Chủ Nhật, 23 tháng 9, 2018

Thơ tâm Tình Chùm 63


Nàng Tiên Bên Bờ Suối
tặng Linda Nguyen

"Ghềnh đá cheo leo nước trong veo
Có nàng tiên nữ hạ quần the
Chạnh lòng lữ khách dừng chân nở
Vương vấn hương nồng theo gió heo"


Cá lội lừ đừ đớp bóng hoa
Nàng tiên khoả nước sóng lô xô
Mênh mông đá trắng kỳ quan ải
Đá người người đá trắng phau phau

Có phải Linda nàng đấy không
Ngâm mình dưới nước suối mây trong
Say sưa lữ khách hồn thơ dậy
Ngây ngất hồn ai có biết không ?

Tiên nữ như hoa với cuộc đời
Dương trần nàng xuống để tìm ai
Bao lần thề nguyện tình trăng gió
Ảo mộng hay là duyên số đây...?

Quân tử dùng dằng chẳng dám đi
Thì thầm tiên nữ gọi chàng ơi!
Túi thơ bầu rượu còn chăng tá
Quang cảnh thần tiên hãy đắm say...

5.3.2011 Lu Hà




Nếu Tôi Gõ Chữ
tặng nhà văn Nguyễn Thiếu Nhẫn

Nếu tôi gõ tức là tôi đang sống
Cho bộ đầu khỏi lão hoá già đi
Cùng chung lòng góp trí với tương lai
Nền xã hội thắm tươi màu hạnh phúc

Nếu tôi gõ tức là tôi thức dậy
Chào bình minh ánh sáng rọi muôn màu
Qua màn đêm đầy phiền muộn u sầu
Mừng dân tộc vươn lên cùng thế kỷ...

Nếu tôi gõ tức là tôi biết khóc
Trước nỗi đau tê tái cuả hồn người
Lết thân tàn bởi quỷ đỏ vô loài
Bao tang tóc chiến tranh đòi hủy diệt

Hỡi các bạn là con em dân Việt
Nắm tay nhau để được sống làm người
Trên diễn đàn ta tranh luận công khai
Trong đau thương hãy ngừng rơi nước mắt!

Hãy gõ nưã, gõ đi cho thoả chí
Vạch mặt bầy quen xảo trá vô luân
Dùng diễn đàn để phá hoại nhân quần
Giả dân chủ bán buôn tình dân tộc!

4.6.2011 Lu Hà



Ngày Trời Buồn

U ám làm sao trời cứ mưa
Mấy hôm rền rĩ vẫn chưa vừa
Trời buồn nên lại càng thêm khổ
Thấy khổ nên đành phải nói ra :

Ta viết ra đây những cảm sầu
Nỗi lòng tê tái suốt canh thâu
Giọt sầu đã hoá thành thơ cả
Tâm trạng giãi bầy mới có thơ .

Ta đã xa nhà quá nửa đời
Nưả đời ta sống ở quê người
Băn khoăn năm tháng còn trăn trở
Thương xót vơi đầy mãi chẳng thôi….

Tuy phải xa quê vẫn ngóng trời
Tháng năm thầm nguyện chốn xa xôi
Nhưng trời ở tận nơi cao lắm
Nhắn gió gửi mây mộng ước hoài .

Mênh mông trời rộng thật bao la
Lúc vui lúc giận lúc hiền hoà
Có khi trời nổi cơn giông tố
Sấm sét mưa rơi chớp sáng nhoà

Bĩ cực qua rồi lại thái lai
Vô thường tạo hoá cõi trần ai
Ban cho nhân loại muà hoa trái
Thiên hạ ấm no đẹp ý đời .

Loài người chẳng biết làm sao ấy
Căm ghét thù hằn giết mãi nhau
Kẻ hơn người kém thành giai cấp
Thấu cả trời cao nỗi tủi sầu .

Tội ác loài người ngập đại dương
Bao nhiêu uế khí bốc thiên đàng
Nên trời nổi giận ra giông bão
Thảm hoạ thiên tai thật não nùng .

Trút giận căm hờn cơn sấm vang
Năm châu bốn biển thật kinh hoàng
Điên cuồng lồng lộn dâng sóng dữ
Lũ chúng rên la khắp bốn phương

Trời vẫn biết cho những kẻ nhân
Bao nhiêu công đức ở dương trần
Đấu tranh dân chủ đòi quyền sống
Mưa thuận gió hoà ơn thế gian

Địa lợi nhân hoà mà xét suy
Tâm linh quy thuận với thiên thời
Lòng trời không thuận thì nguy lắm
Thiên hạ bao nhiêu cảnh đoạ đày!

2008 Lu Hà



Ngủ Đi em
hoạ thơ Đông Phương

Ngất ngây làn tóc mái đầu
Ru em tròn mộng đêm thâu canh dày
Hây hây bồng đảo non say
Bên em lạc lối ôm hoài thiên thai
Bướm hoa ngày tháng vui vầy
Hương bay ảo mộng tình dài chăng đêm
Trăng sao dịu ngọt êm đềm
Bài ca muôn thuở môi thơm má hồng
Lâng lâng dạo gót thiên đàng
Em tôi bé bỏng diụ dàng trong mơ
Mặc cho gió táp mưa sa
Bên ngoài rền rĩ hồn thu đợm nồng
Thương em giữ tấm mộng vàng
Anh ru em ngủ tấm lòng thủy chung

15.12.2009 Lu Hà



Người Hành Khất
hoạ thơ Nguyễn Thành Giang

Người hành khất chống gậy trong đêm tối
Lê thân tàn trên đường phố quê hương
Không bạn bè và những kẻ qua đường
Chút bố thí cho cô hồn tiều tụy

Rồi ngả mũ nghiêng mình trên ghế đá
Ruỗi hai tay trút hơi thở cuối cùng
Trong bóng đêm thăm thẳm gió lạnh lùng
Bầy quỷ đói nhe răng đòi thân chủ

Tiếng rên rỉ bao côn trùng thê thảm
Khóc kinh hoàng bên góc phố thê lương
Có nghe chăng sông núi giống Lạc Hồng
Dân tộc Việt biết bao giờ đứng dậy?

Triệu hành khất đưa tay sờ lên ngực
Vẫn nghe theo nhịp đập cuả bi thương
Ôi đau thương thế kỷ mộng thiên đường
Vẫn chưa hết bao trái tim hấp hối….

9.11.2009 Lu Hà










Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét