Tình cờ tôi có đọc bài thơ
theo thể tự do về cái gọi là 16 chữ bôi vàng cuả cô Lê thị Công Nhân mà Tàu cộng
đã dạy cho Việt Nam và bắt họ phải học thuộc lòng. Tôi cũng dưạ theo ý cuả cô
Lê Thị Công Nhân, chuyển thể thành thơ lục bát.
Thật miả mai cho những người
cộng sản Việt Nam, họ lại ngô nghê đến mức trở thành đần độn, như những con
chim chưa vỡ bọng cứt, họ cũng là hết cách nên cứ tuyên truyền bưà đi cho dân
cái 16 chữ vàng cuả tàu cộng để hợp pháp hoá cho hành động bán rừng nhượng biển
cuả họ. Họ, những người cộng sản quá ngu xuẩn cho tương lai cuả dân tộc, nhưng
lại quá ranh mãnh lưu manh cho tương lai cuả đảng và vợ chồng con cái họ.
Thật là một sự tham lam ích
kỷ chết người, trên thế giới chưa có một nhà nước nào, một đảng nào lại sa đoạ,
tham lam để làm giàu sang cho cá nhân mình, cho vợ con mình, cho đảng cuả mình
đến mức mất hết lý trí như vậy? Dù cho họ có là đại gia tiền cuả như nước,
nhưng cũng bấp bênh lắm. Vì sự giàu sang này
hoàn toàn không dưạ trên một cơ sở, một nền móng xã hội, tâm linh, pháp
luật và tài năng lành mạnh nào cả, nó hoàn toàn xa lạ với thế giới văn minh.
Cái mà họ cho là tương lai với tàu cộng, và cũng là tương lai cho gia đình họ
là một sự ngu xuẩn quá mức.
Lịch sử đã có rất nhiều những
câu truyện, những kết cục bi thảm cuả những tên Việt gian cho ngoại bang. Hồ
Chí Minh cũng không phải là ngoại lệ, đang phởn phơ hơn hớn, bỗng lăn đùng ra
chết như một con chó. Rồi cái kết cục cuả Duẩn, Chinh, Thọ, Đồng v.v... cũng chẳng
hay ho gì. Họ những việt gian hiện đại, đã gắn liền đảng quyền, lợi quyền, gia
đình phú quý làm một. Họ muốn sống thưà thãi trên nỗi đau khổ bi thương cuả 88
triệu đồng bào cuả họ là một sự phiêu liêu mạo hiểm vô cùng. Tình trạng bất
công xã hội đã lên đến cực điểm. Liệu 16 chữ vàng này có khoá trái được quả bom
bất mãn, thối nát, sa đoạ trong đảng Mafia, trong lòng xã hội, còn bao lâu quả
bom giờ nưã sẽ bùng nổ?. Cái gì đến rồi cũng sẽ phải đến. Phương thức tuyên
truyền nhồi sọ chữ nghiã hay bạo lực công an đàn áp đã quá cổ lỗ sĩ rồi. Điều
đáng lo ngại cho tình trạng quan trí quá thấp ở Việt Nam. Còn dân trí ta cứ tưởng
là ù lì, nhưng thực tế rất cao nhưng có điều thiếu những nhân sĩ đứng ra động viên
khích lệ họ mà thôi
Người cộng sản Việt Nam họ cứ
khơi khơi nhận bưà họ là cộng sản, theo chủ nghiã mác Lê Nin nhưng thực ra họ
không hiểu bản chất cuả cái chủ thuyết ma quái không tưởng do hai anh chàng
thanh niên râu xồm Các Mác và Ăng Ghen viết ra.
Họ ra công lập viện, phong
hàm tiến sĩ, đúng ra là các giáo sĩ cho một tà thuyết. Trên thế giới hiện nay
có rất nhiều giáo phái bàng môn tả đạo. Các Mác, Ăng Ghen chỉ là hai con giòi
lóp ngóp bơi trong cái biển mênh mông cuả hàng triệu những con giòi mà thôi.
Hiện nay lãnh đạo cộng sản
Việt Nam rất say sưa với các đồ án, công trình như bôxít, mở đường sắt cao tốc,
năng lượng điện tử, sân chơi, khu du lịch sinh thái để thưà cơ tham nhũng đục
khoét chia quả thực cho nhau, gánh nặng nợ nần thì để lại con cháu 88 triệu người
Việt Nam phải gánh chịu.
Dù cho chế độ công sản có sụp đổ thì họ đã cao
chạy xa bay, vợ chồng con cái hú hí ở nước ngoài và để lại một gia tài tang
thương đổ nát cho 88 triệu người Việt Nam. Một đất nước Việt Nam chó ăn đá, gà
ăn sỏi, tài nguyên kiệt quệ và một môi trường ô nhiễm bị hủy hoại. Sông hồ cạn,
nguồn nước khan hiếm là hiểm hoạ phơi bày trước mắt v. v...
Tôi cảm nhận thấy nỗi lòng cuả cô Lê Thị Công
Nhân, tuổi trẻ, đã biết lo xa cho tương lai vận mệnh cuả hàng triệu người qua
bài thơ theo thể tự do và tôi xin phép được chuyển thể sang lục bát, muốn được
chia sẻ tâm tư với các bạn đọc.
Trụ Đồng Rỉ Hoen?
thơ chuyển thể từ Lê Thị
Công Nhân: 16 chữ vàng vọt
Bố Tàu trao tặng đàn con
Việt Nam cộng sản ngu đần
bài thơ
Xàng xê xang xí mập mờ
Bá quyền đại hán mặn mà xưa
nay
Tỉ tê mười sáu chữ thôi
Láng giềng hữu nghị đuà chơi
dập dìu
Ngang nhiên xâm chiếm Hoàng
Sa
Trường Sa liền giải bắc triều
hiến dâng
Lâm râm tụng niệm chữ vàng
Xem kià thằng nhỏ biển đông
co vòi
Độc tài đảng trị thói đời
Mác Lê chủ thuyết một bầy
yêu ma
Tuyên truyền báo chí một chiều
Chia nhau đàn áp đôi bờ thủy
chung
Việc nhà đóng cưả khoanh
vùng
Bán rừng nhượng biển giàu
sang tột cùng
Bố con thắm thiết vẻ vang
Giả vờ cộng sản thiên đàng mị
dân
Thị Ninh đuôi vẫy chó săn
Lu loa thế giới chủ quyền quốc
gia
Việc riêng hai nước Việt Tàu
Anh em đồng chí Mao Hồ gửi
trao
Tài nguyên vơ vét chia nhau
Buôn dân bán nước bạc màu trần
gian
Cỏ cây sinh thái khô cằn
Quái thai dị dạng nỗi oan tủi
sầu
Cầm đầu mấy đưá chóp bu
Trung ương tỉnh bộ má đào ngẩn
ngơ
Lẫy lừng khét tiếng đaị gia
Tiền tiêu như rác nhà lầu xe
hơi
Trụ đồng hoen rỉ mất rồi
Lâu dài ổn định tương lai
huy hoàng
Than ôi mười sáu chữ vàng
Oán hờn tủi nhục bi thương
não nùng
Giang sơn chìm đắm hãi hùng
Giống nòi suy kiệt bất lương
hoành hành
Ba Đình canh xác Chí Minh
Sặc mùi trướng khí trời xanh
thảm sầu
Bao giờ tan đám mây mờ
Việt Nam hết khổ dân nghèo hết
than
Đấu tranh chống lại bạo quyền
Hay là cam chiụ phận hèn
trăm năm ?
22.6.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét