Thứ Sáu, 27 tháng 5, 2016

Thơ Tình Chùm 293


Hẹn Người Tình Cũ

Yêu nhau chẳng lấy được nhau
Bấy thôi mà đã mái đầu muối sương
Tuyết pha lạnh cóng môi hường
Người đây ta đó nhớ thương vô cùng


Đêm nằm sóng dội não nùng
Sầu tư vọng tưởng trập trùng biển Đông
Gái trai sợi chỉ tơ hồng
Dẫu lìa ngó ý tơ lòng còn vương

Hồn mơ vào cõi thiên bồng
Ôm nhau mà khóc bên dòng sông Tương
Trần gian cảnh ngộ thê lương
Nhân duyên kiếp phận dặm trường bi ai

Có chăng nơi chốn tuyền đài
Mỉm cười ta lại đầu thai làm người
Nghẹn ngào chỉ thắm làn môi
Chị Hằng mai mối bồi hồi lòng ta.

cảm tác khi đọc thơ Trần Tế Xương: Gửi Người Cũ
24.11.2012 Lu Hà



Giấc Mộng Huyền Ảo

Em mơ giưã vòng tay ôm ấp
Cuả người tình tiền kiếp xa xưa
Em say cung điệu đò đưa
Sông Hương núi Ngự bóng dưà soi gương

Thơ bay vút trời trong huyền ảo
Phút linh thiêng cổ độ vầng trăng
Vấn vương em nhớ thương chàng
Trán nhăn tư lự mơ màng hơi sương

Em nũng nịu nghê thường ẻo lả
Mây bồng bềnh y vũ thướt tha
Hồn mê phảng phất la đà
Khuân vàng lồ lộ Hằng Nga mỉm cười

Ôi chan chưá bờ môi ươn ướt
Chốn thiên thai tha thướt tình đời
Bướm hoa ngơ ngác bồi hồi
Lặng im kẻo động lả lơi gió vờn

Tình ân ái nụ hôn cháy bỏng
Cơn gió luà lồng lộng hương nồng
Giật mình phòng lạnh rèm buông
Tiếng gà xao xác canh trường nôn nao...!

cảm tác thơ Hoà Đàm: Mơ Giưã Vòng Tay
24.11.2012 Lu Hà



Ngày Xuân Uá Tàn

Đêm về sầu đọng trên thơ
Gió rung cành lá mịt mờ hơi sương
Bóng đen khắc khoải thê lương
Côn trùng tấu khúc đoạn trường nhớ thương

Ngõ xưa ao cũ con đường
Dẫu lià ngó ý còn vương tơ lòng
Bơ vơ lạnh lẽo mênh mông
Vùi chôn kỷ niệm bên dòng sông tương

Người đi mây gió bốn phương
Có còn lưu luyến quê hương dặng dưà
Đắng cay giọt lệ dư thưà
Đầm đià gối lẻ cũng vưà năm canh

Thu về lá đổ kinh thành
Mưa ngâu lã chã đầu xanh héo dần
Dáng chiều nhuộm tím không gian
Xót xa hàng liễu ngày xuân uá tàn...!

cảm khi đọc thơ thất ngôn bát cú cuả Hưong Nguyên: Ký Ức
25.11.2012 Lu Hà




 Gặp Người Ở Bến Ngân Hà

Chiều dần tối âu sầu da diết
Ai thả hồn tôi một chữ buồn
Không gian lạnh lẽo đòi cơn
Trời rung lá rụng hoàng hôn xứ người...

Thương tóc bạc dù mươi dăm sợi
Hoàng Hạc Lâu Thôi Hiệu năm nao
Bồn chồn tâm dạ cồn cào
Quê nhà biền biệt mịt mờ khói sương...

Mới thoáng nghĩ mà lòng day dứt
Về ngày mai thảm thiết người ơi!
Lại càng ngao ngán chơi vơi
Bóng ai lầm lũi ở nơi cuối trời...

Chòm mây bạc xa xôi phiêu bạt
Chở hồn ta trôi dạt đi đâu?
Lang thang tới bến Ngân Hà
Tìm người xưa cũ xót xa đợi chờ...

Có một kẻ bơ vơ lạc lối
Lại gần ta ướm hỏi đôi lời
Dương trần buồn lắm cô ơi!
Nhân tình thế thái như vôi bạc màu...

Hồn thi sĩ thiên sầu vạn cổ
Hoài Thu không nhớ thuở Lu Hà
Thơ ca xướng hoạ la đà
Chư tiên ủ rũ Hằng Nga tủi hờn...?

cảm tác từ bài thơ  đường cuả Mai Hoài Thu: Buồn
24.11.2012 Lu Hà



Hoàng Hôn U Sầu

Tuyết dày như một thảm nhung
Tôi đi trên đám bụi hồng thời gian
Nỗi niềm tâm sự miên man
Muà Đông lạnh lẽo thu tàn vấn vương

Thương người lữ khách tha hương
Mấy ai tri kỷ má hồng nguôi ngoai
Cô đơn trần thế bi ai
Vần thơ tao ngộ chương đài hiểu cho

Lòng tôi như nắm tơ vò
Ngổn ngang trăm sự ước mơ luân hồi
Phong trần dầu dãi sương rơi
Trán nhăn tư lự nhớ người trần ai

Em tôi tóc xoã ngang vai
Hạt châu lã chã canh dài xót xa
Bao giờ ta được gặp nhau
Ngưu Lang Chức Nữ chân cầu nỉ non

Bóng tà thêm gợi cơn buồn
Tuyết rơi tầm tã hoàng hôn u sầu!
Tầm Dương Anh Vũ hạc lầu
Thương chàng Thôi Hiệu dãi dầu nắng mưa...!

cảm tác thơ đường cuả Mai Hoài Thu : Buồn
19.12.2010 Lu Hà






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét