khúc gỗ mộc. Kiều vốn nhẹ dạ nhìn cái vẻ hào nhoáng thư sinh bên ngoài của anh chàng họ Sở và nàng đặt hết hy vọng vào hắn sẽ giải cứu mình. Cả đêm không ngủ được nàng thảo một bức thư kể hết cho Sở Khanh về cảnh ngộ bi đát của mình. Nàng vốn xuất thân từ một gia đình nho gia nền nếp.

”Nàng khấp khởi mơ màng thổn thức
Lời sắt son rạo rực má hồng
Lê thê ngày tháng chất chồng
Bỗng nhiên le lói cánh đồng cỏ non

Đêm trằn trọc héo hon cành liễu
Lá phong trần ai điếu xót xa
Tờ mây bày tỏ thiết tha
Phận hèn oan trái dớp nhà ly tao

Ơn tế độ nhờ vào quân tử
Nguyện làm thân trâu ngựa đền nghì
Bình minh oanh yến xầm xì
Chúc câu buổi sáng thầm thì phiếu mai“

Khi trời sáng nàng lại dạo chơi ở hành lang, khi thấy Sở Khanh cũng đi dạo ngược chiều, hai bên cúi đầu chào hỏi nhau và nàng Kiều cố ý rút từ trong tay áo lá thư cho rơi xuống đất để Sở Khanh nhặt lấy.

“Gót sen bước thư cài tay áo
Chàng nhặt lên lơ láo trước sau
Về phòng phúc đáp thật mau
Từ trong tích việt thấm màu nước hoa“

Sở Khanh viết bức thư  bí mật hẹn Kiều, bằng văn chương chữ nghĩa phòng khi Mụ Tú hay tay chân của mụ bắt được cũng không hiểu nói gì. Chỉ là người học cao hiểu rộng thơ phú chữ nghĩa giắt đầy mình mới hiểu nổi điển tích và Kiều đã làm theo đúng lời dặn dò của họ Sở về kế hoạch bỏ trốn vào ngày hai mươi mốt canh ba giờ tý tức là khoảng từ 23 giờ đêm đến 1 giờ sáng. muốn hiểu tường tận xin đọc bài thơ của tôi ý nghĩa của canh ba giờ tý.

“Nửa Đêm Gà Gáy
cảm xúc nhạc Song Ngọc: Giờ Tý Canh Ba

Canh ba giờ tý xôn xao
Động phòng hoa trúc thì thào thiết tha
Vuốt ve mười ngón tay ngà
Môi kề má ấp làn da nóng bừng

Thẹn thùng má phấn ngập ngừng
Khăn bông gối hạc rượu mừng cô dâu
Mấy tuần trăng mật dính bầu
Sang năm cu tý con đầu sinh ra

Họ hàng chúc tụng mẹ cha
Ruộng sâu trâu nái ông bà hân hoan
Phu thê tình nghĩa chứa chan
Sòn sòn năm một nồng nàn ái ân

Khen anh lao động chuyên cần
Gái trai đủ cả bần thần ngẩn ngơ
Mười năm nào có ai ngờ
Xếp hàng tám đứa xác xơ lá vàng

Nửa đêm gà gáy mơ màng
Chiếu chăn nhầu nát thiếp chàng phủ phê
Vai u thịt bắp gớm ghê
Thợ cày dư sức dám chê chồng già

Tóc tai lởm chởm râu ria
Vui vầy sớm tối phân chia việc nhà
Không quên giờ tý canh ba
Thòm thèm dưa muối mặn mà tao khang !

*Nguyên tác: Giờ Tý Canh Ba
23.11.2018 Lu Hà


“Có hai chữ nhạt nhòa khóe hạnh
Ý tứ suy thành quách Lâm Truy
Ngày hai mươi mốt tà huy
Canh ba giờ tý hiểm nguy sá gì?

Chim thoi thóp trà mi hớp bóng
Nửa vành trăng lóng ngóng bên mành
Thoắt đâu đã thấy Sở Khanh
Nắm tay dạn dĩ trống canh lạnh lùng

Kiều e ngại thẹn thùng quỳ lạy
Phận bọt bèo trông cậy đại nhân
RỈ tai thống thiết ân cần
Ngậm vành kết cỏ muôn phần về sau

Sở Khanh quyết cùng nhau chạy trốn
Ngựa truy phong hảo hớn tranh tài
Tay chân thủ hạ mấy ai
Vai hùm lưng gấu chông gai quản gì ?“

Họ Sở khoe có ngựa truy phong, có tôi tớ đàn em sài lang hổ báo đi theo hộ vệ, chắc chắn sẽ giúp Kiều thoát khỏi tay mụ Tú Bà. Kiều nhẹ dạ cả tin hắn, nàng biết đâu hắn chỉ là tên thư sinh cò mồi bám váy mụ Tú để ăn hôi, hắn là tay chân trung thành của mụ Tú.

“Ba mươi sáu tẩu vi thượng sách
Mưu chước này hiển hách cổ kim
Đêm khuya vắng vẻ im lìm
Sổ lồng tháo cũi cánh chim hải hồ“

Đàn công tam thập lục sách, tẩu thị thượng kế. Trong 36 kế của Đàn công thì chạy là hay nhất. Kiều cũng nghi hoặc kế bỏ chạy của Sở Khanh vì vừa mới quen biết nhau qua thơ phú xướng họa mà hắn lại tỏ ra nhiệt tình sốt sắng như vậy? Nhưng vì tâm lý muốn sớm thoát khỏi nanh vuốt của mụ Tú mà Kiều đã trúng bẫy của Sở Khanh và Tú Bà mà đành nhắm mắt phó thác cho số phận may rủi.

Nàng nghi hoặc lô xô sóng vỗ
Lại nóng lòng thoát khổ đại dương
Đá ngầm cặm bẫy thê lương
Thôi đành nhắm mắt đoạn trường quắt quay

Xem con tạo vần xoay số phận
Mới lẻn theo liều dấn tấm thân
Thời gian chẳng đợi phân vân
Ngựa phi nước kiệu phong trần bể dâu

30.11.2019 Lu Hà



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét