Thứ Năm, 5 tháng 5, 2016

Thơ Tình Chùm 269


Đợi Anh Qua Vài Thế Kỷ
cảm tác thơ Hoà Đàm: Chờ Anh

Em đã đợi anh vài thế kỷ
Dưới vòm trời tê tái mưa sa
Hồn anh mây gió la đà
Ham chơi cung quảng Hằng Nga chẳng về


Anh say đắm đê mê ngây ngất
Rượu kim bôi tha thiết chao ôi!
Tình anh đắm đuối xa xôi
Có thương em gái gốc sồi đợi anh

Chờ đợi mãi đầu xanh héo uá
Nắng mưa hoài nấm mộ tàn phai
Khối tình mang xuống tuyền đài
Côn trùng rên rỉ canh dài đêm thâu

Lỡ mấy chuyến qua cầu duyên phận
Gió xuân về lận đận tình em
Bờ vai ướt lạnh sương đêm
Bên bờ sông vắng nỗi niềm thở than

Chim cánh cụt nồng nàn da diết
Chốn hoang vu thảm thiết kêu gào
Mênh mông tuyết phủ sương mờ
Ái ân đứt đoạn nghẹn ngào tang thương

Anh có biết giưã dòng sông chảy
Con thư cưu ngấn lệ vòng quanh
Miả mai oanh yến trên cành
Hồng nhan bạc mệnh trời xanh tủi hờn!

16.10.2012 Lu Hà



Nỗi Niềm Thiếu Phụ

Gần em chút nưã đi anh
Hoang vu gió thổi rung cành phù tang
Hồn em tê lạnh bẽ bàng
Lòng em yếu đuối dở dang lỡ làng...

Gặp anh ở chốn thiên đàng
Hay tầng điạ ngục suối vàng âm u
Em thèm nghe tiếng hát ru
Thần tiên ma quỷ mịt mù anh ơi!...

Nôn nao dưới ánh sao trời
Vòng tay xiết chặt bồi hồi đắm say
Men cay rượu ngọt vơi đầy
Rồi mai xa cách chia ly dặm trường...

Nổi trôi gió cuốn bụi hồng
Sương thu lạnh lẽo bốn phương não nùng
Thuyền tình chấp chới trập trùng
Đời em lạc lối tận cùng khổ đau...

Anh yêu năm tháng dãi dầu
Trầm luân bạc bẽo uá sầu cỏ hoa
Mưa rơi nước mắt nhạt nhoà
Mảnh hồn hiu quạnh quê nhà xa xôi...

Em buồn tâm trạng chơi vơi
Đêm đêm lại nhớ tới người đời xưa
Nuối thương giọt lệ dư thưà
Chuông chuà  thồn thức cũng vưà sang canh...!

cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Thổn Thức
15.10.2012 Lu Hà



Đêm Trăng Sầu Biệt

Nhiều trăng quá cỏ xanh khoả lấp
Tuôn đầy vườn tràn ngập lối đi
Xôn xao hoa lá thầm thì
Gió hôn bóng nguyệt rầm rì sương rơi

Bước nhè nhẹ em thôi chẳng nói
Sợ thảm trăng nhức nhối kêu vang
Hoa duyên e ấp bẽ bàng
Nhỡ sai nốt nhạc trăng vàng héo hon

Ánh tơ xanh chồi non biêng biếc
Gió du dương ngơ ngác trên cành
Lả lơi điệu muá đêm thanh
Linh hồn yểu điệu để anh đượm buồn

Chúng tôi bước nguồn cơn rười rượi
Lạc đi đâu chẳng tới bến bờ
Nỗi niềm chan chưá trong thơ
Rồi mai đôi ngả bơ vơ cuối trời

Ánh trăng xa như rơi như vãi
Hạt trăng vàng tê tái thêm đau
Phong sương dầu dãi mái đầu
Suối lòng róc rách canh thâu ưá trào...!

cảm tác thơ Xuân Diệu: Trăng
14.10.2012 Lu Hà



Làm Sao Bây Giờ

Mấy đêm vụng trộm với tiên
Mê man hương lạ đã quen khắp người
Quên sao quang cảnh nhà giời
Mây bay nhè nhẹ bồi hồi trăng sao

Khắp nơi thanh khí ngọt ngào
Cỏ như nhung luạ ngẩn ngơ lững lờ
Chim bay bướm lượn lẳng lơ
Lừ đừ cá lội ven bờ suối thơ

Thiên nga dìu dặt ơ hờ
Bồng bềnh sen nở dạt dào sao khuê
Tiên cô mềm mại đê mê
Dịu dàng ân ái tỉ tê nỗi niềm

Ngậm ngùi hiu hắt trong tim
Sáng ra ta phải im lìm xa xôi
Thiên đình hạ giới phân đôi
Người tiên kẻ tục than ôi, khác loài

Ngân Hà hờ hững chảy xuôi
Mưa ngâu lã chã xa vời nôn nao
Dẫu cho dan díu bấy lâu
Nếu giời biết được làm sao bây giờ?

tặng Mai Hoài Thu
4.1.2011 Lu Hà



Cô bán Hoa Đêm

Em đứng nép bên hè phố vắng
Như loài dơi nấp bóng hang sâu
Làn môi son nhợt u sầu
Chập chờn ánh sáng nhạt màu sương rơi

Em đang đợi một người không hẹn
Chẳng kể ai lận đận bước qua
Chút tình hoa dại mưá thưà
Hiến dâng tất cả chẳng chưà cho em

Từng đêm tối êm đềm tóc rối
Má phai duyên đẫm gối thẹn thùng
Ôm lưng áp mặt bùng nhùng
Bàn tay lóng ngóng lạnh lùng chơi vơi

Người khách lạ lạc loài hoang dại
Con mèo rừng tê tái muà trăng
Em chờ thân phận bẽ bàng
Tình sầu tủi hận dở dang lỡ làng

Men rượu cặn điếm đàng cay đắng
Vệt thời gian trĩu nặng đôi vai
Nhục nhằn nhơ nhuốc canh dài
Chăn nhàu váy ướt tháng ngày lầm than

Em đã khóc trần gian ghẻ lạnh
Kiếp phận nghèo cám cảnh hoa rơi
Côn trùng thảo vật say rồi
Nhà ai đèn tắt xa xôi mịt mờ

Rồi kéo vội dải đào yếm luạ
Bước chân đi sa đoạ thương đau
Chút tiền ân ái đêm thâu
Nuôi cha dưỡng mẹ tuổi già quạnh hiu!

cảm tác từ thơ 8 chữ cuả Nguyên Sa: Đợi Khách
15.10.2012 Lu Hà






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét