Thứ Hai, 18 tháng 4, 2022

Thơ Tình Chùm Số 1.331

 

Tình Yêu Vô Hạn

Cảm xúc thơ Goethe bài 78

 

Tình yêu không nghỉ ngơi

Tầm tã mưa tuyết gió

Gây bao điều khốn khó

Lạnh lẽo màn sương mù

 

Không gian thật âm u

Nhắc nhở nhau đóng cửa

Nỗi niềm càng chan chứa

Khao khát sự bình an

 

Nếm trải mọi gian nan

Với muôn vàn thống khổ

Tôi tự mình thách đố

Tạo ra những niềm vui

 

Hỡi trái tim ngậm ngùi

Hãy gượng dậy đi thôi

Những tâm hồn nổi trôi

Với tấm lòng can đảm

 

Quản chi màu ảm đảm

Thời tiết xấu gây ra

Vì sao phải tránh xa

Những lụy phiền thế tục

 

Sân hận nào thúc giục

Tạo ra nỗi khổ đau

Ai oán sẽ qua mau

Con đường rừng mệt mỏi

 

Giãy giụa mong thoát khỏi

Rồi đây cũng hư không

Hạnh phúc trên cánh đồng

Vương miện đòi cuộc sống.

 

*Nguyên tác:“Tình Yêu Không Ngơi Nghỉ”

16.1.2021 Lu Hà   

 

 

Dụ Dỗ

Cảm xúc thơ Goethe bài 79

 

Uốn câu ngọt sớt lấy lòng

Vuốt ve dụ dỗ cho xong mọi điều

Đủ trò cung phụng yêu chiều

Hay cùng cam chịu túp lều héo hon

 

Quản chi gai góc vẫn còn

Trăm năm chung thủy sắt son trọn tình

Nào ngờ tảng đá rung rinh

Bỗng dưng chuyển động dáng hình đổi thay

 

Bồ hòn ngậm đắng nuốt cay

Không xương lắt léo ai hay lưỡi người

Ngán thay dở khóc dở cười

Ba voi nước sáo cảnh đời biệt ly

 

Mấy ai đứng vững kiên trì

Thời gian mòn mỏi suy bì thiệt hơn

Vào ra sớm tối giận hờn

Hoa tàn lá rụng chập chờn bướm bay

 

Còn đâu giây phút đắm say

Da mồi nứt nẻ chuỗi ngày khổ đau

Nắng mưa dầu dãi phai màu

Cõi lòng băng giá mặt cau có buồn.

 

*Nguyên tác:“Lấy Lòng”

17.1.2021 Lu Hà   

 

 

Tâm Sự Với Trăng Sao

Cảm xúc thơ Goethe bài 80

 

Mọi thứ tưởng như là hạnh phúc

Tiếng cuốc kêu thúc giục từng đêm

Ánh trăng vàng võ êm đềm

Đĩa dầu hao cạn nỗi niềm cô đơn

 

Gà gáy sáng tủi hờn thân phận

Cuộc đời tôi lận đận bi ai

Tháng ngày vẫn chẳng nguôi ngoai

Nghẹn ngào giọt lệ tuôn hoài mãi thôi

 

Nửa hồn mây than ôi lạc lõng

Chốn phong ba mong ngóng đợi chờ

Đại dương ngăn cách đôi bờ

Hoa tàn bướm chán hững hờ bỏ đi

 

Dòng máu nóng tu mi nam tử

Không lẽ nào do dự buông xuôi

Phù du bèo bọt nổi trôi

Tiếp thu dũng khí xa xôi nẻo nào

 

Dải ngân hà ngàn sao chói lọi

Vầng mặt trăng vời vợi kiêu sa

Cung vàng ân ái thiết tha

Huy hoàng quyến rũ Hằng Nga gọi mời

 

Tình vũ trụ sương rơi lã chã

Trái tim hồng vàng đá sắt son

Trăm năm trăng khuyết lại tròn

Bõ công chờ đợi mỏi mòn thiên thu.

 

*Nguyên tác:“An Ủi Trong Nước Mắt”

17.1.2021 Lu Hà   

           

 

Giấc Mơ Sầu Thảm

Cảm xúc thơ Goethe bài 81

 

Đàn ru sầu thảm nửa đêm

Bàn tay ngà ngọc êm đềm so dây

Hồn mây thơ thẩn ngất ngây

Mơ màng giấc mộng bấy chầy canh thâu

 

Thương ai ngồi bến giang đầu

Ngàn sao nhấp nháy mái đầu tuyết sương

Trải qua bao nỗi đoạn trường

Trái tim tan vỡ đại dương xa rời

 

Cánh chim lạc cuối chân trời

Nơi miền băng giá lệ rơi đôi hàng

Xứ người bạc bẽo lang thang

Phồn hoa phú quý bẽ bàng khói hương

 

Nấm mồ vô chủ ven đường

Cuộc tình dang dở thê lương não nùng

Nằm trên vũng nước lạnh lùng

Mưa phùn gió bấc hãi hùng rừng sâu

 

Bóng ma áo trắng âu sầu

Ôm cây đàn gảy trên cầu biệt ly

Nại Hà hun hút âm ty

Bát canh quên lãng kinh kỳ Phong Đô.

 

*Nguyên tác:“Hát Đêm”

17.1.2021 Lu Hà   

           

 

Bài Ca Tuyệt Vọng

Cảm xúc thơ Goethe bài 82

 

Một bài ca tuyệt vọng

Giọt nước mắt nghẹn ngào

Từ trên đỉnh núi cao

Người chăn cừu than thở

 

Gửi gắm vào con chó

Bầy đàn giữ hộ cho

Chẳng ngần ngaị đắn đo

Chần chừ càng đau khổ

 

Nghe tiếng lòng nức nở

Sau trận mưa bão giông

Băng qua một cánh đồng

Cửa khóa cài then chặt

 

Xung quanh im bằn bặt

Cô ấy đã đi rồi

Đóa phù dung nổi trôi

Vượt biển miền băng giá

 

Chẳng còn đâu bụng dạ

Hy vọng ở nước ngoài

Khổ đau chuỗi ngày dài

Tự trách mình bạc bẽo

 

Trái tim buồn khô héo

Lơ lửng đám tro tàn

Cỏ cây cũng nát tan

Cơn lốc vùi dập hết

 

Đàn cừu cũng lê lết

Tầm tã hạt mưa rơi

Bước chân đi rã rời

Tiếng hát đời bất hạnh.

 

*Nguyên tác:“Người Chăn Cừu Than Thở”

17.1.2021 Lu Hà   

           

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét