Bồng Bềnh Nhớ Ai
Tuyết dày bao
phủ giang sơn
Mây trời trắng
đục ngút ngàn phong ba
Cột đèn xanh
đỏ bơ vơ
Mênh mông dặm
thẳm biết đâu mà tìm
Hoang vu cảnh
vật êm đềm
Muà Đông xứ lạnh
nỗi niềm chưá chan
Lòng còn
vương vấn ái ân
Nhớ người
trong mộng thả hồn thơ bay
Đêm qua rạo rực
bồi hồi
Thiên nga bồng
đảo men say tình người
Phất phơ tà
áo ống tay
Nghê thường
cung điệu thuở thời mai hoa
Chiều nay tựa
cửa xót xa
Giáng sinh
Thiên Chuá nghẹn ngào xa xưa
Thuyền quyên
yểu điệu má đào
Noel chén rượu
mặn mà thâu canh
Đêm khuya hồn
lại tự tình
Non xanh nước
biếc bồng bềnh nhớ ai?
24.12.2010 Lu
Hà
Muà Xuân Lại Về
Mưa như dây bột trắng phau
Hàng cây
thánh giá ngẩn ngơ giưã trời
Thiên thần cũng
thấy lẻ loi
Nhớ người tri
kỷ ngậm ngùi thở than
Ngâm mình bồn
tắm chưá chan
Tai nghe nước
chảy nỉ non nỗi niềm
Sờ tay thầm hỏi
trái tim
Nghẹn ngào thổn
thức im lìm xót xa
Bây giờ nàng ở
nơi đâu?
Lòng ta vương
vấn hồn đà vẩn vơ
Thương ai như
cánh hoa đào
Mỗi năm mỗi
tuổi sắc màu thời gian
Đông tàn cây
mọc chồi non
Én chào bướm
lượn muà xuân lại về!...
24.12.2010 Lu
Hà
Bàng Hoàng Chiêm Bao
Khẳng khiu
hoa tuyết trên cành
Vô tri cũng
thấy phận mình bơ vơ
Mênh mông đồng
trắng bao la
Huống chi hiu
quạnh lòng nào chả đau
Con người cha
mẹ sinh ra
Cũng như đức
Chuá thuở xưa máng lưà
Trái tim đa cảm
thêm sầu
Tình người
nhân thế mặn mà nỉ non
Hằng Nga lầu
ngọc gác son
Tháng năm ủ rũ
cô đơn não nùng
Thương ai tuổi
trẻ má hồng
Vần thơ bay
vút bốn phương đất trời
Năm châu bốn
biển bồi hồi
Noel nhỏ lệ
ngậm ngùi thở than
Tâm hồn nữ sĩ
chưá chan
Dập dìu sóng
vỗ ái ân mạn thuyền
Đêm về giấc
ngủ chập chờn
Gặp trong ảo
mộng nụ hôn lỡ làng
Trập trùng
duyên phận dở dang
Biển khơi
giông tố bàng hoàng chiêm bao
Vu thần sơn nữ
gió mưa
Lâng lâng rạo
rực rượu đào thâu canh!
24.12.2010 Lu
Hà
Hallejulia!
Cuối năm đi
chợ mua hàng
Bỗng dưng nhớ
tới bóng hồng xôn xao
Nhẹ nhàng
khuân mặt Á Châu
Mời chào đon
đả rau dưa mắm cà
Cũng là nòi
giống quê nhà
Mảnh mai yểu
điệu má đào môi son
Đăm chiêu tư
lự xa gần
Trái tim thổn
thức muôn vàn chưá chan
Chần chừ ngả
bóng hoàng hôn
Hằng Nga lấp
ló héo hon cõi lòng
Thương nàng
xa cách trùng dương
Giáng sinh
Thiên Chuá giáo đường long lanh
Hào quang ngọn
nến rung rinh
Chắp tay cầu
nguyện an lành vui tươi
Ngàn năm vang
vọng ca hoài
Đoàn chiên
hoan hỉ hallejulia! hỡi người!
23.12.2010 Lu
Hà
Nhớ Ai
Nhớ ai sao nhớ
vô cùng
Mà sao ai cứ
dửng dưng lá vàng
Lừ đừ có lội
nước trong
Bên bờ hồ vắng
má hồng ngẩn ngơ
Quan san gió
bụi sơn hà
Lưả lòng vẫy
gọi nắng mưa vẫy vùng
Đường xa dặm
thẳm trùng dương
Lênh đênh
sóng vỗ đoạn trường thâu canh
Tương tư ngẫu
ruột trời xanh
Đầm đià lá liễu
tâm tình vì ai?
Giọt sương vũ
trụ bồi hồi
Không gian tĩnh
lặng ngậm ngùi xót xa
Thuyền quyền
hội ngộ anh hào
Thanh mai
trúc mã bến đò trần gian
Bơ vơ muôn
cõi thế nhân
Thu qua đông
lại thấm buồn xa xôi?
Phải chăng
sai xót điều gì?
Cung đàn lạc
điệu biển khơi trập trùng!...
24.12.2010 Lu
Hà
Tự Than Cho Đời
Năm mới bâng
khuâng gợn sóng lòng
Nỗi niềm sao
tỏ với sông tương
Tuyết rơi dằng
dặc hồn cô quạnh
Buồn tựa sông
trôi lệ ưá dòng
Trời đã bắt
ta phải gặp nàng
Lung linh ánh
mắt nước mây giăng
Để rồi sông
núi lià ngăn cách
Chỉ biết ôm sầu
bao nhớ thương
Chuyện cũ lâu
rồi cơn gió qua
Đằng nào năm
tháng cũng phôi pha
Phải chăng
muôn kiếp còn vương nợ
Vũ trụ không
gian chẳng bến bờ…
Ai biết rằng
ai vẫn vấn vương
Bao nhiêu mộng
tưởng tiết thu đông
Thở dài ngao
ngán dư dòng lệ
Nguyệt Lão xe
duyên rối chỉ hồng
Trằn trọc đêm
nay lại nghĩ suy
Chén sầu khi
cạn lúc khi đầy
Ra đi chẳng hẹn
muà thu lại
Để phụ lòng
ai hạt muối đời....
Xui khéo cho
nhau giưã nẻo đường
Trần gian khổ
ải kiếp tha hương
Công phu đất
khách tìm nơi chốn
Ai biết rằng
ai chiụ lỡ làng....
Vẫn biết rằng
em rất nhớ anh
Thông minh
đày đoạ kẻ si tình
Xa em quả chiụ
bao đau khổ
Thơ thẩn
tương tư giấc chẳng lành
Mấy chục năm
rồi mới hiểu ra
Em tôi chờ đợi
biết bao muà
Bây giờ muôn
dặm xa xôi quá
Chẳng nỡ gợi
ra mối cảm sầu
Xuân đến đông
tàn lạnh xứ Âu
Là muà thương
gọi tháng năm xưa
Xa quê biền
biệt thời trai trẻ
Gió thổi khăn
rơi lật mái đầu...!
Muà xuân 2009
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét