Thứ Sáu, 12 tháng 5, 2017

Thơ Tình Chùm 561



Dật Dờ Cánh Hạc
cảm xúc khi nghe Thiên Di hát: Phố Đêm

Phố đêm não nuột lòng tôi
Bâng khuâng tiếng hát bồi hồi sầu vuơng
Đèn màu giăng mắc thê lương
Ngàn sao lấp lánh nhớ thương ngậm ngùi


Mây đen héo úa chôn vùi
Hàng cây long não sụt sùi vu vơ
Phế hưng đời có khi ngờ
Đôi vầng nhật nguyệt hững hờ gió đông

Thuyền tình bốn bể hằng trông
Kiêu sa đài các đóa hồng xôn xao
Suối thơ ngây ngất dạt dào
Giấc mơ ngắn ngủi má đào phôi phai

Chinh nhân bạc áo rách vai
Xót xa thiếu phụ canh dài thở than
Nguời qua kẻ lại điêu tàn
Chõng tre quán cóc chứa chan bến sầu

Dật dờ cánh hạc ngàn dâu
Kìa con tinh vệ mái đầu bạc phơ
Trúc mai rầu rĩ xác xơ
Từng thu lá rụng bơ phờ phố xưa!

5.2.2015 Lu Hà




Anh Sẽ Trở Về Bên Em
viết tặng Cuc Pham ( Phạm Cúc )

Ngày mai đó trở về bến hạc
Thuyền đời anh sóng bạc tình trôi
Phù dung hư ảo xa xôi
Lênh đênh bão tố thả xuôi theo dòng

Người em gái tấm lòng thơm thảo
Đợi chờ anh ảo não sông Tương
Trải bao tang tóc thê lương
Quê hương chùm khế mái trường năm xưa

Nghe tiếng gió đung đưa bờ liễu
Gót sen đào yểu điệu xin thưa
Mảnh mai cành trúc lá dừa
Khói lam bếp lửa em chưa lấy chồng

Anh sung sướng tổ tông họ mạc
Mẹ cha càng hoan lạc ngóng trông
Thẹn thùng gò má em hồng
Bướm ong dìu dặt cánh đồng lúa xanh

Chim ríu rít trên cành ca hát
Cuộc tình say ngây ngất bóng câu
Nhẹ nhàng vuốt tóc trải đầu
Vầng trăng ẻo là chân cầu sương rơi

Lá thu rụng thảnh thơi cùng bước
Nắng ban mai rạo rực đàn ca
Cùng nhau thăm hỏi mọi nhà
Non xanh nuớc biếc nhạt nhòa em ơi!

* Cảm xúc khi nghe hát bài: Qua Cơn Mê
6.2.2015 Lu Hà




Đền Bồi Trúc Mai
cảm xúc từ tấm hình của Gina Nguyen

Bình minh nghe tiếng ai chào
Bâng khuâng thục nữ dạt dào người ơi!
Yến oanh khúc khích mỉm cười
Bướm ong dìu dặt lả lơi suối đào

Dặm trường tủi hận ly tao
Tháng năm đằng đẵng ứa trào giọt sương
Bần thần thổn thức sông Tương
Hai hàng tơ liễu nõn nường là đây

Thỏa thuê giấc mộng vơi đầy
Rượu tình say đắm vui vầy đào nguyên
Đêm qua rõ mặt thuyền quyên
Bài thơ dang dở thề nguyền phiếu mai

Lâng lâng rạo rực nét ngài
Nở nang xuân nữ áo dài thướt tha
Rèm châu thỏ thẻ mặn mà
Tàn canh trở lại cung Nga mất rồi

Ngàn thu bàng bạc mây trôi
Nhân duyên hội ngộ đền bồi trúc mai
Vầng trăng sẻ nửa trần ai
Hai đầu nỗi nhớ u hoài đại dương

Xuân sầu thứ lữ tha phương
Tràng Tiền vương vấn quê hương thuở nào
Cây nêu tràng pháo hoa đào
Lẻ loi hiu quạnh nghẹn ngào mãi thôi!

5.2.2015 Lu Hà




Xuân Sầu Hoa Rụng
cảm xúc thơ Nguyễn Phan Ngọc An: Cơn Bão Mùa Xuân

Làn môi thắm xuân còn rạng rỡ
Có hay chăng đào nở xinh tươi
Hồn mây sóng nước chơi vơi
Nỗi niềm hoài vọng rã rời lòng em

Kể từ đó buông rèm then cửa
Trận cuồng phong thảm họa mưa rơi
Nửa đời ủ rũ tả tơi
Duyên lành tan nát biển khơi dập vùi

Anh ôm mộng ngậm ngùi non nước
Em ở nhà lần bước bát cơm
Còn đâu hương cốm dạ thơm
Ngày mùa gặt hái hạt cườm trao tay

Bao kỷ niệm đắm say ân ái
Nụ hôn buồn tê tái chia ly
Em sầu nhặt mảnh tàn y
Khói hương leo lắt ầm ỳ suối reo

Xuân ngơ ngác chân đèo ngồi đợi
Gió thu ba tức tưởi xa xôi
Nhạt nhòa ảo ảnh buồn trôi
Trái tim nóng bóng mất rồi còn đâu?

Vì sao hỡi nương dâu bến đậu
Chuyến đò tình đôi lứa lìa xa
Giao thừa thổn thức chén trà
Trời cao thăm thẳm Hằng Nga lệ trào!

6.2.2015 Lu Hà




Sáng Soi Ngân Hà
cảm xúc từ tấm hình đẹp của Quỳnh Như Cà Mau

Bao giờ qua ngả Cà Mau
Xứ dừa xanh ngắt một màu xinh tươi
Quỳnh dao xuân nở hoa cười
Bánh dày giò chả xin mời thử xơi

Ngả buồm cập bến tới nơi
Rước vào tệ xá lả lơi trăng vàng
Tiên nga phục vụ sẵn sàng
Ân cần cơm nước dịu dàng thiết tha

Chiều hôm cho suốt canh gà
Thảnh thơi đàn sáo mượt mà gác son
Chập chờn một dải nước non
Dập dìu ong bướm biển cồn sóng dâng

Má hồng rạo rực lâng lâng
Mủi lòng cát sĩ bâng khuâng diễm tình
Điệp hồ giấc mộng lưu linh
Bài thơ nhắn gửi cô mình kia ơi!

Ngẫm rằng: Góc bể chân trời
Lênh đênh bèo bọt cảnh đời đơn côi
Xót xa duyên phận nổi trôi
Có thương thì vớt cho tôi bạn cùng

Ngậm vành cắn cỏ thủy chung
Quản chi giông bão não nùng trùng khơi
Mênh mông rừng đước mặn mòi
Châu Trần kết nghĩa sáng soi Ngân Hà

Chủ truơng có chị Hằng Nga
Cây si trồng trước cổng nhà là tôi
Phải đâu suồng sã lôi thôi
Nghìn thu tuyết hận bờ môi hững hờ !

5.2.2015 Lu Hà




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét