Thứ Tư, 2 tháng 9, 2020

Thơ Tình Chùm Số 1.248


Truyện Mai Lương Ngọc
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 28

Kẻ gặp quan, người thần phù trợ
Cánh bèo trôi, vò võ đến giờ
Hôm nay nào có khi ngờ
Nàng vào Châu phủ chàng nhờ Phùng công


Từ kinh thành tin ông thăng chức
Thánh chỉ truyền phẩm tước Thị lang
Ngựa xe cờ biển xênh xang
Trường đình muôn dặm có chàng đón ông

Về tới phủ vợ chồng hoan hỉ
Châu phu nhân thủ thỉ giãi bày
Mới đây lại có chuyện hay
Phép thần kỳ diệu lạ thay ý trời

Vườn nhà ta có người con gái
Từ xa xôi quan ải biên cương
Hanh Nguyên dời bỏ quê hương
Con quan Đô sát thảm thương án đày

Bị gian thần đặt bày triều cống
Nàng tức mình nhảy xuống hồ sâu
Chiêu Quân hương khói cảm sầu
Dẫn hồn xác đến nhà Châu Bá Phù

Mai Lương Ngọc hận thù ngùn ngụt
Giả Mục Vinh côi cút đến đây
Hạnh Nguyên tình nghĩa vơi đầy
Trùng đài thề nguyện bấy chầy biệt ly

Hai tiểu thư cầm kỳ thi họa
Đều là do tạo hóa hôm nay
Trải qua bao nỗi đắng cay
Tấm lòng nghĩa mẫu ơn này chẳng quyên

Châu Bá Phù mặc nhiên nghĩa phụ
Ông vui mừng đông đủ cả nhà
Đều là con gái của ta
Tính vào thế ấy hóa ra thế này

Bà mỉm cười như vầy cũng tốt
Rể đông sàng chỉ một mà thôi
Nhân duyên tiền định mấy hồi
Vườn xinh đôi quả tay người tài hoa

Đạo tòng phu hiếu hòa vẹn ước
Châu Thị lang kén được rể hiền
Mai sinh ân nghĩa đáp đền
Trời cho hai vợ cũng nên thuận lòng

Trải mấy thâu long đong đây đó
Mai sinh giờ chẳng sợ quân binh
Đội tên giả gọi Mục Vinh
Sớm khuya đèn sách lai kinh đến ngày

Ông biết chàng thẳng ngay chính trực
Tỉnh Hồ Nam thao lược kinh luân
Giúp quan tuần án nhiều lần
Công đường biện luận xa gần trọng coi

Vợ chồng lão hiếm hoi con cái
Chỉ Vân Anh con gái trong nhà
Bấy lâu lòng trót mặn mà
Thầm yêu công tử thiết tha đợi chờ

Chẳng kể chi đôi bờ trong đục
Chung một dòng vinh nhục có nhau
Ta thường nghe nói nhà Ngu
Nga Hoàng, Anh Nữ thiên thu mủi lòng

Sinh quỳ trước tổ đường lạy tạ
Nguyện suốt đời vàng đá cao xanh
Hạnh Nguyên cùng với Vân Anh
Trọn lòng chẳng phụ yến oanh phỉ nguyền.

*Nguyên tác lục bát: “Nhị Độ Mai”
15.6.2020 Lu Hà




Truyện Mai Lương Ngọc
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 29

Ân nghĩa ấy tổ tiên chứng giám
Cả ba nhà đình đám rước dâu
Mặc ai tranh bá xưng hầu
Mảnh mai phận liễu qua cầu sang ngang

Thuyền tình ái mênh mang sóng nước
Mối nhân duyên thân thuộc bạn bè
Phải đâu gặp dưới gốc hòe
Nam kha giấc mộng đỏ hoe kê vàng

Bởi năm nay thênh thang chẳng vội
Đường công danh hương hội thi đình
Xôn xao cửa Khổng sân Trình
Nhân tài tuyển chọn dân sinh thái bình

Chiếu chỉ truyền rung rinh hoa thắm
Mùi đại khoa bướm thấm tiểu khoa
Ơn trên mưa móc thái hòa
Cơm niêu nước lọ nhạt nhòa nho sinh

Khoa thi hương Mục Vinh đầu bảng
Phủ Châu mừng thể trạng tinh thần
Lai kinh chàng quyết dấn thân
Thám hoa bảng nhãn giành phần trạng nguyên?

Buổi tiễn đưa thuyền quyên thục nữ
Hai tiểu thư tư lự dịu dàng
Một hai khẩn khoản dặn chàng
Thành đô là chốn lầu trang nõn nường

Chớ mải vui quên đường trở lại
Bụi phấn hồng tê tái quan san
Dầm dề vạt áo chứa chan
Hai hàng liễu thắm nồng nàn sương rơi

Tóc mây xanh lả lơi đắm đuối
Giục tên hầu rong ruổi dặm trường
Ngựa đi san sát phố phường
Chen chân tài tử bốn phương dãi dầu

Tuần hóa long qui đầu nhảy sóng
Bẻ quế toan mau chóng tung mây
Mênh mông trường ốc bấy nay
Chia khu thập đạo rào vây bốn thành

Quân cấm vệ sắt đanh gươm giáo
Thẳng cột huyền đạo mạo cây đình
Lao xao lều trõng thí sinh
Báo danh vào cửa quân binh canh phòng

Sinh bước tới thong dong ống quyển
Hương, hội, đình ba chuyến xem sao
Cậy mình dư sức tài cao
Vũ môn cá vượt sóng đào coi khinh

Giờ Khâu Khôi, Xuân Sinh đội lốt
Đổi tính danh sốt ruột phen này
Đỗ đầu hươn lại tính ngay
Hà Nam nhập bạ tới ngày lai kinh

Phủ Đô sát thình lình cửa dấn
Cả hai chàng đã nhận ra nhau
Ghé tai nói nhỏ mấy câu
Người tầm mẫu cữu kẻ cầu ân sư.

*Nguyên tác lục bát: “Nhị Độ Mai”
15.6.2020 Lu Hà




Truyện Mai Lương Ngọc
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 30

Quân hầu vội trình thưa tướng phủ
Lệnh cho vào mọi sự hỏi han
Bâng khuâng hai họ Mai, Trần
Trước sau kể hết tần ngần giờ lâu

Mừng chị sống dãi dầu sương tuyết
Mẹ bình yên thân thiết xiết bao
Phùng Đô sát cũng nghẹn ngào
Giám trường chủ khảo chức cao thực quyền

Nghiêm quốc pháp ban truyền khẩn thiết
Việc công tư phân biệt rạch ròi
Quan trường cống sĩ xăm soi
Hiềm nghi ganh tỵ phải coi tận tường

Hai cháu tạm về phường tướng quốc
Càng thảnh thơi lựa bước chân đi
Cảnh chùa yên tĩnh một khi
Thanh khâm trả nợ đền nghì phiếu mai

Hai huynh đệ đành hai tên giả
Bởi gian thần lòng dạ hẹp hòi
Sai nha lính kín khắp nơi
Tiểu nhân rình rập nhặng ruồi vo ve

Cuộc thi hội lọng che trống điểm
Cả hai chàng đã chiếm bảng vàng
Mục Vinh thứ nhất vẻ vang
Khâu Khôi trọng vọng xênh xang thứ nhì

Khoa thi hội cực kỳ là khó
Phải bốn lần văn, chữ, quốc, âm
Phun châu nhả ngọc dãi dầm
Tinh thông chiếu, chế, biểu tâm thiên triều

Hàng tiến sĩ quốc thiều trang trọng
Bổ làm quan danh vọng kém ai
Tri châu, tri huyện gót hài
Nghênh ngang võng lọng phủ đài quân uy

Lệnh ban truyền nhật kỳ chế pháp
Cuộc thi đình tam giáp thấp cao
Đình nguyên, bảng nhãn nhất trào
Thám hoa trang trọng hồng bào thứ ba

Trung cấp mới gọi là Hoàng giáp
Phó bảng là hạ cấp xuất thân
Ai hay thượng cấp xuất thần
Trạng nguyên họ Mục sau phần họ Khâu

Đoạt bảng nhãn vào chầu thiên tử
Được ba tuần ngự tửu cung hoa
Thám hoa, tiến sĩ nhạt nhòa
Tính trong mười điểm thái hòa nhân gian

Cả hai hàng văn quan võ tướng
Lộc nước thơm tưởng thưởng chúng khanh
Long qui ai dám tranh dành
Mục Vinh quan trạng rỡ ràng cân đai

Truyền ba ngày du nhai thượng mã
Thánh thượng mừng thiên hạ vui lòng
Tân khoa mũ áo thong dong
Cùng sang tướng phủ Lư Công lạy quỳ

Cả một lũ nhung y tề chỉnh
Đứng xếp hàng cung kính nhìn lên
Tiệc trà ra vẻ bề trên
Hoàng Tung nghễu nghện gọi liền Khâu Khôi

Nay Tướng quốc riêng mời bảng nhãn
Xin vào trong khẩn khoản mấy hồi
Đủ trò danh lợi đãi bôi
Tiểu thư ngấp nghé vừa đôi Tấn- Tần.

*Nguyên tác lục bát: “Nhị Độ Mai”
16.6.2020 Lu Hà




Truyện Mai Lương Ngọc
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 31

Khâu sinh cười cầu thân bá đạo
Cưỡng ép duyên thô bạo thế chăng?
Se tơ kết tóc xích thằng
Coi thường nhân quả tao khang trọn lòng

Thuyền tôi đã thuận dòng nhân nghĩa
Chẳng phụ người mai mỉa thế gian
Sá chi gia cảnh bần hàn
Thề non hẹn biển chứa chan ân tình

Đứng phắt dậy bất bình nổi giận
Quắc mắt nhìn oán hận sục sôi
Nhục thay cho kẻ chim mồi
Trắng râu đầu bạc nhặng ruồi tanh tao

Giọng mối lái tào lao nham nhở
Dở đủ trò thớ lợ lưu manh
Mưu mô xảo quyệt dỗ dành
Vo ve tiếng Trịnh rắp ranh phượng hoàng

Sinh lên kiệu vội vàng đi khỏi
Giữa nửa đường chàng mới nghĩ xa
Lẽ nào trời lại hại ta
Phút giây nông nổi gây ra vạ này

Chàng lật đật cởi ngay triều phục
Trống cầm canh hối thúc chạy mau
Ầm ầm ánh đuốc phía sau
Đầu trâu mặt ngựa tranh nhau bắt về

Chuyện thoái hôn bốn bề tai vách
Cả kinh thành sao tránh mạch rừng
Lư công nổi giận đùng đùng
Xuất binh điểm tướng truy lùng gắt gao

Cả trường quan xôn xao đây đó
Sĩ tử bàn tấu sớ kêu oan
Tai ương vạ gió nguy nan
Xót xa Bảng nhãn mệnh quan triều đình

Đỗ tam khôi hiển vinh vừa thấy
Họa diệt thân trông cậy vào ai
Gian thần nghịch đảng bất tài
Bắt người bỏ ngục ép nài duyên tơ

Chúng ta chẳng thờ ơ lãnh đạm
Quyết ra tay dạy đám lộng quyền
Hè nhau kéo đến trước tiên
Phủ quan chủ khảo điện tiền tấu chương

Phùng Đô sát cảm thông sĩ tử
Việc nghĩa này do dự sao đành
Ngán thay hai chữ công danh
Phù hoa cái bả tranh dành ỉ ôi

Có một ngã hận đời bức bách
Quyết liều thân đón đánh Lư, Hoàng
Hỏng thi đâu dám về làng
Tư lương khánh kiệt họ hàng cười chê

Cả đám đông nhất tề vác gậy
Bầy trâu điên bỗng thấy hét lên
Túi thơ bầu rượu  chật lèn
Kiệu Lư kèn trống hiệu đèn ở đây.

*Nguyên tác lục bát: “Nhị Độ Mai”
16.6.2020 Lu Hà




Truyện Mai Lương Ngọc
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 32

Khắp đô thành ngập đầy ống quyển
Đổ xô về quyết chiến không lùi
Cuồng phong bão tố chôn vùi
Kiệu vàng tan nát chẳng đui thì què

Với sức mạnh chẻ tre sôi sục
Lư Kỷ kia đè dúi xuống đường
Hoàng Tung nghiền nát như tương
Nịnh thần rúm ró bất lương hãi hùng

Quan Bảng nhãn lẫy lừng hiển hách
Văn thơ hay đành hạch tội gì?
Hiền tài lương đống uy nghi
Vu oan cho kẻ trung nhì được sao?

Rồi tứ phía kẻ cào người cấu
Đứa đứng xa củ đậu chọi liền
Trận đòn hội chợ cuồng điên
Than ôi! Nghiệp chướng nhãn tiền thấy chưa?

Những cú đấm như mưa giáng xuống
Thật đáng đời Lư tướng tiểu nhân
Áo bào tơi tả gian thần
Hội đồng tả hữu hầu quân tan tành

Lư Kỷ không còn manh áo vá
Khắp toàn thân lông lá xồm xoàm
Đánh cho mặt mũi tối tăm
Trời sầu đất thảm băm vằm thịt da

Thế mới biết nhì ma nhất quỉ
Rồi thứ ba đích thị học trò
Tiền vàng bạc giấy thành tro
Tưng bừng khói lửa mịt mờ núi sông

Ánh bình minh mặt rồng ngự giá
Cả triều đình bệ hạ kêu vang
Vua Đương chĩnh chện ngai vàng
Bỗng đâu hai ngã Lư, Hoàng khóc than

Tay ôm đầu kêu oan thảm thiết
Mặt sưng vù rên riết kêu gào
Khâu Khôi bảng nhãn bôn đào
Bắt về chưa kịp giữa trào tấu chương

Hai chủ khảo chủ trương xách động
Cả trường thi đánh trống khua chiêng
Lão thần bị đánh ngả nghiêng
Hoàng Tung sĩ tốt xích xiềng tả tơi

Xin bệ hạ đèn trời soi xét
Quốc pháp nghiêm bóp nghẹt mầm non
Lão thần lòng dạ sắt son
Trị quân phản loạn sống còn là may

Xin phát binh điều ngay võ tướng
Dàn trận ra khí trượng quân oai
Bắt giam sĩ tử lạc loài
Cho vào ngục tối hình hài khảo tra

Đường Đức Tông chiếu ra tức tốc
Đòi Đảng, Phùng đến trước điện tiền
Đồng thanh hai kẻ tôi hèn
Đảm đương trọng trách khảo biên nhân tài.

*Nguyên tác lục bát: “Nhị Độ Mai”
17.6.2020 Lu Hà





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét