Chủ Nhật, 30 tháng 8, 2015

Thơ Tình Chùm 87

 
Hoa Mai Xứ Lạnh

Nhớ hẹn xuân về ra đón hoa
Năm nay tựa cửa ngóng từ xa
Lang thang mây lạ chiều cô quạnh
Hồn lạc phương xa nhớ chốn nào?

Hà nội giờ đây cơn gió mưa
Còn đâu diễm lệ buổi xa đưa
Ngọc Sơn hắc ám mờ sương khói
Gợn sóng mặt hồ xa nhớ xưa…


Tuổi đã cao rồi vẫn mộng mơ
Tuy rằng sức khoẻ kém hơn xưa
Muà đâu hoa trái thời thơ ấu
Năm tháng xa vời bao cánh hoa…

Bàng bạc chiều nay nhớ cố hương
Bỗng ai nhắc lại đoá hoa thương
Lơ thơ bông tuyết hồn cô lẻ
Tâm sự bâng khuâng lệ ưá dòng

Đất khách quê người mấy chục năm
Dật dờ thứ lữ xót thương thân
Mỗi năm mỗi tuổi già thêm nưã
Lực bất tòng tâm chịu gió xuân…

Kẻ Mỹ người Âu cũng thế thôi
Xa quê biền biệt xót thương đời
Cây mai sinh phải thời tao loạn
Chiu chắt tình ai ở xứ ngươì

Cũng chỉ mong rằng mai nở hoa
Giưã muà giá lạnh gió tây âu
Gưỉ thân Việt quốc lòng bắc mỹ
Thầm gọi hồn nhau với nước nhà

Mỗi độ xuân về thương cánh hoa
Mong ngày trời nắng tối không mưa
Nâng niu ngóng đợi xanh chồi lá
Bao kẻ xa hương lệ ưá nhoà

Ai bảo rằng mai rụng cuối đời
Thân cây còn gửi góc trời tây
Việt Nam xa cách ngàn muôn dạm
Ai hiểu lòng ai những tháng ngày…

Ai chắc rằng mai đã uá tàn
Mỗi năm mỗi tuổi gió đưa xuân
Đêm nay khô héo tàn hương lạnh
Mai sớm chờ ai nảy nhánh non?...

Biểu tượng muà xuân những cánh hoa
Lòng người dân Việt ở phương xa
Trùng dương vẫn hướng về quê mẹ
Chăm sóc chậu hoa nỗi nhớ nhà

Biết đến bao giờ toại ước mơ
Đàn con xứ lạ trở về quê
Cha ông tiên tổ hằng mong đợi
Chẳng sợ đêm đông sợ tuyết muà…

Đức Quốc xuân 2009
Lu Hà


Huệ Thu Khóc Bà
chuyển thể thơ Huệ Thu: Khóc Hồ Xuân Hương

Ngẫm người lại nghĩ đến ta
Ba chìm bảy nổi la đà trần canh
Gian truân nhuộm mái đầu xanh
Nỗi niềm cay đắng tâm tình bi ai

" Ví đây đổi phận làm trai"
Vẫn còn văng vẳng tiếng người ngàn thu
Giang sơn chiến quốc ba đào
Chặn quân xâm lược máu hoà lệ chan

Mưa nguồn tưới khắp dân gian
Nỉ non ai oán cung đàn sầu đưa
Lưu Hương Ký, nét tài hoa
Khóc ai như thể Tố Như thương mình

Tìm đâu giưã chốn kinh thành
Văn chương thuở trước phồn vinh mấy nhà
Thăng long vẻ đẹp mặt hoa
Đài trang yểu điệu vẫn là Xuân Hương

Tao đàn lớp sóng trùng dương
Phi thường ngang dọc non sông tiếng bà
Cổ kim lệ đổ nến trào
Năm canh rầu rĩ vần thơ nghẹn ngào

Thiên tư đâu phải tình cờ
Trâm anh ngọc bích thói nhà thuần phong
Hây hây kià ánh trăng vàng
Môi son má phấn bẽ bàng Hằng Nga

Đoạn trường để lại sầu thu
Hồng nhan bạc mệnh thương nhau nỗi niềm
Luân hồi rỉ máu con tim
Nhớ ai mà khóc âm thầm Huệ Thu?

3.7.2010 Lu Hà



Chiều Thu Nhớ Cố Huơng
Thơ theo ảnh minh hoạ và tâm tình Kiều Diệu Hương: Muà Thu Đẹp Nhưng Buồn

Mây bay hiu hắt lá vàng
Diệu Hương bảng lảng Thanh Hoàng đón Thu
Kià ai lững thững Lu Hà
Đồi xanh một giải chiều tà ngẩn ngơ
Xa xa làn khói ươm tơ
Mái tranh phủ bóng la đà cò bay
Quê hương quằn quại đắng cay
Việt Nam thảm cảnh biển khơi trập trùng
Châu Âu Mỹ Quốc ngóng trông
Úc Châu biển rộng non sông nghẹn ngào
Lá vàng theo gió bay cao
Tâm hồn Việt tộc quện vào cố hương
Muà thu gieo nỗi thân thương
Lá vàng rơi rụng tấm lòng ngổn ngang
Cuộc đời hư ảo trăng vàng
Tự do hải ngoại đêm trường Việt Nam
Bao nhiêu mong nhớ âm thầm
Mưa thu tê tái tím bầm ruột gan
Muà thu vưà đẹp vưà buồn
Diệu Hương nói vậy lệ tràn bờ mi.

15.5.2010 Lu Hà


Giọt Mưa Sầu Cảm
hoạ thơ Nguyễn Thành Giang

Đời như hạt nước mưa rơi
Phiêu diêu tan giưã bụi đời trần gian
Nỗi niềm chạm với thế nhân
Thấm sâu lòng đất quỷ thần khóc than
Bao nhiêu oán hận ly tràn
Chất cao như núi dương trần thảm thương
Hạt mưa lạc lõng thê lương
Giưã đêm nghe tiếng nhạc vàng đâu xa
Bon chen kẻ lại người qua
Phố phường ướt má nhạt nhoà tấm thân
Lẻ loi quán vắng điêu tàn
Nhìn bong bóng nước như tan giọt sầu
Rượu nồng men đắng thêm đau
Xót xa phù thể chạm vào lâng lâng
Ái ân mộng mị hoà chung
Với bao trái ngược đêm trường mưa rơi!

9.12.2009 Lu Hà


Hồn Vẫn Chưa Tan
hoạ thơ Nguyễn Thành Giang

Hồn về trong gió trong mưa
Tan bao nhiêu hạt ngấm vào lòng anh
Kiếp đời chăn chiếu mong manh
Trôi theo cát bụi phận mình bi thương !
Bờ mê bến giác lỡ làng
Sóng tình bể ái đá vàng lao xao
Ngẩn ngơ anh biết nói sao
Phù du như đám mây mờ mà thôi
Ngẩng lên đón giọt mưa trời
Cây rung hàng lệ khóc người trần ai
Âm dương đôi ngả xa vời
Em tôi có biết về đây mà đòi
Xót đau duyên phận đã rồi
Khối tình mang xuống tuyền đài chưa tan…

12.12.2009 Lu Hà


Than Thân Trách Phận
hoạ thơ Nguyễn Thành Giang

Than cho thân phận bọt bèo
Luân hồi chìm nổi bên bờ bi ai
Thương vơi nưả khóc nưả cười
Nưả trong hiện thực nưả ngoài trần gian
Theo nhau gió bạc mây vần
Phù du một kiếp thế nhân cảm phiền
Canh khuya trăng lặn mây tàn
Vết đau thế kỷ triền miên mãi rày
Sương roi xao xác bóng gày
Bên bờ ảo vọng nguyện xây khói thành
Trăm năm cái giống hữu tình
Còn ai như thể là mình thứ hai?...


12.12.2009 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét