Tình Nghiã Phu Thê
Mười năm cách trở đôi nơi
Quan san muôn dặm khôn nguôi nhớ chàng
Cô đơn phần mộ bẽ bàng
Kể sao cho xiết dở dang nhỡ nhàng
Gặp nhau còn nhận ra chăng?
Mặt hoa lấm láp ngỡ ngàng sương pha
Mai này xin hẹn chân cầu
Trường Giang sóng vỗ lệ sầu đôi ta
Ngậm cười trăng gió la đà
Chưa chi tóc đã bạc màu tuyết sương
Nâng niu chén ngọc nàng Vương
Giong thuyền du ngoạn còn thương nhau
hoài...
Thiếp tôi ruột thắt tuyền đài
Xót xa cảnh ngộ bi ai não nùng
Thói đời bạc bẽo vô cùng
Phong vân hồ thỉ não nùng chàng Tô!
cảm tác khi đọc bài từ điệu cuả Tô Đông
Pha: Giang Thành Tử
27.10.2012 Lu Hà
Mộng Tình Trường
Yêu nhau quá nghiã là đắm đuối
Mộng liều thành bổi hổi bồi hồi
Nhớ nhiều quá độ chơi vơi
Thương nhau hồn lạc chân trời xa xôi
Cũng có lúc lả lơi quái gở
Mộng tình trường ảo não ma chơi
Lỗi lầm là bởi chợ đời
Hào quang phụ nữ mặn mòi mà ra
Tại người đẹp làm ta mê mẩn
Để hồn ta lận đận vẩn vơ
Nhỡ khi thành kẻ điên rồ
Lênh đênh biển cả bến bờ trầm luân
Yêu là khổ thế nhân khó tránh
Mộng ái tình ám ảnh trần thương
Dùng dằng sợi chỉ tơ hồng
Xích thằng buộc cẳng má hồng nôn nao
Yêu, yêu mãi lao đao cổ hận
Cõi luân hồi bao bận dở dang
Hồng nhan bạc mệnh bẽ bàng
Kià chàng quân tử phũ phàng thuyền
trôi...
cảm tác khi đọc thơ Bùi Giáng: Tình Yêu
26.10.2012 Lu Hà
Chiêm Bao Mộng Mị
Ngày xưa ấy trúc mai xanh lá
Trái bồ quân chan chưá vấn vương
Bởi vì em chưả lấy chồng
Vườn xuân em mặc áo hồng xinh tươi
Muà thu đến da trời ao ước
Màu xanh lam tà áo em mang
Sang đông sao lại ngỡ ngàng
Áo hoa em đổi dở dang nhạt màu
Sương lạnh lẽo mù sa đơm nụ
Mấy luống cà tím huế tả tơi
Đoạn đường ngắn ngủi lòng tôi
Leo lên cành ổi khóc người dửng dưng
Chân em bước ngập ngừng cỏ dại
Tiễn qua cầu tê tái giọt mưa
Tôi nghe trong gió thoảng đưa
Lá vàng đôi chiếc dư thưà bơ vơ
Rèm đêm rủ trong mơ ai gọi
Cuả một thời đắm đuối ngẩn ngơ
Bàng hoàng đốt nến làm thơ
Hồn tôi lạc lõng bến bờ gần xa
Nưả nao nức trăng ngà biển lộng
Gặp một nàng áo trắng khói mây
Tay nâng vạt áo đắng cay
Hững hờ giả bộ hao gày dáng ai...
Mười năm cứ đêm dài thổn thức
Nghĩ phận mình nuối tiếc mà thôi
Bởi vì em hết yêu tôi
Chiêm bao mộng mị bồi hồi xót xa...!
cảm tác khi đọc thơ Phạm Thiên Thư: Đưa
Em Tìm Động Vàng
27.10. 2012 Lu Hà
Giá Em Quên Hẳn Đường Về
Nhớ ngày xưa bão bùng mưa gió
Em ra đi chẳng ngó ngàng gì
Bây giờ oanh yến thầm thì
Em về để tiếng thị phi giưã đời...
Trời nắng ấm gặp người tri kỷ
Tôi yên thân sớm tối cận kề
Giá em quên hẳn đường về
Giá em hạnh phúc mọi bề giá như...
Tôi cứ ngỡ chân cầu cỏ uá
Ngỡ lòng mình đã khoá lại rồi
Tình sao bạc bẽo như vôi
Bỗng nhiên chồi nở cho tôi rối lòng...
Tôi chuếch choáng giưã dòng sông xiết
Cứ băn khoăn chắng biết sao đây?
Nỗi buồn nghèn nghẹn chua cay
Ước mình hoá bướm thành mây tơ hồng
Lên thiên đình tìm ông Nguyệt Lão
Hỏi sổ duyên từ thuở xa xưa
Xích thằng sợi chỉ dư thưà
Buộc chân tôi khổ cơn mưa đoạn trường...
cảm tác khi đọc thơ Nguyễn Thành Dũng:
Giá Như
26.10.2012 Lu Hà
Tôi Vẫn Còn Giậu Cúc Tần
Ngày xưa ấy em vưà mới lớn
Vườn nhà tôi mơn mởn cúc tần
Chiều sương em đứng bần thần
Giậu xanh xuân sắc dần dần thiết tha...
Ngày tạm biệt mẹ cha làng xóm
Tôi lên đường chí lớn tang bồng
Em tròn mười tám hương nồng
Chia tay bên giậu nỗi lòng thương thương
Giọng thỏ thẻ hậu phương em gái
Đợi chờ anh cha mẹ đỡ đần
Tháng năm hoa lá héo dần
Nắng mưa eo óc cúc tần xác xơ
Mẹ già yếu bơ phờ đầu bạc
Cha đợi ngày chim hạc qui tiên
Còn em đã có mối duyên
Họ hàng thúc bách qua thuyền người ta
Và cho đến một chiều ảm đạm
Tôi thương binh thơ thẩn về nhà
Có người thiếu phụ đậm đà
Tần ngần trước nhạt nhoà mưa sa...
Gạt nước mắt nghẹn ngào thảng thốt
Cảm ơn em thống thiết ghé thăm
Cúc tần tôi sẽ còn chăm
Riêng tôi chút phận trăng rằm lẻ loi...
cảm tác khi đọc thơ Nguyễn Đại Nghiã:
Bên Giậu Cúc Tần
27.10.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét