Chủ Nhật, 23 tháng 9, 2018

Thơ Tâm Tình Chùm 60


Mái Trường Xưa
hoạ thơ Huệ Thu

Trung phần thoang thoảng gió sương bay
Áo trắng em xưa lạnh thế này
Đà Lạt cuả tôi là thế đấy
Bao nhiêu lưu luyến để thương ai ?


Thương cho hương thắm đoá hồng lan
Sân cỏ hồng non động trái xuân
Tíu tít từng bầy chim réo hót
Mái trường yêu dấu bóng trăng xăm

Bùi Thị Xuân ơi! Mộng lỡ rồi
Bao nhiêu cay đắng gưỉ xa xôi
Gom từng quyển sách lăn hè phố
Lẳng lặng ai qua nhoẻn miệng cười

Thế đấy bao năm lướt vội qua
Bạn tôi có đưá đã về già
Nhớ nhung thổn thức thời thơ dại
Hồn tôi phơi phới với hương hoa

Mỹ Quốc sương rơi phủ nuí đồi
Mênh mông biển lá tiếng hò bay
Tiếng ai như tiếng bạn tôi nhỉ
Sầu vọng ru hồn rung lá cây

24.7.2009 Lu Hà



Mấy Thước Vuông
chuyển thể thơ Lưu Quang Vũ: Nhà Chật

Bận biụ quanh năm mấy thước vuông
Đêm dài ảo mộng ngóng trăng suông
Trần gian khổ hạnh kià sao thế
Xã hội điêu tàn ai xót thương ?

Ta chỉ được chia có bấy nhiêu
Công bằng chế độ nắm tay nhau
Canh trường quờ quạng em bên cạnh
Hàng xóm láng giềng ta với ta

Nhà chật khoang thuyền hẹp giưã sông
Nấu cơm quần áo ảnh treo tường
Lem nhem chồng sách hun màu khói
Hành lý tư trang vẫn trắng trong

Có mấy thước vuông chia khổ vui
Ngoảnh lên đã thấy có em tôi
Ngoài kia sóng dữ đời chao đảo
Thế kỷ lầm than mây trắng bay....

2.7.2010 Lu Hà



Mẹ Ơi!
viết cho những đưá con bị bỏ rơi

Kẻ ấy làm cha lúc bạc đầu
Không thèm nhìn nhận lũ con thơ
Tấm gương loài qụa đừng ca nưã
Tủi nhục đời ai kiếp sống thưà…

Mẹ cuả con ơi! nay ở đâu?
Nấm mồ vô chủ khóc thương đau
Sinh thời ngăn cách tình mẫu tử
Hồn lạc chiều hoang ở chốn nào?

Hắn vẫn nằm đây như điả đói
Lạc loài hút máu cuả nhân gian
Ai là nhân chứng không đau xót
Chủ nghiã vô luân ác bạo tàn…

Tên họ cuả con không đổi thay
Căm sao gian trá lũ vô loài
Mang theo dòng máu loài trùng độc
Tủi nhục đời con đến thế này…

Con cũng là người trong thế gian
Biết yêu biết ghét biết căm hờn
Mẹ ơi! vật chất nào bù đắp
Quằn quại năm canh con dã nhân

Một nắm hương lòng Nguyễn QuốcTrung
Gửi hồn phiêu bạt cõi hư không
Mẹ ơi! Theo gió mà về nhé
Con cháu mẹ chờ bao nhớ thương

Còn bao nhiêu nưã kiếp tha hương
Dải rác muôn nơi khắp nẻo đường
Rơi vãi hao gày ma quỷ biết
Cha già dân tộc chẳng buồn thương!

13.8.2009 Lu Hà




Mộ Hoang Suối Vắng
hoạ thơ Phan cát Linh

Chiều tà ảm đạm cánh rừng hoang
Ngôi mộ bên dòng suối thảm thương
Chả biết là ai mà khổ vậy
Quanh năm hiu quạnh khói tàn hương

Người nằm dưới mộ tên chi đó
Giưã chốn rừng hoang gửi xác thân
Trận chiến hôm qua còn đỏ lưả
Nơi đây nguội lạnh nỗi hờn oan

Người đã ra đi bỏ vợ con
Mẹ cha tìm hỏi nắm xương tàn
Rừng sâu nước độc mà không thấy
Lỗi hẹn lời nguyền trên thế gian…

Hoang vu chiều vắng rụng lá vàng
Không một chùm hoa nở muộn màng
Chim chóc cũng buồn không dám gọi
Sương rơi ngọn cỏ gió thê lương

Người nằm dưới mộ là ai đó
Quê ở đâu ta tận chốn nào
Nam bắc cao nguyên hay hải đảo
Vô danh chiến sĩ mộng phù du

Có phải là anh lính cộng hoà
Hay người bộ đội ở phương xa
Cớ sao vỏ đậu nung nồi đậu
Huynh đệ tương tàn có xót đau?

Đất nước ngày nay vẫn chẳng yên
Khắp nơi ai oán tiếng kêu than
Biển đông thân xác còn trôi nổi
Vạn kiếp người không có đất chôn….

2.11.2009 Lu Hà



Mở Ngõ Phù Vân
hoạ thơ Cụ Hà Thượng Nhân

Cánh cưả phong trần khép cánh xuân
Hồn bay theo gió mộng thần tiên
Người đi kẻ ở sầu ly biệt
Qua ngõ phù vân lòng vẫn nguyên

Thiên thai bồng đảo nhé đừng quên
Người ở dương trần nấp bóng hiên
Rớm lệ nhớ thương tình cổ lụy
Cung Nga hỏi lại sổ duyên tiền

Quán trọ trần gian nỗi cảm phiền
Tình xưa ta hẹn chốn lâm tuyền
Phù vân cưả ngõ ai đành mở
Sương cỏ ngậm ngùi thôi Tú Uyên….

8.11.2009 Lu Hà









Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét