Cảm Ơn Mạng Facebook
tặng Hoà Đàm
Facebook khen ai khéo lập
Mạng thông tin tấp nập vào ra
Năm châu bốn biển là nhà
Gọi nhau í ới la đà trời xanh
Đêm trăng sáng yến oanh thủ thỉ
Hồn thơ bay thân ái mặn mà
Rung rinh tổ ấm lầu ngà
Mênh mông bát ngát Hằng Nga mỉm cười
Hay hay quá mộng đời chan chưá
Những vần thơ dàn duạ thi nhân
Tìm nhau ở cõi dương trần
Trai thanh gái lịch bần thần ngẩn ngơ
Chư tiên cũng thẫn thờ nuối tiếc
Cảnh thế gian khoái lạc mà vui
Sá chi đau khổ dập vùi
Vịn vai đứng dậy ngậm ngùi xót xa
Thơ chiu chắt giọt sầu lai láng
Cuộc bể dâu cay đắng sa bà
Diệt trừ loại bỏ tâm ma
Bình an hạnh phúc Phật Đà chúng sinh
Hỡi thế kỷ văn minh điện toán
Cảm ơn người đã đến bên ta
Modem điện thoại chan hoà
Màn hình đắm đuối thướt tha yêu kiều...
6.11.2012 Lu Hà
Con Đường Xưa
Con đường cũ một khi đi dạo
Chỉ xin anh hãy nhớ một điều
Đường này thuộc cuả tình yêu
Một thời ta đã sớm chiều thương nhau
Xin anh chớ hái hoa ưu ái
Cho một người con gái khác em
Sương trăng ấp ủ liễu mềm
Rung rinh cành lá êm đềm thướt tha
Đoạn đường rẽ âu sầu ly biệt
Mầm non lên thảm thiết xót xa
Nếu cùng người mới đi qua
Mong anh né tránh nẻo đầu bên em
Đường kỷ niệm nỗi niềm từ thuở
Cuả riêng em chan chưá tình anh
Còn đâu oanh yến trên cành
Mà nay hiu hắt mong manh gió luà
Cảm tác khi đọc thơ Phan Thị Thanh Nhàn:
Con Đường
6.11.2012 Lu Hà
Huyết Lệ Tuôn Rơi
Những giọt lệ tuôn rơi thành máu
Từ lòng tôi tầm tã theo dòng
Bao giờ tôi hết tơ vương
Tử thần đến đón thê lương não nùng
Bao giờ mặt nhật tang thương vỡ
Thành hơi sương huyết đỏ trần ai
Một mai tôi hết yêu vì
Khối lòng tôi cứng tưạ si giưã đời
Họ đã khóc cho tôi nức nở
Đất trời chưa thấm gió mưa đưa
Người đi một nưả lưa thưa
Nưả hồn tôi bỗng dư thưà chơi vơi
Tôi vẫn sống xa xôi buồn bã
Ai đã đem tôi thả vực sâu
Sao hoa phượng vĩ đẫm màu
Huyết tôi nhỏ xuống hạt châu nhạt nhoà?
cảm tác khi đọc thơ Hàn Mạc Tử: Những Giọt
Lệ
5.11.2012 Lu Hà
Lòng Đau Nhức Nhối
Ngày không nắng đêm đừng mưa gió
Chỉ heo may càng nhớ người yêu
Mối sầu vào những buổi chiều
Nôn nao thoang thoảng bóng Kiều năm xưa
Tàu chạy chậm phải đâu quên bến
Đường vào ga lận đận đêm khuya
Bâng khuâng sao xuyến ô kià
Năm canh trằn trọc đầm đià sương rơi
Tôi lạc lối về nơi hoang vắng
Mảnh hồn thơ bảng lảng thu sang
Dưới chân lả tả lá vàng
Tình xa xăm lắm tôi càng muốn yêu
Thu năm ấy liu riu trời rét
Cầm tay nhau chẳng biết nói sao
Chia ly giọt lệ tuôn trào
Trùng dương cách trở đôi bờ thê lương
Miền sơn cước bi thương ảm đạm
Chung bầu trời thê thảm sông Ngân
Nưả vầng trăng mọc non ngàn
Lòng đau nhức nhối muôn vàn kim châm!
cảm tác khi đọc thơ Hồ Dzech: Muà Thu
Năm Ngoái
5.11.2012 Lu Hà
Cờ Người
Thiếp chàng trằn trọc canh khuya
Đốt đèn chuếnh choáng ô kià nưả đêm
Cờ người đấu trí mà thèm
Cuộc chơi thắng bại say mềm mới thôi
Trắng đen tướng sĩ gặp thời
Dàn binh trận tuyến bồi hồi sông Tương
Chơi nhau toé lưả chiến trường
Chàng liền nhảy ngưạ cung thương sẵn
sàng
Thiếp quen vén tịnh vội vàng
Hai xe chàng gác bẽ bàng đôi bên
Thiếp bèn gảy sĩ chen lên
Chàng thưà hú hí tốt liền vô cung
Mệt nhoài bí nước đường cùng
Xe lồng song mã đùng đùng lưả sôi
Tiến công pháo nổ tơi bời
Hồn xiêu phách lạc đời người thở than
Bàn cờ thế cuộc chưá chan
Đôi ta ngơ ngác bần thần ngẩn ngơ
Xuất quân ngoại thủy mơ hồ
Cái con cố níu sông hồ nước non
Khi vui chĩm choẹ đòi cơn
Giận hờn lại giở bàn son quân cờ
Đánh cho xơ xác bơ phờ
Bướm hoa tơi tả má đào chẳng tha
Chiếu chăn tầm tã mặn mà
Điều binh khiển tướng xông pha mịt mù
Chơi đêm thật đã lu bù
Sá chi sĩ tốt cho dù giưã trưa....
cảm tác khi đọc thơ Hồ Xuân Hương: Đánh
Cờ
5.11.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét