Thứ Ba, 1 tháng 9, 2020

Thơ Tình Chùm Số 1.246


Truyện Mai Lương Ngọc
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 18

Trần Hạnh Nguyên âm thầm sầu tủi
Tiện thiếp thành cát bụi phong trần
Quê người đất khách dấn thân
Nhớ về cố quận một sân quế hòe


Cây cù mộc vàng hoe lá rụng
Góc nhà huyên mái cũng xác xơ
Tiểu sinh thương nhớ bơ phờ
Tùng quân xa cách bây giờ ra sao?

Bến trầm ngư xôn xao nhạn lạc
Vương Minh Phi quốc sắc thiên hương
Phải chăng trong sổ đoạn trường
Chớ nề u hiển vấn vương tang bồng

Nhìn sởn gáy thanh đồng sĩ tử
Có hai bên thị nữ đứng hầu
Tám viên quan võ cúi đầu
Khay vàng bệ khảm màn châu điện tiền

Thật nguy nga thần tiên thoát tục
Đàn tỳ bà tượng đúc như người
Linh thiêng tuyết ngọc cao vời
Vội vàng sụp lạy lệ rơi đôi hàng

Trần tiểu thư mơ màng khấn vái
Nửa hồn mây ngang trái oan khiên
Chuỗi ngày khắc khoải triền miên
Cung đàn dang dở tơ duyên rối bời

Chước cầu hòa hại đời con gái
Nỗi oan chồng đày ải tới đây
Ươn hèn bè lũ cáo cầy
Hôn quân xiểm nịnh đặt bầy cống phiên

Dòng trâm anh thuyền quyên thục nữ
Học người xưa để giữ tiết trinh
Mặc bầy man rợ hôi rình
Thề không nhơ nhuốc liều mình quyên sinh

Dưới ngọn đèn rung rinh huyền ảo
Trước bệ thờ lảo đảo nghỉ ngươi
Thị tỳ mấy đứa một nơi
Ngoài sân canh giữ màn trời thổ binh

Bộ công tào thần linh bẩm báo
Vương Chiêu Quân khuyên bảo nàng rằng
Khéo thay duyên nợ xích thằng
Sau này quan trạng khang trang phủ lầu

Mai Lương Ngọc công hầu khanh tướng
Trùm gian thần chẳng sống được lâu
Trải qua một trận bể dâu
Hết cơn bĩ cực bắc cầu thái lai

Ngày đoàn tụ với Mai công tử
Cùng Xuân Sinh mọi sự quang minh
Chẳng lâu yến tiệc linh đình
Kim bôi hợp cẩn tội tình tiêu tan

Nàng nặng tình giang san cố quốc
Rất thủy chung mực thước đoan trang
Chớ nên liều với Trường giang
Lọt hàm cá dữ bẽ bàng thiên thu

Thân tứ đại hận thù oan trái
Trả hồn ngươi về lại Bá Phù
Phán truyền lực sĩ vân du
Hộ thân liệt nữ vi vu gió lùa

Nàng giật mình từng câu nhớ rõ
Vương Chiêu Quân nhắc nhở đền bồi
Nửa ngờ nửa vực than ôi!
Lẽ nào mộng mị bồi hồi ngẩn ngơ.

*Nguyên tác lục bát: “Nhị Độ Mai”
9.6.2020 Lu Hà



Truyện Mai Lương Ngọc
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 19

Rồi lên yên thẫn thờ cất bước
Ngựa rung đầu hí trước quân binh
Núi cao đã thấy dáng hình
Hỏi tên Lạc Nhạn phong tình gửi thư

Truyền sĩ tốt kiệu đưa lên đó
Đá gập ghềnh lớn nhỏ tai mèo
Chênh vênh vực thẳm thác reo
Chim muông xào xạc vượn treo mình đùa

Mọc san sát sim mua chín mọng
Nước trong veo mềm mỏng liễu thanh
Mạch ngầm hồ rộng uốn quanh
Khói sương mờ nhạt mây xanh buông màn

Bước tới đỉnh dương gian xa cách
Đường lên mây lau lách xanh um
Rắn trườn ếch nhái lùm xùm
Hang kia vực nọ tối um đất trời

Trận âm phong tả tơi cây cỏ
Quá nửa ngày vò võ sầu tang
Da mồi mặt sạm bẽ bàng
Tủi hờn thân phận dở dang duyên tình

Cũng bởi tại triều đình bất lực
Để đời ta đến bước đường cùng
Liều mình xuống tới thủy cung
Thà thành tinh vệ chập chùng đảo xa

Đoàn thị nữ kêu la náo loạn
Chim nhạn sa bầu bạn trầm ngư
Hạnh Nguyên chẳng chịu chần chừ
Ngàn thu bia đá giống như thuở nào

Vương Minh Phi nghẹn ngào báo trước
Bầy rợ hồ đón rước Thúy Hoàn
Đổi thay tỳ nữ phi tần
Thuyền Vu mãn nguyện chứa chan nồng nàn

Bỗng có ngay Hoàng cân Lực sĩ
Lệnh Chiêu Quân hộ vệ dẫn hồn
Cuồng phong ngọn sóng dập dờn
Xác đưa tới tận mảnh vườn nhà ai?

Nàng bừng tỉnh thiên thai tòa ngọc
Châu Bá Phù tiếng khóc nỉ non
Ấy quan ngự sử lầu son
Tiểu thư đài các tuổi còn cập kê

Dáng thướt tha tóc thề lõa xõa
Thích làm thơ xướng họa Vân Anh
Khuê phòng nghe trống điểm canh
Đốt hương vừa buổi đêm thanh gảy đàn

Vội truyền gọi Tiểu hoàn nghe lệnh
Soi đèn xem tấp tểnh đôi nơi
Vẳng nghe trong gió tiếng người
A hoàn sợ hãi rụng rời chân tay

Người ở đâu lạ thay sõng sượt
Nằm tênh hênh sướt mướt khóc than
Mũ lông vằn vện sợi đan
Yêu ma quỷ sứ toàn thân tím bầm.

*Nguyên tác lục bát: “Nhị Độ Mai”
10.6.2020 Lu Hà




Truyện Mai Lương Ngọc
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 20

Tiểu thư vội xăm xăm tới đó
Dưới ánh trăng nhìn rõ dung nhan
Phải chăng tiên nữ giáng trần
Đỡ người ngồi dậy ân cần hỏi han

Hạnh Nguyên mới chứa chan giọt lệ
Trước phu nhân kể lế nguồn cơn
Hòa phiên dang dở cung đờn
Cảnh nhà giông tố, chập chờn sóng oan

Tới miếu thờ Chiêu Quân báo mộng
Núi nhạn kia lao xuống hồ sâu
Hoàng cân Lực sĩ cảm sầu
Trung nguyên trở lại vườn Châu Bá Phù

Thôi đã vậy oán thù để đó
Rồi sau này nhắn nhủ mẹ cha
Yên tâm ở lại nhà ta
Trời xanh có mắt họa là hồi hương

Nhận nghĩa nữ gia đường cẩn bái
Với Vân Anh chẳng ngại chi đâu
Chị em chia sẻ cùng nhau
Trọng tài mến sắc trước sau bạn hiền

Nàng rất mừng thuyền quyên thục nữ
Lạy phu nhân nghĩa cử bao dung
Thướt tha yểu điệu thẹn thùng
Tạm thay xiêm áo đồ dùng Vân Anh

Đồ da hổ vàng xanh quái thú
Vất bỏ luôn mọi rợ xứ người
Gia nhân ôm bụng bật cười
Giữa sân hỏa táng tả tơi tro tàn

Với Vân Anh chứa chan tỉ muội
Học nữ công sớm tối chia hoa
Phấn giồi ngày tháng hài hòa
Đôi khi vắng vẻ nhạt nhòa lệ rơi

Nhớ chàng Bích chân trời góc bể
Thương Xuân Sinh sự thể ra sao?
Mẹ cha không biết thế nào
Ngàn trùng cách biệt âm hao chẳng tường

Nào ngờ đâu bất lương Lư Kỷ
Có tay trong nghi kỵ Hạnh Nguyên
Vốn dòng quốc sắc thuyền quyên
Lẽ nào chịu nhục tới miền hung nô

Sai cấm vệ Đông Sơ bỏ ngục
Trần phu nhân chúng giục bắt luôn
Cả hai công tử  truy dồn
Đảng Công cấp báo phải chuồn cho nhanh

Lúc tiễn đưa rắp ranh rình dập
Dưới lùm cây dáng dấp Hạnh Nguyên
Có chàng trai lạ đứng bên
Xem ra tình ý thề nguyền thủy chung

Đành bảo nhau vội cùng lẩn trốn
Nhưng chẳng may gặp bốn năm người
Con nhà hư hỏng ăn chơi
Hai chàng hoảng sợ rụng rời chân tay

Chạy tới miếu mất ngay hành lý
Bỗng nghe đâu giờ tỵ vây quanh
Rắn đâu vắt vẻo trên cành
Xuân Sinh vội vã lẩn nhanh ra ngoài

Quân giáp sĩ dấu hài chàng Bích
Thấy co ro ngồi phịch xuống nền
Chúng bèn lôi tuột xuống thuyền
Ngẩn trông khoang giữa ngồi liền một ông.

*Nguyên tác lục bát: “Nhị Độ Mai”
11.6.2020 Lu Hà



Truyện Mai Lương Ngọc
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 21

Giọng sang sảng trống đồng ngọc khánh
Bớ tên kia lẩn tránh miếu thần
Gian manh trộm cắp vô luân
Ban ngày ban mặt bất nhân lọc lừa

Sinh than vãn gió đưa cành cải
Phận rau răm tê tái thê lương
Chẳng may bị cướp giữa đường
Với cùng bạn học tha phương chốn này

Trông dáng vẻ thẳng ngay chính trực
Giòng nho gia học thức hơn người
Truyền đem giấy bút thử chơi
Chàng xin vâng lệnh phun lời ngọc châu

Quan xem thơ gật đầu tán thưởng
Chí nam nhi khí trượng thanh cao
Vuốt râu sĩ tử anh hào
Tương lai thành đạt dạt dào mến thương

Hỏi tên họ quê hương xứ sở
Sinh thưa rằng: Con ở Thường Châu
Mục Vinh thường gọi bấy lâu
Tu tâm dưỡng tánh làm câu răn mình

Quan lại hỏi bình sinh Mai thị
Cùng một vùng nhân sĩ lừng danh
Sinh thưa biết rõ ngọn ngành
Với Mai Lương Ngọc kết thành đồng môn

Phùng Lạc Thiên ôn tồn kể lể
Mai Bá Cao huynh đệ với ta
Chả may tan tác cửa nhà
Vợ con thất lạc sơn hà tử sinh

Ta được triệu lai kinh phục chức
Nay thấy ngươi quả thực nho sinh
Truyền đem gối nệm chân tình
Nghỉ ngơi thong thả luận bình văn thơ

Vui sóng nước cuộc cờ tỉ thí
Chén rượu đào mùi vị cá tôm
Bỗng đâu một buổi chiều hôm
Thuyền ai kề cận tay ôm quyển vàng

Mới sát lại nhẹ nhàng thăm hỏi
Châu Bá Phù giọng nói thân quen
Ân sư vốn chẳng dễ quên
Phùng công đạo mạo cấp trên tảo triều

Chén hàn huyên bao điều tâm sự
Châu Bá Phù tuần phủ Hồ Nam
Phùng Công hoan hỉ hỏi thăm
Vân Anh đến tuổi trăng rằm cập kê

Với phu nhân mọi bề lo liệu
Riêng nha môn tiến cử một người
Mục Vinh văn bút tuyệt vời
Về làm thư lại thảnh thơi đỡ đần

Quan lớn tặng hai tân trang phục
Phong nhật trình chúc phúc lên đường
Trượng phu xin chớ vấn vương
Thanh khâm món nợ quan trường phỉ phong

*Nguyên tác lục bát: “Nhị Độ Mai”
11.6.2020 Lu Hà



Truyện Mai Lương Ngọc
Cảm xúc thơ khuyết danh bài 22

Bước lên thuyền thong dong thẳng tiến
Chàng Mục Vinh diện kiến công đường
Thanh tao nho nhã khiêm nhường
Giúp quan tuần phủ tinh tường án soi

Riêng Xuân Sinh lẻ loi đơn độc
Theo đường mòn hang hốc bụi bờ
Thân hình tiều tụy xác xơ
Sơn đông có thể cậy nhờ Thái Câu

Quen biết cha Nhiêu châu phủ lỵ
Đã mấy năm an trí ở nhà
Hỏi thăm mò mẫm lần ra
Niêm phong ngoài cứa sai nha rập rình

Cũng bị án triều đình nghi kỵ
Do Lư, Hoàng cố ý bày ra
Tư thông với giặc Sa Đà
Vội vàng lui bước xót xa cõi lòng

Thất thểu bước long đong xứ lạ
Thương mẹ cha hầm đá oan khiên
Cùng đường kêu với hoàng thiên
Dòng sông chảy xiết muộn phiền cắt ngang

Kỳ diệu thay số chàng chưa hết
Được thuyền chài khẩn thiết vớt lên
Vô tình thả lưới thuyền quyên
Ngồi bên tóc bạc an nhiên lão bà

Vội đưa chàng về nhà tĩnh dưỡng
Chẳng ngại ngùng khiên cưỡng làm chi
Thay quần đổi áo tức thì
Mẹ con dò hỏi thầm thì nhỏ to

Hãy yên tâm chớ lo phiền muộn
Duyên cớ gì lại muốn quyên sanh
Xuân Sinh mới kể ngọn ngành
Con quan Đô sát kinh thành Trường An

Nhưng chẳng may kẻ gian hãm hại
Trần Đông Sơ phủ lại tống giam
Lư, Hoàng hai ngã nhẫn tâm
Mẫu thân cũng bị âm thầm khảo tra

Chị bị ép cầu hòa giặc Thát
Đi cống phiên bày đặt mưu gian
Nghe đâu tự hủy hoại thân
Con cùng với bạn miếu thần lủi chui

Lính đuổi bắt quyết vùi thân xác
Dưới dòng sông phó mặc mạng này
Không ngờ lại được cứu ngay
Ngư bà khuyên nhủ khen thay ý trời

Nhớ năm xưa thảnh thơi chài lưới
Vớt giữa dòng một chuỗi ngọc thoa
Ông nhà rơi lệ nhạt nhòa
Để cho con gái tên là Ngọc Thư

Thày tướng số thiên tư đoán mệnh
Đường tình duyên tấp tểnh phu nhân
Sau nay gặp được hiền nhân
Hai lần vớt được linh thần gì đây?

*Nguyên tác lục bát: “Nhị Độ Mai”
12.6.2020 Lu Hà



























Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét