Thứ Hai, 23 tháng 5, 2016

Thơ Tình Chùm 281





 Khúc Nhạc Diệu Kỳ

Đêm thương ái cho hoa hồng nở
Em về đây thổ lộ đôi lời
Hồn trinh tuổi mộng hai mươi
Thướt tha yểu điệu bồi hồi ngẩn ngơ

Anh đắm đuối vẩn vơ giăng gió
Bến cô liêu tầm tã mưa bay

Nói đi từng ý đang say
Sóng lòng rạo rực vơi đầy nỉ non

Vòng tay xiết bồn chồn nhịp thở
Phút mê ly huyền ảo nụ cười
Dạt dào nỗi nhớ em ơi!
Bao đêm thao thức dòng đời ngược xuôi

Nghe xao xuyến biển khơi lồng lộng
Trong chiêm bao vọng tưởng u hoài
Lâng lâng khúc nhạc rung trời
Long lanh từng mảnh sao rơi ngọc ngà

Kià vũ trụ nhạt nhoà thổn thức
Gió mơn man lồng ngực phập phồng
Xiêm y mây vén nét hồng
Nôn nao toà ngọc non bồng là đây

Anh ngây ngất hồn say ánh mắt
Như thuở nào da diết nhớ nhung
Bướm ong dìu dặt núi rừng
Xôn xao mai trúc rưng rưng sương trào

Lời tình tự nghẹn ngào thánh thót
Hẹn ngàn sau thảng thốt chư tiên
Ghi lòng tạc dạ chẳng quên
Vùi chôn huyệt mộ tơ duyên vẫn còn

Đêm thân ái cùng muôn hoa nở
Đoá hồng nhung chan chưá lòng anh
Ân tình dạ khúc chân thành
Côn trùng hoà điệu đan thanh diệu kỳ!

cảm tác khi đọc thơ Đinh Hùng: Ân Tình Dạ Khúc
1.11.2012  Lu Hà



 Mênh Mông Sông Hồ

Tình vạn dặm ngậm ngùi thương nhớ
Người và tôi chưa tỏ mặt nhau
Trăng sao sương nhỏ chân cầu
Lênh đênh cồn cát biển dâu dãi dầu

Đời viễn xứ tình đâu thấu hết
Kiếp tiền duyên tha thiết vô cùng
Bao giờ nằm ngủ mơ chung
Mà nay cách trở muôn trùng xa xôi

Hồn đắm đuối bồi hồi da diết
Người đẹp chưa quen biết đã buồn
Tóc mây yểu điệu thon thon
Nụ cười chan chưá bồn chồn con tim

Rồi một buổi nghe tin người chết
Rũ hồn sầu giây phút mong manh
Đường về ngập bóng thu xanh
Tôi đem thơ ủ trên cành mù tang

Tôi quỳ xuống đốt nhang buồn thảm
Nấm mồ tàn ảm đạm đồi hoang
Hỏi người có nhớ tôi không
Phiêu diêu mây gió mênh mông sông hồ

Tình hoài mộng nghi ngờ để biết
Tôi hỏi lòng đôi mắt người ơi!
Phù du góc biển chân trời
Khói sương mờ ảo chơi vơi rã rời!

cảm tác khi đọc thơ Hồ Dzech: Muôn Trùng
4.11.2012 Lu Hà



Phiêu Diêu Hồn Lạc

Hồn trinh dưới túp lều tranh
Trõng tre kẽo kẹt vén mành theo mây
Khép mền ủ kín thân gày
Hồn nhìn ngơ ngác đắng cay phũ phàng

Hồn theo lớp sóng triều dâng
Lênh đênh bồng đảo thiên đàng ghé thăm
Thái Chân Ngọc Nữ thì thầm
Khách trần theo ánh trăng rằm tới đây

Khổ đau nhưng vẫn cuồng say
Ôm đàn thánh thót vơi đầy nỉ non
Từng đêm thổn thức nguồn cơn
Long lanh giọt lệ nỗi buồn thiên thu

Mộng hồn gửi bến giang đầu
Áo em trắng quá nhịp cầu tơ duyên
Đây thôn Vĩ Dạ ưu phiền
Trúc xinh che mặt chữ điền kià ai?

Hàng cau nắng dãi u hoài
Phiêu diêu hồn lạc chơi vơi nưả vời
Hẹn nhau góc bể chân trời
Mảnh hồn u uất về nơi bến nào...?

cảm tác khi đọc thơ Hàn Mạc Tử: Hãy Đón Hồn Anh
2.11.2012 Lu Hà



Thơ Thẩn

Có người rất đỗi là thơ
Hồn thường đi vắng lơ mơ ảo huyền
Gót chân phiêu lãng thần tiên
Trần gian lảo đảo mặc nhiên hững hờ

Chàng ta làm toán để mơ
Thanh bằng thanh trắc lờ mờ trăng sao
Sông Tuơng lai láng đôi bờ
Sóng tình dào dạt ưá trào triều dâng

Thày cô nhắc nhở nhẹ nhàng
Anh này không khéo lỡ làng về sau
Phong trần dầu dãi mái đầu
Chàng trai tự nhủ sang giàu sá chi

Sự đời oan trái thị phi
Dửng dưng chàng vẫn lầm lỳ như không
Mê man lạc cõi thiên bồng
Cung đàn réo rắt mây hồng nôn nao

Gánh thơ lên hỏi Nam Tào
Níu tay Bắc Đẩu lao xao luận bàn
Kim Đồng Ngọc Nữ Thái Chân
Nghe thơ phách lạc bần thần ngẩn ngơ

Bút hoa muá tít ai ngờ
Thơ không kịp viết cánh đào bướm bay
Chập chờn ngây ngất đắm say
Canh gà thức dậy đắng cay cảnh đời.

cảm tác khi đọc thơ Hồ Dzech: Người Thơ
2.11.2012 Lu Hà



Cảm Xúc Tức Thì

Trăng lên lấp ló Hằng Nga
Mênh mông cổ độ bao la sơn hà
Tô Đông Pha, cốc lệ nhoà
Tương tư lạc điệu lầu hoa sượng sùng

Hồn thơ huyền diệu vô cùng
Theo làn gió biển trập trùng từ bi
Dập dềnh theo bước Hi Di
Ngủ trăm ngày dậy li bì còn say

Đất trời mây phủ hương bay
Tiên tri điềm báo vui vầy Tây Thi
Quảng Hàn thiên hạ thầm thì
Lừ đừ cá lặn rầm rì trúc mai

Tôi yêu bóng nguyệt canh dài
Thanh thiên bạch nhật chương đài thuyền quyên
Ngẩn ngơ tình sử chưa quên
Nôn nao ngây ngất miếu đền tiên cô

Xuân về tha thiết nàng thơ
Thơm mùi rượu ngọt cắn vào má nhau
Sương rơi ướt đẫm mái đầu
Lều tranh bến nước chân cầu khoả chân.

cảm tác khi đọc thơ Hàn Mạc Tử: Cao Hứng
4.11.2012 Lu Hà





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét