Tên Anh Còn Sống Mãi
thơ theo lời kể cuả Duy Nhân
Anh đâu có tội gì mà nhận
Hàng cây rơi lệ khóc than
Anh Kha Tư Giáo tinh thần thiên thu
Người trí thức cao to khảng khái
Chưa gia đình cận thị kính đeo
Mến anh thống thiết bao điều
Bạn tù cảnh ngộ sớm chiều bên anh
Được chung sống với anh cùng tổ
Tên cuả anh mà lạ lùng sao
Mười bài chính trị vịt vờ
Lai nhai quản giáo mịt mù Mác Lê
Bắt kiểm điểm đầu dê đuôi trĩ
Tự hạch mình có tội với dân
Một bầy cưỡng bức chó săn
Công an chuyên chính vô luân tồi tàn
Càng kiểm điểm chứng nhân vô tội
Người xung quanh thấy vậy càng lo
Khuyên anh vơ váo nhận bưà
Để mà thoát nạn ta bà thê lương...
Gã sư trưởng Đông Giang họ Võ
Kẻ tháp tùng phái bộ năm xưa
Paris đàm phán quanh co
Ngông nghênh tự đại khảo tra người tù
Tỏ bản lĩnh cộng hoà chiến sĩ
Anh biến thành công tố phiên toà
Hiên ngang dõng dạc hét to
Việt Nam cộng sản mới là sát nhân!
Hắn lồng lộn lên cơn quát tháo
Tiếng nổ đanh chát chuá ngang tai
Run tay bắn nát thân cây
Điên cuồng chó sói đắng cay tâm thần....
Chúng lồng lộn bầy đàn tới tấp
Đánh hội đồng bầm dập toàn thân
Tống giam chuồng cọp dã man
Giật đôi kính trắng bạo tàn khuyển nhung
Kha Tư Giáo trơ xương da bọc
Tấm thân tàn xơ xác than ôi!
Đêm ngày vật vã mồ hôi
Đòn thù chế độ máu rơi lệ trào
Chặng cuối cùng phều phào nhắn lại
Thoảng bên tai tê tái Huyền Trân
Hỏi thăm khắp chốn xa gần
Gần ba thập kỷ chẳng lần sao ra...
Tôi đăng báo để cho bạn đọc
Gia đình anh có chắc biết không ?
Bỗng đâu điện thoại reo vang
Một người phụ nữ bi thương gọi dồn
Cô em gái Huyền Trân ngày trước
Đã xưng tên thổn thức nguồn cơn
Hỡi Kha Tư Giáo linh hồn
Miền Nam quân sử giang sơn chói loà!
29.4.2010 Lu Hà
Quê Đểu Cuả Tôi
chuyển thể thơ Vườn Thơ: Quê Tôi
Tàu lấn chiếm giặc là mẫu quốc
Đoàn việt gian chen chúc đua nhau
Vợ con hoan hỉ làm giàu
Đồng bào miễn phí dịch lao gông tù
Quyền độc đảng tự do ca ngợi
Chó đánh tranh với với công an
Ngăn ngưà phản động giữ dân
Dân phòng theo sát hỏi han tận tình
Dân hạnh phúc ruồi xanh tanh tưởi
Cấm đi năm tụ bảy xôn xao
Heo may gió thổi thái hoà
Nhất y nhì gật kiếp trâu phận bò
Cấm ngôn luận lao nhao phải trái
Báo theo lề chính phái quốc ca
Mốc meo ít có người mua
Côn đồ quần chúng đủ màu nhiễu nhương
Hay mở hội bắc phương xưng tụng
Cả ba miền lõng bõng suối reo
Nước sông tràn ngập bản mèo
Đông đô đại phố hảo lơ nó cười
Dân lạnh cật ngô khoai thường thiếu
Nền cộng hoà xã nghiã tự do
Rừng sâu biển cả giang đồ
Hoàng - Trường quần đảo máu trào lệ rơi
Quê tôi đẹp đười ươi dâng hiến
Bọn ma cô đại hán anh em
Tám cân bốn lạng êm đềm
Hoan hô đảng bác bóng đêm chập chờn...
Tiếng kêu thét sóng cồn biển động
Thuyền ngư dân chất đống rỉ han
Hung hăng tàu lạ lấn tràn
Chủ quyền lãnh hải mất dần từ lâu
Vờ kế hoạch xây lầu chiếm đất
Ruộng đồng khô thảm thiết héo mòn
Bên thêm lục điạ lắm hòn
Ba Tàu xí hết chẳng còn đại dương
Liền sông núi đại đồng chủ nghiã
Tư tưởng hồ chó má thê lương
Nặng tình gán nợ biên cương
Bên này bên đó yêu thương sủi trào
Xác chết thối mồ ma chiến sĩ
Đánh nhau luôn chí khí lên men
Hữu nghị sùi sụt triền miên
Mẹ cha chúng nó dở điên dở khùng...
10.12.2011 Lu Hà
Quỷ Thần Gõ Cửa
chuyển thể thơ Nguyễn Đình Thi: Di Cảo
Nguyễn Đình Thi trước giờ hấp hối
Viết bài thơ nhắn nhủ với đời
Ngoài kia cái bóng đợi hoài
Oan hồn ma quỷ một thời lầm than
Tay run rẩy nỗi niềm bi lụy
Giọt thương đau cốc lệ đầy vơi?
Chắt chiu cho cả kiếp người
Ngọt bùi cay đắng thế này thôi ư?...
Ngẫm nghĩ lại bùn sâu máu rỏ
Tay nhuốm chàm cổ độ trăng soi
Nước nào rưả hết tanh hôi...
Mua dây nặng nợ luân hồi trầm luân
Xin tạ tội trần gian thế sự
Mọi lỗi lầm gian dối điêu ngoa
Buá liềm cờ đỏ ba hoa
Bẻ cong ngòi bút bao
điều bất nhân
Mong bè bạn xa gần thân mến
Đừng cười tôi ân hận xót xa
Ra đi bỏ lại căn nhà
Then cùn khoá rỉ tiêu điều trống không...
Tiếng đập cưả ma
vương quát tháo
Dưới âm cung là hoả Diệm Sơn
Phừng phừng thiêu cháy căm hờn
Rèm buông gió thoảng bóng đèn lung lay.
7.7.2010 Lu Hà
Rừng Cẩm Khê
chuyển thể thơ Nguyễn Xuân Thiệp: Đốt Lưả Nghe Sư Đàn
Giưã rừng vắng bập bùng lưả cháy
Muà đông về tím tái nương mưa
Rụng rờn suối lán quanh co
Ruồi vàng bọ chó bạn tù tả tơi
Chẳng ai ngó lưng trời trăng mọc
Tiếng gà rừng xáo xác đêm khuya
Sầu miên lởn vởn hồn ma
Đầm hoang sấu dữ cỏ lau bến chờ
Con chim lợn rú to lượm óc
Củi ướt nhoè nhếch nhác lem nhem
Tù ngồi hơ lưả im lìm
Nghe chuyện cổ tích bóng chìm hư vô
Đường Tây Trúc thày trò Tam Tạng
Trải biết bao khổ nạn gian nan
Bỗng nhiên rộ tiếng người đàn
Nhà sư mặt ốm thân tàn héo hon
Tâm mây nổi nguồn cơn thiền đạo
Sóng lục đầu cổ độ trăng soi
Thân cò đầm vạc chơi vơi
Bắt cua vồ nhái tả tơi qua ngày
Trong xó tối đắng cay đàn gảy
Năm ngón gày lẩy bẩy cầm ca
Trăm năm dạo khúc ta bà
Xèo xèo mùi nhưạ mưa nhoà lệ rơi!
Mù khói toả sương rơi cỏ rối
Mưa thu bay le lói bóng trăng
Chim bay sầm sập muà đông
Tiếng đanh như thép cánh đồng phạt quang
Kià mả tối Ngư Dương quỷ đọc
Đá lăn tròn bứt gốc trâu điên
Lán sâu bếp ảo thần tiên
Chim ưng vuốt móng triền miên não nùng
Tay nhỏ máu láng loang dây bật
Tiếng quạ kêu lật đật rừng hoang
Gió thu đưa võng bi thương
Buồn trong lau sậy cỏ vương sớm chiều...
Đàn u độc mà sao ảo não
Người nghe đàn khơi đỏ lưả khuya
Tóc râu tầm tã hơi mưa
Sân nhà sứ gãy cưả ô mịt mờ...
Manh áo rách nẻo chiều sương giá
Mái lều tranh xiêu vẹo mưa rơi
Lục âm sành vỡ than ôi!
Khuya còn đẽo gỗ để chơi huỳnh đàn
Ngừng tay gảy sư nhìn đống lưả
Gốc cây khô thiên cổ trang kinh
U sầu héo uá đầu xanh
Ngó sen gầy guộc cầm canh lại đàn
Trời lảo đảo non ngàn mơ nở
Từ động sâu trăng đỏ trôi sông
Lưả riu đàn đứt giưã chừng
Trăng lên hổ xuống đường rừng Cẩm Khê!
20 giờ 5.12.2011 Lu Hà
Tâm Hồn Quái Sĩ
Nước mắt chảy long lanh hạt ngọc
Mặt đầy lông khổ quá đi thôi
Thuyền tình bể ái chơi vơi
Em đâu thấu hiểu một đời tả tơi
Tài lực kém đất trời ảm đạm
Nhìn thấy em duyên thắm chỉ đào
Tung tăng hớn hở sang đò
Uớc mơ ong bướm hẹn hò trăng suông...
Loài vô sản bần nông khố rách
Chẳng học hành tí tách leo cao
Văn chương chữ nghiã i tờ
Yêu em mê muội mịt mờ tương lai...
Anh quyết chí theo bầy cộng sản
Là đảng viên quyết chiến vươn lên
Thấy em yểu điệu thuyền quyên
Manh tâm giật lại mắt viền đỏ hoe
Như Tố Hữu ti toe văn bút
Cùng Hoài Thanh giành giật vợ người
Xái hai, ba, bốn tuyệt vời
Trái tim rơi rớt bồi hồi như ai....
Hồ Chí Mít bậc thày vĩ đại
Chuyên hiếp dâm con gái nhà nghèo
Nhà sàn động chưá con heo
Tỉ tê năm tháng lại đèo nàng Xuân....
Trần bộ trưởng dã man chẳng kém
Vợ già Hồ đá tạm cũng vui
Bật đèn dục vọng chôn vùi
Gây ra tai nạn sụt sùi trần ai
Hồn quái sĩ đam mê tà giáo
Chế Lan Viên Xuân Diệu từng đàn
Đồng tính luyến ái thả giàn
Công an đảng trị chó săn đăng đàn
Diệt dân chủ bức dân hại nước
Nô lệ Tàu bán nước vong thân
Tay sai ngụy biện làm ăn
Sống trên nước mắt bần hàn ngưạ trâu
Mũi dãi chảy âu sầu cá sấu
Cũng em yêu sa đoạ tâm hồn
Việt gian quen thói chui luồn
Tình thương giả trá bán chôn nuôi mồm.
9.12.2011 Lu Hà
Tám Mươi Năm Lạc Đường
tặng Thày Thích Không Tánh
Những tấm ảnh than sầu thế kỷ
Lệ lưng tròng nhoi nhói tim đau
Mẹ ơi! Buồn thảm ngàn thu
Lá vàng rơi rụng bơ vơ mảnh đời...!
Tóc đã bạc còn gì tàn phế
Giang sơn này hỏi lại cuả ai ?
Mà sao con đã trắng tay
Mác Lê gió chướng diệt nòi hại dân...
Thiên đường ảo hoang tàn thảm họa
Cảnh thê lương đầy đoạ thân tù
Khói hương chính thể cộng hoà
Miền Nam máu chảy bốn muà âm u
Ai là kẻ tôn thờ chủ nghiã
Chẳng có gì ngơ ngáo nhìn nhau
Từng đoàn cán ngố mịt mù
Dép râu nón cối như bò phổng phao
Đầu đất sét đỉnh cao chói lọi
Ngọn gió luà tê dại Đông Âu
Thành trì cộng sản Nga Sô
Tro tàn một nắm lờ mờ sông thương
Lũ con cháu giưã dòng thời đại
Khói nhang thưà sụp lạy ma Hồ
Ngưạ què lần lối cỏ xưa
Bắc triều thần phục hồn Mao lại về...
Vì quyền lợi nguyện thề trăng trối
Tám mươi năm bại hoại thuần phong
Giơ tay dưới ngọn cờ hồng
Nát thân chẳng quản máu sông hận thù
Cứ quanh quẩn gà cồ điên dại
Biển tài nguyên một mối vào tay
Công an đảng trị xưa nay
Bán rừng nhượng biển độc tài mị dân
Chút quà mọn cưả thiền quyên góp
Cũng giật đi đánh đập nhà sư
Một bầy gian ác ma cô
Nghe theo lệnh đảng mà ra nỗi này.
Bắc bộ phủ đười ươi xảo trá
Ngấm ngầm nuôi bầy lũ ruồi xanh
Phong trào dân chủ hư danh
Gom tiền thiên hạ cung đình máu tươi
Máu đồng loại ngậm ngùi chảy mãi
Tiệc rượu nồng bầy sói Bắc Kinh
Hoàng- Trường oán hận trời xanh
Cao nguyên quằn quại hôi tanh mùi đồng
Sống nhày nhuạ bất lưng tàn ác
Lũ lưu manh hiểm độc ăn chơi
Ba miền nhung nhúc bọ giòi
Trung ương tỉnh ủy tôi đòi chó săn
Cứ gào mãi dối gian hoà giải
Chẳng ngượng mồm liêm sỉ tráo trâng
Khi Tô Phật Giáo bi thương
Lòng dân oán hận bốn phương căm hờn
Cả thế giới truyền tin thông báo
Bầy Việt gian sa đoạ xảo ngôn
Cu Ba Trung Cộng Bắc Hàn
Việt nam theo đóm ăn tàn mà thôi
Mộng bành trướng sục sôi đại Hán
Mượn Mác lê chiếm hấn giang sơn
Việt Nam cộng sản tay chân
Manh tâm bán nước buôn dân đảng quyền.
2.5.2010 Lu Hà
Tâm Thần Mãi Sao?
Lý Thái Tổ mình cao chín thước
Giống Quan Công, Dực Đức thuở nào
Hay là thương lái ba Tàu
Đầu dê thịt chó ngẩn ngơ vịt giời...?
Mấy chậu hoa vàng hoe cúng tế
Từ phương xa kính bái tiền nhân
Hảo lơ mấy chú chen chân
Công nhân quét dọn lệ tràn bờ mi...!
Rõ cái mặt thằng này bành trướng
Từ Thành Đô tràn xuống An Nam
Gây bao thảm cảnh thương tâm
Bi thương tang tóc hờn căm xóm làng
Dân nước Việt vào vòng khổ nhục
Đã bao lần nội giặc bên trong
Cam tâm thần phục ngoại bang
Rước voi dày mả cha ông quê nhà?
Tần Doanh Chánh bảo là Công Uẩn
Còn khắc tên vớ vẩn mấy thằng
Sụt sùi ở dưới suối vàng
Hồ Đồng Chinh Duẩn cười vang rợn rùng
Lý Thái Tổ non sông rạng rỡ
Mũ bình thiên lại cuả Tần Hoàng
Long bào đại Hán chính tông
Ống tay phấp phới nghênh ngang bạo tàn?
Hãy chấm dứt trò gian lươn lẹo
Vì quê hương xoá chữ bất nhân
Chí Minh điên đảo mị dân
Tuyên truyền giả dối tâm thần mãi sao?
27.9.2010 Lu Hà
Thảm Cảnh Đại Uý Việt Nam Cộng Hoà
Các thế lực siêu cường quốc tế
Biến Việt Nam thành bãi chiến trường
Tháng năm máu chảy thê lương
Dư đồ rách nát non sông điêu tàn
Năm bảy lăm Việt gian cộng sản
Hiến dâng Tàu hiếu chiến xâm lăng
Hoàng - Trường hải đảo biển Đông
Sài Gòn thất thủ quê hương thảm sầu
Cựu đại úy cộng hoà Nam Việt
Là nạn nhân thảm thiết bi ai
Trái tim nhạc sĩ thương đời
Lời ca tiếng hát cho người khổ đau
Hồn thi sĩ bao la dân nước
Chẳng cam tâm để giặc hoành hành
Viết bài xua đuổi ruồi xanh
Đồng Nai lãnh chuá tranh giành dối gian
Cảnh tù tội tan đàn xẻ nghé
Chốn đôi nơi con cái cách xa
Chị em tìm lại thấy nhau
Đoạn trường ly cách nhạt nhoà lòng son
Ba cải tạo chị tròn bốn tuổi
Mẹ sang ngang quyết chí ra đi
Ngây thơ em nhỏ biết gì ?
Sáu năm đày đoạ dập vùi triền miền
Mẹ bồng Bích xây duyên tình mới
Mới lên hai em chị nhỏ nhoi
Hơn ba thập kỷ qua rồi
Bao muà mưa nắng mảnh đời buồn trôi
Chị lay lắt nay đây mai đó
Ở với bà, cậu, mợ, chú, cô
Giữa rằm tháng tám muà thu
Công an chúng nó bắt ba đi tù...
Chị hai ơi! em đâu có biết
Nỗi oán hờn thảm thiết ai hay
Cớ sao mẹ chẳng nói gì ?
Ông Trần Văn Phụng là người lạ sao?
Dẫu gia cảnh còn bao túng thiếu
Em cũng may cắp sách đến trường
Công tác giáo dục trong ngành
Giáo viên dạy giỏi con đường bình yên
Em phấn đấu đảng viên cộng sản
Cứ tưởng rằng thuận tiện qua sông
Đò ngang lật ngưả phũ phàng
Bởi Trần Ngọc Bích là giòng ngụy quân
Cha cuả hắn thân tàn ma dại
Chốn lao tù chính trị chung thân
Xé tan tờ giấy vô luân
Em cần phụ tử tình thân giống nòi
Em lặn lội tìm về Rạch Giá
Ba cuả tôi người ở nơi đâu?
Đất trời run rủi làm sao?
Gặp ngay một chú ngày xưa bạn tù...
Chú chỉ rõ trại tù Xuân Lộc
Còn chị hai nay ở Sài Gòn
Hành trình muôn nỗi khó khăn
Đến nơi đói lả trăm vàn đắng cay
Họ tàn nhẫn răn đe tới tấp
Phải quay về xin phép điạ phương
Đứng bên cưả sổ chấn song
Ba ơi! em gọi bi thương não nùng !
Ngày đoàn tụ chị em khóc lóc
Mấy chục năm lần bước tìm cha
Tâm hồn chiến sĩ nôn nao
Tình thâm phụ tử dạt dào tâm can
Cuộc dâu bể trần gian thống khổ
Bọt bèo trôi trăm ngả ngậm ngùi
Hữu Cầu đã có thăm nuôi
Tấm thân tiều tụy bồi bồi mừng vui
Ngọc Bích hả ? Con trai mẹ Nguyệt ?
Nguyễn Hữu Cầu thảm thiết chắp tay
Đôi chân lảo đảo như say
Đoái thương tạo hoá có ngày hôm nay
Ba xin lỗi cảnh đời tao ngộ
Để các con vất vả điêu linh
Tuổi thơ dầu dãi đầu xanh
Xa cha, xa mẹ học hành khó khăn
Đừng trách mẹ các con ba nhé
Bởi thế thời phải chịu biết sao ?
Chị em đùm bọc lấy nhau
Chăm nom phụng dưỡng mẹ già thay cha
Tên cán bộ nhà tù chặn họng
Này anh Cầu phản động còn ngang
Văn thơ phá rối chủ trương
Anh em lôi cổ vào phòng biệt giam
Chúng đần độn tối tăm thế đấy
Chẳng buông tha sỉ nhục mãi hoài
Anh Thư, Ngọc Bích về đi
Ngẩng đầu mà sống làm người thẳng ngay !
18.8.2010 Lu Hà
Thảm Hình Thời Trung Cổ
thơ theo bài báo cuả Tuấn d d k: Hào Anh- một gạch nối cuả
sự tăm tối
Ném tất cả những gì đạo lý
Hồ Chí Minh xã hội dựng xây
Ngót gần thế kỷ bi ai
Chuyên chính vô sản đoạ đày muôn dân
Thấm não trạng bạo tàn quỷ dữ
Mất tính người chó má hành hung
Hãy trông bức ảnh xót thương
Hào Anh em bé thê lương thế này
Loài cầm thú Đầm Dơi cư trú
Xứ Cà Màu máu đỏ mưa chan
Vợ chồng Huỳnh - Mã ác nhân
Bạo hành tra tấn dã man láng giềng
Một em nhỏ tuổi chừng mười bốn
Hai mẹ con lận đận lần hồi
Sớm hôm rau cháo qua ngày
Lấn chen hàng xóm hiếp người hiền lương
Khắp mình mẩy sẹo ngang sẹo dọc
Đánh gãy dầm đá gục xuống sông
Còng tay phơi nắng hãi hùng
Gọng kìm răng bẻ tuôn dòng máu tươi
Trán te tuá cành tre dập nát
Kẹp sứt môi thảm thiết hồn ma
Bàn là ủi nóng làn da
Buá đinh đóng gối cấu cào mắt em
Lũ ác ôn Ngọc Thơm họ Mã
Huỳnh Thanh Giang mèo mả gà đồng
Như người tiền sử rừng hoang
Lương tâm trống rỗng phũ phàng kết duyên
Cũng do bởi tuyên tuyên truyền giáo dục
Theo Mác Lê thần phục Mao Hồ
Lạnh lùng tim máu yêu ma
Di truyền thế hệ mà ra nỗi này
Cảnh điạ ngục trần ai em chịu
Gần hai năm thảm hoạ vô luân
Chẳng xa trụ sở công an
Chỉ chừng trăm mét xa gần ai hay?
Ấp Phú Hiệp tung bay cờ đỏ
Khẩu hiệu treo văn hoá con heo
Điển hình tiên tiến noi theo
Mà sao nguội lạnh chó mèo dửng dưng?
8.5.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét