Thứ Bảy, 13 tháng 5, 2017

Thơ Tình Chùm 565



Anh Thư Việt Quốc

Tấn tài, tấn lộc, tấn bình an
Cả ba tấn ấy thế gian đều cần
Xuân về bốn bể văn nhân
Ất Mùi chan chứa tinh thần tự do

Tiền tài bổng lộc khó cho
Bình an hạnh phúc điệu hò chơi vơi

Sông Hương núi Ngự ta ơi!
Tràng Tiền mấy nhịp lệ rơi chân cầu

Nắng mưa dầu dãi mái đầu
Hàng tre xõa tóc nương dâu bến đò
Xót xa cánh vạc chân cò
Thuyền ai thấp thoáng lò mò bên sông

Đèn mờ phố vắng gió đông
Nỗi niềm cố quận cánh đồng cỏ khô
Trăng thu vằng vặc cơ đồ
Nghìn năm văn hiến nhấp nhô sóng cồn

Trùng dương dặm thẳm hương hồn
Anh linh Việt quốc trào tuôn u hoài
Bâng khuâng trằn trọc canh dài
Giống nòi tủi hận tương lai thế nào?

viết tặng 4 cô anh thư Việt Quốc: Anh, Thủy, Hồng, Linh. Cả 4 cô chúc Tết cho tôi: Tấn tài, tấn lộc, tấn bình an
16.2.2015 Lu Hà




Dê Cừu Cỏ Mượt Khắp Đồng
viết tặng Nhung Truong xuân Ất Mùi

Dê cừu cỏ mượt khắp đồng
Bỗng dưng dào dạt bềnh bồng mênh mang
Có người thiếu phụ mơ màng
Thiên thai bến mộng dịu dàng bướm hoa

Công viên xứ xở nhạt nhòa
Chập chờn ảo ảnh chan hòa gió xuân
Thảnh thơi mấy độ trăng tuần
Hoàng hôn bảng lảng tần ngần mưa sa

Non xanh nước biếc sơn hà
Quê hương yêu dấu Hằng Nga thẹn thùng
Ngậm ngùi hai chữ thủy chung
Viễn đông hòn ngọc não nùng biển khơi

Cảnh đời tao loạn chơi vơi
Nỗi niềm cố quận lệ rơi đôi hàng
Bâng khuâng một thuở cờ vàng
Thái hòa khúc nhạc xóm làng mờ xa

Én mai trở lại thăm nhà
Khói hương nấm mộ ông bà ở đâu
Trải qua bao trận bể dâu
Tương lai trằn trọc luống sầu năm canh!

16.2.2015 Lu Hà




Sài Gòn Năm Xưa
khai bút thơ xuân tặng ca sĩ Lệ Hải

Nôn nao rực rỡ ánh hồng
Từng đàn én lượn cánh đồng cỏ tươi
Ất Mùi dê chạy khắp nơi
Trăm hoa đua nở lả lơi bướm đào

Ấy cô tiên nữ xứ nào
Đôi dòng lệ hải nghẹn ngào triều dâng
Áo dài xao xuyến lâng lâng
Tóc mây lõa xõa mấy tầng không gian

Quê hương tiếng gọi nồng nàn
Hai vầng nhật nguyệt chứa chan ân tình
Buồn vui rưng rức hành tinh
Gío xuân khai bút cô mình kia ơi!

Bâng khuâng tận cuối chân trời
Trái tim nhắn gửi đôi lời nước non
Tấm lòng tủi hận môi son
Mảnh mai thục nữ Sài Gòn năm xưa

Đêm đen thôi thúc giao thừa
Tuyết rơi lá rụng có chừa ai đâu?
Tha phương lữ khách âu sầu
Nửa đời thương nhớ mái đầu tương tư!

16.2.2015 Lu Hà





Thương Em
viết tặng Hòa Bình

Thấy em đứng đó anh thương
Nghẹn ngào thổn thức vấn vương đôi dòng
Đầu năm có một tấm lòng
Gửi người em gái quê hương mặn nồng

Em ơi! Lúa mọc ngoài đồng
Xuân về én giục mênh mông chân trời
Xót xa cho những cuộc đời
Bần hàn cơ cực chơi vơi bến sầu

Nắng mưa dầu dãi mái đầu
Một hai sớm tối chân cầu đợi ai
Mưa rơi lã chã canh dài
Nỗi niềm cố quốc u hoài mãi thôi

Phù du bèo bọt nổi trôi
Thu qua thu lại bồi hồi trái tim
Chúa xuân mải miết đi tìm
Bờ tre ríu rít tiếng chim gọi đàn

Nhìn em anh biết bần hàn
Nụ cười tê tái non ngàn biển khơi
Cầm sao giọt lệ tuôn rơi!
Ở nơi viễn xứ thành lời tình thơ!

16.2.2015 Lu Hà





Xót Xa

Bánh trưng đen thủi đen thui
Xót xa cảnh ngộ sụt sùi khóc than
Ai thương kiếp phận bần hàn
Mấy cân gạo nếp nghèo nàn khổ đau

Xuân về tức tưởi canh thâu
Chập chờn bếp lửa âu sầu ngủ quên
Hồng nhan tủi cực thuyền quyên
Quanh năm tất bật đồng tiền ngược xuôi

Còn năm chiếc bánh mà thôi
Bánh gai chẳng phải chao ôi Ất Mùi
Thương em anh cũng ngậm ngùi
Nửa vòng trái đất tết vui mất rồi

Cát Tường Như Ý đành thôi
Cái tên chẳng được nổi trôi sông hồ
Bọt bèo con sóng nhấp nhô
Thuyền tình thấp thoáng hỡi cô má hồng

Kiếp sau anh sẽ làm chồng
Đền em nồi bánh mây rồng gặp nhau
Dù cho cây cỏ nát nhàu
Xuân nồng pháo nổ đồng thau đá vàng

cảm xúc qua tấm ảnh của Như Ý Cát Tường
16.2.2015 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét