Oan Hồn Tức Tưởi
Nghĩ lại cho đời thật
đắng cay
Oan hồn thi sĩ xót
thương thay
Ra đi tức tưởi rơi
dòng lệ
Cái án nhân văn nhục
thế này
Có phải vì ai viết tứ
thơ
Vương buồn cố quốc suốt
canh thâu
Tình thương không khéo
gây ra nợ
Để lại ngàn thu hận mối
sầu
Thế kỷ lầm than một vết
nhơ
Nhân văn giai phẩm án
thù xưa
Trần Dần đi hẳn còn
lưu lại
Một chút tình thơ buổi
xế tà
Tôi hiểu vì sao những
trí nhân
Tình yêu ngang trái
thuở vô thần
Một lòng một dạ đi
theo đảng
Chúng vẫn quy là tội
Việt gian
Thi sĩ người ơi mắt
chưá chan
Hồn bay non nước đỉnh
xa gần
Quyết không bẻ uốn
cong ngòi bút
Theo lũ vô loài để tiến
thân
Quốc sĩ nên không biết
cúi đầu
Bán hồn cho quỷ sứ yêu
ma
Ăn gian nói dối theo
thời thế
Xuân Diệu Hoài Thanh
đã thế ư?
Thôi nhắc làm chi đầy
tủi hận
Căm loài quỷ dữ mất
lương nhân
Văn chương thơ phú đầy
ân oán
Tố Hữu Lan Viên bóng
ác thần
Hậu thế ngày nay lệ ưá
sầu
Cái thời bưng bít đã
đi qua
Nhân văn giai phẩm là
yêu nước
Tức tưởi hồn oan hận
nước nhà
Phan Khôi Trương Tửu với
Hoàng cầm
Nguyễn Bính Hoàng
Chương cùng Hữu Loan
Lịch sử còn ghi sao kể
xiết
Oan hồn sông núi Nguyễn
Tường Tam
16 .07.2008 Lu Hà
Phơi Luá
Khi con tu hú gọi muà
hè
Dạo rực hoa lòng phượng
vĩ ơi
Cháu lại cùng bà phơi
luá mới
Sân vàng óng ánh đẫm mồ
hôi
Bà bảy mươi rồi tóc bạc
rơi
Giưã trưa nóng nực quá
đi thôi
Rát bàn chân trẻ vưà
lên chín
Lẽo đẽo theo bà đạp
luá tươi
Năm tháng qua đi lại
nhớ nhà
Đất trời đâu phải ở
quê ta
Mưa hay nắng vẫn thường
thay đổi
Miền trung du sáng nắng
chiều mưa
Hồn Bà phiêu bạt ở đâu
xa ?
Cháu gửi tiền xây lại
nấm mồ
Có biết chăng tìm về cố
quốc
Xa quê hương gửi đám
mây đưa
Ba mươi năm về lại
thăm nhà
Nhìn lại cái sân cháu
nhớ Bà
Chiều nắng xanh lam
cơn gió lạnh
Hàng cau thấp thoáng
bóng chiều tà…!
2008 Lu Hà
Quái Lạ Làm Sao
Quái lạ làm sao vẫn mộng
mơ
Nưả đời hoài niệm nỗi
niềm xưa
Tâm tư trí tưởng cùng
ai nhỉ
Càng già càng dẻo lại
càng thơ
Đời tớ giang hồ khắp tứ
phương
Đông tây nam bắc thú
ngang tàng
Lên rừng vượt suối lần
theo biển
Xuống núi băng sông nỗi
đoạn trường
Nay cứ thảnh thơi với
tháng ngày
Ung dung thong thả
cánh bèo trôi
Việc đời man mác cung
trăng gió
Thế sự buông trôi hưởng
phúc trời
Công việc hàng ngày cứ
nhởn nhơ
Cơm ăn ba bưã sức dư
thưà
Không lo bận bịu đời
ân oán
Ngũ thập thiên tri
chén rượu đào
Huyết mạch tâm can sức
tráng cường
Ngâm nga hồ thỉ kiếp
tha hương
Trắc bằng réo rắc ham
thi phú
Gió thoảng tâm hồn khắp
tứ phương
Tớ vẫn an cư ở cuối trời
Đại bàng rũ cánh lệ từng
rơi
Anh hùng sinh phải thời
ly loạn
Ngoảnh mặt trông ra
tóc bạc rồi….!
Xuân Kỷ Sửu 2009 Lu Hà
Sản Phẩm Chế Độ
thơ cho em Nguyễn Hào
Anh
Như hồn ma hiện hình
Tên gọi là Hào Anh
Chiụ nhục hình tra tấn
Trần gian Hồ Chí Minh
Cặp thú dữ Đầm Dơi
Sinh ra mất tính người
Tham giàu sang phú quý
Máu rỏ nuôi tôm tươi
Hào Anh mười bốn tuổi
Tuổi trẻ còn non dại
Nào đã biết gì đâu
Mang thân tôm bại hoại
Đưá nào đã đánh em
Rắn độc nuốt lương tâm
Mã Ngọc Thơm quỷ cái
Huỳnh Thanh Giang chủ
tôm
Vi vu Hồ Chí Minh
Điệu sáo thảm trời
xanh
Khoá chặt tâm hồn Việt
Còn đâu cho Hào
Anh....
10.5.2010 Lu Hà
Sao Tàn Trăng Bạc
hoạ thơ Hoàng Huy
Giang
Xuân chớm hoa lòng lại
giã đi
Thương tình thu rụng
cóng tê vai
Non đoài sương lạnh hồn
dang dở
Bỏ lại chiều hôm giưã
tỉnh say !
Tráng sĩ đeo guơm lên ải
Bắc
Quan san muôn dặm nuối
tơ lòng
Sả thân vinh nhục vì
ai nhỉ
Nghe tiếng ngưạ reo vọng
núi sông
In dấu chân anh nhỏ
máu hồng
Chân trời xa thắm dõi
mây mong
Xuân qua thu lại nhiều
thương nhớ
Tưởng bóng ai về với
gió phong….
Sáng tối nhìn lên dãy
núi xanh
Ầm ầm thác đổ bọt sôi
nhanh
Thông reo bờ suối lòng
se thắt
Con bướm tìm hoa trụi
lá cành
Trằn trọc bao muà em
nhớ anh
Nỗi buồn hiu quạnh đêm
tàn nhanh
Hải đường lả ngọn
hương man mát
Thương đời thiếu phụ
mái đầu xanh
Đêm về gió thổi từ
phương Bắc
Nghe tiếng hồn xa dạ
chẳng sờn
Em khóc thương anh bên
vọng gác
Chập trùng ánh lưả
trái tim son
Vắng anh chim chóc buồn
ca hát
Em ở lại nhà gối lẻ
đôi
Tóc rối buồng the lười
chải chuốt
Còn đâu son phấn thắm
hoa cười
Cứ phải ra đi vì núi
sông
Cho em năm tháng héo
trong lòng
Bao nhiêu thân xác vùi
khe suối
Trập trùng quan ải gió
mênh mông
Kẻ thù truyền kiếp mộng
xâm lăng
Thế kỷ văn minh cảnh
phũ phàng
Trăng sao đêm dõi tìm
Bắc Đẩu
Gưỉ gắm tình em bao nhớ
mong
23.9.2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét