Thương Nhau
Thương ai, ai
cũng có thương
Thương nhiều,
thương ít tuỳ lòng trời xanh
Con chim nó
hót trên cành
Nó khuyên bướm
trắng tâm tình với hoa
Chân thành
hương nhụy trước sau
Người ơi, sống
ở trần ai
Đã thương,
thương trót bồi hồi từ tâm
Tình yêu nam
nữ âm thầm
Đố ai biết được
chưá chan cuộc đời
Ba sinh bi lụy
u hoài
Luân hồi khổ
tận ngậm ngùi sử xanh
Thắp đèn nhỏ
lệ tàn canh
Bút hoa xin
chép trường tình một chương!
27.12.2010 Lu
Hà
Không Thể Giận Anh
Em không giận
mãi làm gì
Đàn ông thiên
hạ mấy người như anh
Phong trần dầu
dãi đầu xanh
Trán nhăn tư
lự trường tình lao đao
Mấy phen yểu
điệu má đào
Trái tim đa cảm
vận vào trần căn
Phải chăng tiền
định thế nhân
Thương đời lạc
bến gian nan biển hồ
Thuyền tình
quen lối đò xưa
Dập diù sóng
nước nên ra nỗi này...
Bồng bềnh biển
ái xa xôi
Năm canh rầu
rĩ mưa rơi ngậm ngùi!
Hồn thơ vương
vấn u hoài
Buộc chân chỉ
đỏ rã rời cánh chim
Phong thư ấp ủ
nỗi niềm
Xoá tan băng
giá trái tim giưã đời!
26.12.2010 Lu
Hà
Rì Rào Thông Reo
Sáng nay diễm
lệ sương rơi
Lắng nghe
chim hót tỉ tê tâm tình
Mênh mông
trong khoảng trời xanh
Như người
dương thế bồng bềnh men say
Nhớ nhau tâm
dạ bồi hồi
Vưà thương
vưà giận ngậm ngùi thở than
Trách người
quân tử đa đoan
Thả lời mưa
gió trăng ngàn hương bay
Bao nhiêu
tình tứ vơi đầy
Bọt bèo trôi
nổi biển khơi dập vùi
Lạc miền
hoang đảo xa xôi
Hồn bay theo
gió tìm người thiết tha
Tiên Nga yểu
điệu má đào
Lầu quỳnh gác
phượng dạt dào biển Đông
Gió lay động
cưả xô phòng
Giật mình tỉnh
giấc bàng hoàng ngẩn ngơ
Vầng dương lấp
ló cười chào
Bên song cưả
sổ rì rào thông reo!
26.12.2010 Lu
Hà
Trọn Đoá Hoa Lòng
Ra vào anh cứ
nhớ em
Tình anh sông
nước êm đềm chảy xuôi
Phải chăng
duyên nợ luân hồi
Tâm hồn thi sĩ
u hoài chiều thu
Phải chăng
dang dở kiếp nào?
Ngậm ngùi
than thở chuyến đò tình chung
Phải chăng
sóng gió phũ phàng?
Cung đàn lạc
điệu tơ chùng phím loan
Lỡ làng sáng
tối nỉ non
Ngóng trông
gió thoảng trăng ngàn mây bay
Thương con nhạn
trắng lẻ loi
Phong thư buộc
chỉ mấy lời tri âm
Hạt gieo đúng
chỗ nảy mầm
Mưa ngâu thấm
đất từ tâm thắm hồng
Mong sao trọn
đoá hoa lòng
Cuả người lữ
khách tha hương xứ người!
26.12.2010 Lu
Hà
Thương Người Thục Nữ
Thơ theo dòng
nước cuốn trôi
Văn như thác
đổ sục sôi tâm hồn
Trái tim nao
nức đa đoan
Mấy phen rạo
rực máu tràn chưá chan
Canh khuya tầm
tã mưa dầm
Hàng hiên
thánh thót âm thầm nỉ non
Lao xao mộng
tưởng trăng ngàn
Bồng bềnh lơi
lả điệu đàn ái ân
Buông tuồng ướt
đẫm môi son
Không gian đứng
lại trống dồn một thôi...
Nhớ ai ngồi gốc
cây hoè
Khóc đàn kiến
lưả chôn vùi nước mây
Thương người
thục nữ xa xôi
Trùng dương dặm
thẳm ngậm ngùi thở than!
26.12.2010 Lu
Hà
Nguyệt Lão Uống Say
Cứ nghĩ mà
sao ưá lệ ra
Vì ai nhóm lửa
cõi ta bà
Đời em phải
chịu vòng bi lụy
Cho kẻ xin
rơm ở chốn nào?
Phần tư thế kỷ
lệ từng rơi
Thiêu đốt đời
nhau chỉ thế thôi
Chữ ái chữ
tình em muốn trả
Xông vào khổ
aỉ chốn dầu sôi
Chuyện đời
sói nát buốt tim anh
Trong cõi trần
ai thảm mộng tình
Có phải xe
duyên từ kiếp trước
Kiếp này sao
chịu lệ tàn canh
Đám cưới nhà
ai điện mất sao?
Vì trời xoát
laị sổ thiên tào
Giật mình mới
sợ nơi trần thế
Nguyệt lão
chót say rượu ứa trào
Nay anh đã hiểu
lòng tê tái
Nhức nhối
lương tâm khổ thế này
Bản tính ta
là người nhân ái
Số phận tơ
duyên hận cõi đời
Biết đến bao
giờ trở lại xuân
Chữ ân chữ
nghiã ở bên đường
Mang theo cho
suốt đời đau khổ
Để bạc đầu ai
mãi nhớ thương!
15.2.08 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét