Chủ Nhật, 23 tháng 8, 2015

Tâm Sự Thơ Nhạc Với Nữ Sĩ Mai Hoài Thu




Chúc mừng Mai Hoài Thu đã tự viết được nhạc. Như huynh đã khuyên muội từ lâu, Mai Hoài Thu thông minh như thế, nên học nhạc lý hiểu các ký tự và phổ nhạc. Tụ lực cánh sinh dựa vào sức mình là chính. Không ai có thể ép Thu và lợi dụng Thu được nữa, chỉ vì vài ba nốt nhạc để rút ruột hút máu Thu. Chiếm đoạt tiền bạc của Thu. Hoan hô Mai Hoài Thu. Chỉ mong Thu cũng không quên người huynh trưởng kém may mắn này.


-Mai Hoài Thu: “ Hehehe...rang ma muoi quen duoc huynh chu! Khi mo huynh co tho hay thi cu tag vao nha muoi, muoi thay bai mo pho nhac duoc thi muoi pho cho huynh nha. Chuc huynh luon khoe & tam hon luon dao dat voi thi ca...”

Nỗi Lòng Tôn Hành Gỉa
gửi tặng Mai Hoài Thu

Lão tôn xin có đôi lời
Thiên thu còn nhớ một thời gió mưa
Thần thông phép thuật chẳng vừa
Cầm cây như ý sớm trưa tung hoành

Đằng vân cân đẩu trong tranh
Khéo thay họa tiết kinh thành khói sương
Văn nhân đạo sĩ mến thương
Đào tiên thục nữ nghê thường còn vương

Buồn thay hậu thế coi thường
Cớ sao chẳng phổ quỳnh tương khúc sầu
Tỳ bà dầu dãi mái đầu
Phượng rơi cúc nở chân cầu rêu phong

Trên cao có Chúa Quan Phòng
Hồn thơ cánh hạc thong dong dặm trường
Cung thương hồ thỉ bốn phương
Hoài Thu nức nở nõn nường hồng nhan

Bốn trăm bốn tám chứa chan
Ba mươi tám cụm thở than u hoài
Trách chi kiếp phận trần ai
Phù du bèo bọt trang đài liễu buông!

* Lu Hà tặng nữ sĩ Mai Hoài Thu 448 bài thơ phân thành 38 chùm.
19.8.2015 Lu Hà

Sở dĩ huynh viết tặng muội bài thơ nay là bởi vì huynh tự nghĩ mình hao hao giống anh chàng Tôn Ngộ Không trong Tây Du Ký của Ngô Thừa Ân.
Anh chàng này đựợc tôi luyện trong lò luyện kim đan của Thái Thượng Lão Quân coi như là giáo chủ là hiện thân của Đạo Giáo theo tư tưởng của Lão Tử, Trang Tử. Anh chàng họ Tôn này ranh ma biết trên nóc lò có chỗ thông gió nên ẩn nấp vào đó mà không bị thiêu cháy. Nhờ vậy mà chàng Mỹ Hầu Vương có đôi mắt lửa con ngươi vàng có thể nhìn thấu tâm gan lòng dạ muôn người dù cho là văn nhân thi sĩ thuộc sĩ tà ma yêu quái.
Hà huynh có làm 448 bài thơ tặng Thu, cũng như rất nhiều các cô kiều nữ khác như Thi Nguyên, Thimy Ngọc Huynh, Vanessa Le, Hoài Trang, Lệ Hải, Jackie Lương, Hiền Châu và Trần Hiền Châu vân vân và vân vân....
Bây giờ Thu bảo: huynh gửi thơ vào trang Thu để Thu xem có đáng được phổ nhạc không? Thực lòng huynh ngại qúa. Vì sao? Tự nhiên thơ huynh như thác lũ núi sập đá lở ồ ạt tràn ngập trang Thu, lấn áp cả các bạn thơ khác. Thu không sợ trôi cuốn phăng đi mất hương hoa mùi vị của đóa ngọc lan Mai Hoài Thu à? Một hai ba bài thoang thoảng hoa nhài thì còn được để mà ong bay, bướm lả, trăng vờn, cành sương hồi hộp thẹn thùng mầm thơ.

Chính vì có ý nghĩ lo xa như vậy nên huynh không bao giờ gửi thơ huynh ồ ạt vào trang thu hay ngay cả các trang thi đàn, tao đàn, tiếng thơ gì đó mà Thu và các bạn văn thi sĩ lập ra. Tự bản thân huynh đã lập ra rất nhiều blogs và huynh tha hồ mà đăng tải thơ mình. Tất nhiên thơ tặng Mai Hoài Thu, huynh rất trân trọng có nhiều ảnh đẹp minh họa.

Có thể Mai Hoài Thu thoải mái phổ nhạc thơ ai đó vô tư. Còn Huynh thì huynh cảm thấy có một cái gì đó không chắc chắn mặc dù huynh rất thương mến ái mộ Thu. Nhưng chắc gì Mai Hoài Thu cảm động đến mức sẽ ứa nước mắt ra mà phổ nhạc vào thơ huynh để nâng huynh lên tầm cao? Tâm lý thi thân là như vậy. Ai cũng thích thiên hạ đọc thơ mình, comment những lời tốt đẹp, vui lòng thì cảm tác hay họa cho vui.

Nhưng đằng này Hà huynh như anh chàng Tôn Ngộ Không đọc thơ Thu, thơ Thi Nguyện, thơ Thimyngọc Huynh, thơ Nguyễn Bính, Tản Đà, Vũ Hoàng Chương v. v... Rồi chàng vặt mấy chòm lông tơ vàng sau gáy hay chỗ nào tiện lợi dễ vặt trên thân thể mình, rồi chàng hô biến và tự nhiên xuất hiện hàng loạt Mai Mai Thu, Thi Nguyên, Nguyễn Bính, Vũ Hoàng Chuơng v. v... với diện mạo khuân mặt mới. Một anh chàng Tôn Ngộ Không quái đản độc nhất chả giống ai, tất nhiên là khó chấp nhận trong cõi trời đất đang phân tranh tiếng tăm, danh vọng tiền tài bổng lộc này. Huynh nghĩ như vậy đó muội thấy sao, có đúng không?

Huynh có một đại ca, lão đại trong làng văn thơ thời miền Nam cộng hoà có nhiều tác phẩm văn thơ đã cho in xuất bản bày bán, cứ năm lần bảy lượt khuyên huynh: “Em nên nghỉ chơi chỗ này chỗ nọ đi, em gửi bài anh sẽ đăng cho.“
 Nhưng khi huynh gửi bài tới thì ông anh lại lờ tịt đi. Huynh mới hỏi thì ông anh đáng kính cao tuổi đó bảo: Thơ em anh xếp loại 2 vì bạ ai em cũng làm thơ tặng hết cô này đến cô nọ, chả thân thiết gì em cũng tặng thơ lung tung. Thơ làm phải từ ý muốn tình cảm nguyện vọng số đông còn em cứ tình cảm riêng tư cá nhân, cái tôi lớn quá. Huynh nghe vậy mà thấy buồn ngao ngán quá thì ra quan niệm thơ văn của ông anh này chỉ có bấy nhiêu thôi. Vì vậy huynh mới hăng máu lập nhiều blogs tự đăng tải thơ mình cũng như Mai Hoài Thu tự học nhạc lý và tự phổ nhạc vào thơ mình hay thơ một vài người quen mà Thu thích. Tự lực cánh sinh không nên trông chờ vào người khác.

Huynh tin rằng cả khi huynh và Thu chết đi, khoảng 50 hay 100 năm sau người ta mới thấy hết tấm lòng huynh dành cho Thu? Còn bản thân Thu chưa chắc đã thấu hiểu hết cả những gì huynh viết cho Thu, cũng như các cô Thi Nguyên hay Thimyngoc Huynh cũng thế thôi. Nhưng Trần Hiền Châu và Hiền Châu hai cô này thì đặc biệt miệt mài đọc thơ huynh và Trần Hiền Châu còn nhắc lại nhiều bài thơ mà huynh làm từ lâu và huynh tưởng như đã quên và làm huynh cảm động suy tư: Thì ra người ta đã mê mải đọc thơ mình có đến chừng 7000 ( bảy nghìn bài ) quả là hiếm có.

Giọt Sầu Em Gửi Cho Ai
gửi tặng Mai Hoài Thu

Giọt sầu em gửi cho ai
Thơ chưa kịp đọc u hoài thiên thu
Thương em đường vắng hoang vu
Trái tim giá lạnh âm u mảnh hồn

Biết rẳng vương vấn nỗi buồn
Mối tình dang dở biển cồn sóng dâng
Tóc mây lõa xõa lâng lâng
Có nghe anh gọi mấy tầng không gian ?

Gập ghềnh sỏi đá vô vàn
Đa tình tự cổ trăng ngàn khổ đau
Dù cho cỏ úa hoa nhàu
Nỗi niềm thổn thức phai màu vàng son

Còn người còn nước còn non
Trần gian ai đó vẫn còn nhớ em?
Bâng khuâng giấc mộng nư thèm
Then cài cửa đóng buông rèm đợi ai?

Dìu nhau lên vọng nguyệt đài
Bướm hoa thuê thỏa canh dài mưa thâu
Sáng ngày lã chã hạt châu
Bờ mi ướt đẫm giọt sầu tương tư!


10.6.2015 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét