1.9.2020
Nguyễn
Thanh Hoàng:
Thơ quá
hay !
Quý mến
và thán phục Thi sĩ LU HÀ !!
Em đang chuẩn bị sáng tác bộ truyện thơ ngụ ngôn, có lẽ chuyến này trở lại cái anh lục bát cổ truyền. Vì tác giả khuyết danh viết theo lối cổ phong: Lục Súc Tranh Công. Ngày mai hoặc ngày kia mời Anh THANH HOÀNG đón xem bài số 1 nhé.
5.9.2020
Nguyễn
Thanh Hoàng:
Quý mến ý
thơ của Thi sĩ LU HÀ !!!
Có lẽ đây
là tác phẩm truyện thơ ngụ ngôn cuối cùng của em Anh THANH HOÀNG ạ. Sau sẽ chuyển
sang đề tài khác. Trê cóc theo danh sĩ Bùi Huy Bích, thì tác giả truyện Trê Cóc
là một gia khách nhà An Sinh vương Trần Liễu. Bởi ông đã chứng kiến việc
"cướp vợ đoạt con" (Thái sư Trần Thủ Độ ép vua Trần Thái Tông lấy vợ
của anh ruột là An Sinh vương Trần Liễu) mà nảy hứng viết ra câu chuyện này.
Nước Pháp
có thơ ngụ ngôn của La Fontaine có lẽ là những thế kỷ sau khi người Viêt Nam đã
có Lục Súc Tranh Công và Trê Cóc. But gần nhà không thiêng, thiên hạ cứ thích
văn học Pháp kia, dịch ra mấy ai hiểu thơ ngụ ngôn nặng về triết lý, ngụ ngôn
Việt Nam là hiện thực xã hội không cần triết lý cao xiêu, dễ hiểu và thấm thía
sự đời.Tâm lý mê đồ ngoại, kể cả hàng giả, hàng rỏm là tính cách của số đông
người Việt.
9.9.2020
Nguyễn
Thanh Hoàng:
Thơ lục
bát cuả Thi sĩ LU HÀ : vần, điệu tuyệt vời !
Nhà thơ
La Fontaine đã gợi hứng nhiều từ bậc thầy Ésope, nhưng khi ông tập hợp lại các
mẫu chuyện ngụ ngôn, thay vì sáng tác theo văn xuôi, ông lại chọn thể thơ có vần
điệu, nhờ vậy mà nội dung lại càng dễ nhớ. Có người dịch ra thành song thất lục
bát Anh THANH HOÀNG ạ Thật ra theo em dịch văn xuôi, dịch truyện, dịch tiểu
thuyết là một điều đáng làm, nhưng dịch thơ từ tiếng nước này sang tiếng nước
kia là một việc làm tạm bợ, lố bịch, ngớ ngẩn nhất. Em không hề dịch thơ mà chỉ
cảm xúc, cảm ngộ những ý tưởng chính sau đó sáng tác theo cách của mình. Bản dịch
này sang song thất lục bát còn có thể chấp nhận, chứ dịch theo lối thơ tự do,
hay văn xuôi xuống dòng bảo đó là thơ thật là khôi hài. Bởi vì mỗi dân tộc có
tiếng nói, chữ viết riêng và cách thưởng thức âm điệu, vần điệu của thơ khác hẳn
nhau quá sức tưởng tương. Chỉ có tiếng hú của các loài vượn thì giống nhau,
nhưng tiếng người nói mỗi nước là không giống nhau.
Con lừa
kia đội da sư-tử.
Khắp một
vùng tưởng dữ đều-kinh.
Tuy rằng
là vật đáng khinh,
Mà ai
cũng sợ oai linh con lừa.
Rủi phải
khi tai thò một mẩu,
Lòi ngay
ra điên-đảo khi-man.
Chó kia
chạy đuổi sủa ran,
Làm cho
ai nấy nổi cơn tức cười.
Cách giả
hình mấy người đã biết,
Thấy
mãnh-sư chạy riết trong đồng.
Thì ai
cũng lấy lạ-lùng,
Mãnh-sư để
chó đuổi cùng thế nhưng?
Xét lắm kế
lẫy lừng trong cõi,
Cũng chẳng
qua giả-dối như lừa.
Nghênh-ngang
hống-hách gió mưa,
Chẳng qua
đội lốt để lừa người ngây.
Nguyễn
Văn Vĩnh
Trò Hề Tiểu
Xảo
Cảm xúc
thơ La Fontaine bài 4
Tưởng
mình lọc lõi ranh ma
Đội da sư
tử gần xa hãi hùng
Trò hề
chúa tể rợn rùng
Chúng
loài thấp thỏm đường cùng chạy đâu?
Một vùng
đồi cỏ nương dâu
Hươu nai
xa vắng bò trâu lảng dần
Ô hay chó
cứ sán gần
Sủa vang
đồng cỏ cản chân chúa rừng
Sơn lâm
chẳng dám lừng khừng
Cong đuôi
bỏ chạy phơi lưng ra liền
Bàn dân
thiên hạ ngạc nhiên
Bấy lâu hống
hách đảo điên thợ lừa
Bộ lông
sư tử dữ chưa
Đắp sao
cho kín lại thừa cái tai
Le te rõ
thật khôi hài
Nực cười
hổ giấy dọa loài đầu tôm
Anh hùng
cóc ké chồm hôm
Thân lừa
ưa nặng nằm ôm mộng vàng
Văn tài
lương đống mơ màng
Tai lừa
ngoe nguấy chó càng sủa vang
Tây Thi
ôm bụng thì sang
Đông Thi
nhăn mặt quỷ càng lánh xa
Mọi người
đóng kín cửa nhà
Trẻ con
chẳng dám đi ra ngoài đường
Đầm ao có
chú ễnh ương
Cố tình
phình bụng để mong bằng bò
Đua đòi lừa
cũng giở trò
Bộ lông
cũng cỡn thập thò đôi tai.
*Nguyên
tác thơ ngụ ngôn:”Lừa Đội Lốt Sư Tử“
9.9.2020
Lu Hà
12.9.2020
Nguyễn
Thanh Hoàng:
Quý mến
Thi sĩ LU HÀ !
Thơ ngụ
ngôn của ông La Fontaine có thể chỉ gọi là tuyệt hay với người Pháp, cùng lắm
là các nước lân bang như Đức, Aó chứ cứ i sì dịch ra tiếng Việt quả thật mịt
mù. Họ đã dịch sang thành thơ thành sách giáo khoa, em đã đọc qua Anh THANH
HOÀNG ạ, thấy có cố gắng nhưng em tin nhiều người Việt không hiểu và các tác giả
còn chưa phân biệt được đại ý và tiểu ý. Có khi còn nhầm lẫn tiểu ý làm trọng,
em thì chỉ cần nắm cái đại ý ông La Fontaine muốn gì và sáng tác theo tâm hồn
suy tư của em. Hãy đọc bản dịch sau:
Đi cho sớm,
việc gì tất-tả
Chuyện Thỏ
Rùa nghĩ đã hay thay!
Rùa kia gọi
Thỏ bảo:
.................................-
Này,
Thi cùng
ta chạy từ đây qua đường.
Thỏ bảo
Rùa:
......................-
Chị thường hóa dại
Hãy uống
xong thuốc tẩy vài liều
Họa chăng
ta có nhận keo
Rùa càng
thách tợn, giải treo thật nhiều
Thỏ tức
khí bao nhiêu cũng đắt;
Đem giải
kia mà đặt bên đường.
Những gì
lọ kể dài dang;
Ai ngồi
chủ cuộc, phân tường nói chi,
Thỏ ra sức
chỉ đi ba bước,
Là đến
nơi lấy được như không,
Vội chi mà chẳng thong-dong
Vừa đi vừa bỡn cũng không chậm gì.
Đứng gặm cỏ, có khi cũng sớm,
Mặc kệ Rùa, Thỏ hợm ta đây,
Chàng-dàng chân dép chân giầy
Trong khi Rùa nọ ai hay vội-vàng,
Biết thân
nặng lại càng cố gắng:
Cứ từ-từ
rảo cẳng bước lên.
Sá chi
thân phận Rùa hèn,
Thỏ càng
đủng-đỉnh ở bên vệ đường.
Nhường chạy
trước thêm càng danh-giá
Muốn lúc
nào mà chả đến chơi
Vừa đi, vừa
nghỉ, vừa chơi;
Nghe hơi
gió thổi, xem trời kéo mây,
Rùa thấm
thoát đến ngay trước đích
Thỏ vội-vàng
một mạch chồn chân,
Nhưng mà
chửa được đến gần,
Thì Rùa
đã tới nơi ăn giải rồi.
Lại còn
nhiếc một hồi: - Chú Thỏ,
Đã bảo
mà, nhanh có làm chi!
Ví chăng
nhà cũng đội đi.
Như ta
đây nữa, chú thì bước sao? Bản dịch ra thơ song thất lục bát cũng khá hay nhưng
những bản khác ra thơ tự do chán quá, bai Hai Thằng Trộm Với Con Lừa cũng đã dịch
ra trang trọng ở trang vườn thơ karaoke cũng khá vần nhưng chưa thoát ý Vị con
lừa của vừa ăn trộm
Hai đứa
gian đánh lộn cùng nhau.
Thằng này
muốn để về sau
Thằng kia
muốn bán cho mau lấy tiền.
Khi hai cậu
huyên thuyên ẩu đả,
Anh đấm
đau anh đá cũng già.
Xảy thằng
ăn cắp thứ ba
Ở đâu lại
phỗng lừa ta tẩu liền.
Con lừa đó như in một xứ,
Mấy ông vua tranh cự cùng nhau.
Tự dưng người ở đâu đâu,
Cướp phăng xứ ấy đem câu giải hòa.
Thế là
trơ mắt thỏ ra.
Nguyễn
Văn Vĩnh
Có Chí
Thì Nên
Cảm xúc
thơ La Fontaine bài 9
Ông trời
sao nỡ bất công
Sinh rùa
chậm chạp lưng còng chân teo
Tật nguyền
chẳng biết leo trèo
Nặng nề
thân xác phận nghèo lầm than
Thỏ thì non nước giang san
Chân cao chạy giỏi muôn vàn phủ phê
Thấy rùa xấu xí thỏ chê
Ỉ ôi nhạo báng nhiêu khê phố phường
Thỏ quen hống hách khinh thường
Rùa bèn thách thức đường trường chạy thi
Thỏ cười mai mỉa tức thì
Thuốc liều nhầm uống so bì dễ sao?
Thi đua câu chuyện tào lao
Thỏ rùa thi chạy anh hào phân bua
Rêu rao dư luận trêu đùa
Thằng rùa điên dại mút mùa ngu si
Biết mình chân bé tí ti
Rùa càng luyện tập thích nghi môi trường
Phi thân
võ nghệ cao cường
Luyện
công dưỡng khí đền nghì sắt kim
Vụt bay như những cánh chim
Thỏ nào ngờ được đắm chìm men say
Ăn chơi dong duổi suốt ngày
Thảnh thơi chân dép chân giày lê thê
Cuộc thi đấu sát tới kề
Thỏ mang bụng phệ lề mề tới nơi
Trọng tài chó sủa vang trời
Thỏ nhường trăm bước lả lơi bướm hồng
Rùa bèn trổ sức thần công
Lao đi vun vút mây rồng cuốn theo
Ai ngờ thoáng cái đánh vèo
Chó tuyên bố giải bảng treo tên rùa
Võ công tuyệt đỉnh thâm sâu
Bàn dân thiên hạ ngờ đâu là rùa
Bây giờ thỏ đã chịu thua
Võ lâm minh chủ đứng đầu là ai?
*Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Con Thỏ Và Con Rùa“
12.9.2020
Lu Hà
12.9.2020
Nguyễn
Thanh Hoàng:
Đã xem
!!!
Cám ơn Đại
Ca THANH HOÀNG ghé thăm.
Đây là thơ
ngụ ngôn, La Fontaine mượn hình ảnh con sáo và con công để mỉa mai tính cách của
bọn bất tài, háo danh hợm hĩnh hay bắt chước. Người Việt có câu voi đú chuột
chù cũng đú. Nàng Tây Thi có chứng đau bụng kinh niên, mỗi khi lên cơn đau nàng
cau mặt lại, ôm bụng nhăn nhó thì nàng càng đẹp lộng lẫy huyền ảo. Nàng Đông
Thi ở thôn bên đúng là thị Nở của nước Việt ngày xưa, bây giờ thuộc Tàu cũng giả
vờ đau bụng bắt chước Tây Thi làm cho ma quỷ sợ hết hồn. Nguyễn Du có tài làm
thơ Lục Bát thì thày trò nhà ông Vũ Khiêu cũng nhảy vào dây máu ăn phần. Cả hai
ông tự rêu rao tuyên truyền thật là lố bịch:" Cuốn Truyện Kiều Nguyễn Du với
tiếng Việt hiện đại, phổ thông, đại chúng và trong sáng” của tác giả Đỗ Minh
Xuân do NXB Văn hóa-Thông tin ấn hành năm 2012 có những biểu hiện rất lạ. Thứ
nhất là nội dung Truyện Kiều bị sửa tới hơn 1000 chữ, sai hẳn so với Truyện Kiều
vốn tồn tại từ xưa tới nay; thứ hai là cuốn sách lại được GS. Vũ Khiêu viết lời
tựa.
Bức xúc với
cuốn sách này, tác giả Phan Lan Hoa đã tập Kiều, gửi hai vị “hậu sinh khả úy” Đỗ
Minh Xuân và Vũ Khiêu, trong đó có đoạn rằng:
“…Hỏi sao
ra sự lạ lùng?
Máu tham
hễ thấy hơi đồng thì mê!
Sao chẳng
biết ý tứ gì
Tuy rằng
vui chữ, lại bia miệng cười…”
Kể cả khi
trong bản dịch thơ La Fontaine như câu chuyện con gà và con công theo em chưa nắm
chặt đại ý, thơ Việt đã khó khăn còn thơ Tây dích sang Việt quả thực thật là rối
rắm, nếu cứ bám từng chữ Pháp mà chuyển sang tiếng Việt rất nhiều bài trở nên tối
nghĩa Anh THANH HOÀNG a. Dân tộc nào có tiếng nói dân tộc đó, cả thơ phú cũng
khác nhau về âm điệu, ngữ điệu, ý nghĩa. Em hoàn toàn không tán thành chuyện dịch
thơ mà chỉ dịch văn thôi. Thơ em làm là thơ cảm xúc từ thơ La Fontaine chứ
không phải thơ dịch đâu nhé, mong mọi người hiểu cho.
Bản dịch
của Nguyễn Đình
Công thay
lông, Sáo ta liền nhặt
Mượn lông
kia Sáo khoác vào mình
Nhập đàn
công... lấy làm vinh
Nhởn nhơ
khoe mẽ, ra hình mỹ nhân
Công có
chú biết chân tướng Sáo
Cả đàn
bèn nào nhạo, nào chê
Nào hầm,
nào hứ, nào hè
Vặt cho
Sáo đến ê chề, trụi lông
Tìm đồng
loại, Sáo hòng lẩn trốn
Cũng bị
xua, bị tống cổ đi!
Hạng người
như Sáo thiếu gì
Phong lưu
bộ mặt, mượn khoe lốt người
Loài ấy gọi
là loài đánh cắp
Lấy văn
người đem lắp văn ta
Mặc ai,
đây chẳng bới ra
Công đâu
gây chuyện phiền hà ai chi!
Nguồn: Ngụ
ngôn La Phông Ten, NXB Giáo dục, 1996
Hay có
người dịch là:
Công đổi
lông, Sáo liền nhặt lấy,
Đem lên
mà cắm bậy vào mình:
Cùng Công
đi diện vung-vinh;
Coi trong
bộ-tịch có tình khoe-khoang.
Đàn Công
thật, biết chàng giả-mạo,
Xúm nhau
vào báng-nhạo một phen;
Đánh cho
một trận huyên-thiên;
Mổ cho trụi
đến lông đen của mình.
Sáo bấy
giờ nghĩ tình đồng-loại,
Về bọn
nhà, chúng lại đuổi đi.
Ngẫm xem trong bọn văn-thi,
Biết bao tài mượn, thiếu chi tá-gà,
Dầu thế vậy, đây ta mặc sức,
Nói làm
chi cho cực lòng người.
Gỉa Mạo Trôm
Trỉa
Cảm xúc
thơ La Fontaine bài 11
Đầu xuân
tỉa tót bộ lông
Đàn công
phấp phới nắng hồng thướt tha
Muôn màu
sắc tía ngọc ngà
Sáo đen
nhặt lấy cắm da thịt mình
Ai hay
sáo sậu cố tình
Gia đình
trà trộn tưởng mình cũng xinh
Họ hàng
thấy sự bất bình
Xúm vào mổ
trụi trơ hình sáo đen
Khác chi
sĩ tử bon chen
Đạo văn
trôm trỉa bõ bèn gì đâu?
Xướng ca
vô loại bầu sâu
Hư thân mất
nết làm dầu nồi canh
Phù du
cái bả hư danh
Ngàn năm
ô nhục sáo đành vậy sao?
Hôi tanh
một tấm cẩm bào
Tiểu nhân
tranh chấp máu đào tuôn ra
Tây Thi
nhăn mặt gương nga
Đông Thi
bắt chước chẳng ma nào nhìn
Phấn son dở dói mẹ mìn
Mào gà vỏ lựu kìn kìn yến anh
Sáo kia nhảy nhót trên cành
Sần sùi da cóc xú danh muôn đời
Lông công đâu phải dễ chơi
Thay hình đổi dạng nực cười thế nhân.
*Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Sáo Mượn Lông Công“
12.9.2020
Lu Hà
14.9.2020
Nguyễn
Thanh Hoàng:
Tôi đã chọn
bạn quý Thi sĩ LU HÀ đã 12 năm rồi !!!
Biết bao
thâm tình và quý phục những vần thơ tuyệt vời ! Những ý, từ diễm lệ và nồng nàn
đã làm rung động lòng tôi !
Tình cảm
của tôi đã dành cho Thi sĩ LU HÀ nhiều lắm !!!
Chọn Bạn
Mà Chơi
Cảm xúc
thơ La Fontaine bài 15
Chuột con
chưa trải sự đời
Rong chơi
đây đó đất trời bao la
Non sông
một dải sơn hà
Gặp hai bạn
nhỏ đứng ra chặn đường
Một trông
nho nhã dễ thương
Ngã kia
hung dữ cổ trường chân cao
Mèo lông
mịn, giọng ngọt ngào
Gà mang cục
thịt tự hào bốn phương
Mào gà
oai vệ cương thường
Gót chân
cựa sắc khuyển dương rụng rời
Hoa Kỳ xứ
xở loài người
Quê hương
gà trống bao đời phủ phê
Mèo con thiên tử nguyện thề
Trung Hoa báo quốc dãi dề vua tôi
Chuột con tâm dạ bồi hồi
Cong đuôi chạy thẳng một thôi về nhà
Sà vào bụng mẹ tay bà
Chuột con kể lể gần xa tận tường
Miêu nhi giống ấy bất lương
Chuyên ăn thịt chuột thì vương vấn gì?
Chuột hay chút chít nhâm nhi
Trứng gà ăn trộm thầm thì bên tai
Bây giờ chuột biết chọn ai
Mèo gà hai bạn khác loài giống ra.
*Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Chuột Nhắt, Mèo Và Gà Trống
Con“
14.9.2020
Lu Hà
14.9.2020
Nguyễn
Thanh Hoàng:
Tuyệt vời
thơ lục bát của Thi sĩ LU HÀ !!!
Truyện
thơ ngụ ngôn của ông La Fontaine có khoảng 4 thế kỷ nay. Ông đã thu thập các
truyện được viết trong dân gian văn học cổ điển Pháp và viết thành thơ có vần
điệu, mục đích dễ nhớ để dạy về đạo đức, nhân cách cho các hoàng tử con vua
Louis 14, sau được các học giả Việt Nam rất giỏi tiếng Pháp như Nguyễn Văn Vĩnh
và Nguyễn Trinh Vực dịch ra tiếng Việt từ cuối thế kỷ 19 và đầu thế kỷ 20 ở Việt
Nam. Em không dám chê bai các cụ đàn anh, nhưng theo em dịch i sì từ Pháp sang
Việt là một sai lầm, người Việt đọc sẽ thấy mênh mang bao la khó hiểu vô cùng,
chưa nói dịch sai,và sai cả đại ý tác giả La Fontaine muốn nói gì. Em không
theo vết xe đổ của các cụ, em không dịch thơ mà chỉ đối chiếu hai bản tiếng Đức
và tiếng Việt do các cụ dịch ra để tùy nghi di tản mà cảm xúc ra hồn thơ của
riêng em, rất Việt Nam. Rất vui được Đại Ca THANH HOÀNG ghé thăm. Các cụ nhà ta
mới dịch ra có 43 bài thôi. Còn em có lẽ sẽ cảm xúc tất cả 144 bài thơ của La
Fontaine. Vậy anh THANH HOÀNG cứ thong thả ghé trang của tiểu đệ nhé.
Mơ Mộng
Hão Huyền
Cảm xúc
thơ La Fontaine bài 16
Lisette đội
trên đầu
Đầy thùng
sữa trắng tóc nâu gối tròn
Xinh tươi
váy ngắn môi son
Gót hồng thon thả nước non tuyệt vời
Vui như bướm hội hoa cười
Phen này
ta quyết đổi đời từ đây
Một trăm
quả trứng gà tây
Đàn con
chiếp chiếp vui vầy xóm thôn
Cáo rừng
mi hãy liệu hồn
Hàng rào
cạm bẫy đuổi dồn chó săn
Bán gà
cũng chẳng khó khăn
Mua con
dê nhỏ dắt chăn sớm chiều
Bán dê
mua lợn lãi nhiều
Mua đi
bán lại bao điều thiệt hơn
Bóng con bò cái chập chờn
Hân hoan xao xuyến đòi cơn bê vàng
Bước đi thoăn thoắt dịu dàng
Ngoáy mông nhảy nhót mơ màng giàu sang
Ai ngờ lai láng đùi nàng
Khổ đau vĩnh biệt bẽ bàng bò bê
Lợn gà tan tác cừu dê
Còn đâu thùng sữa não nề ủ ê
Lâu đài trên cát say mê
Dã tràng ngơ ngác bốn bề triều dâng
Trường thành xụp đổ mấy tầng
A phòng xây cất bâng khuâng tro tàn
Ước mơ vương miện giang san
Hão huyền mơ tưởng lệ chan hai hàng
Nam Kha phò mã ngỡ ngàng
Chẳng qua một giấc kê vàng mà thôi
Phù du bèo bọt đời trôi
Sống không thực tể than ôi kiếp người.
*Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Truyện Cô Hàng Sữa“
14.9.2020
Lu Hà
15.9.2020
Nguyễn
Thanh Hoàng:
Thơ quá
hay Thi sĩ LU HÀ ạ !
Cám ơn Đại
Ca ghé thăm. Tiểu đệ cảm xúc thơ theo đại ý của Cụ La Fontaine chứ không học
theo lối dịch thuật của các Cụ nhà ta như Nguyễn Văn Vĩnh, Phạm Quỳnh hay Phan
Khôi là các học giả rất uyên bác chữ Tây chữ Tàu. Theo em chỉ nên dịch văn
chương tiểu thuyết, kịch, triết học chứ dịch thơ là một việc làm lẩm cẩm. Giống
như gia cầm vịt, gà, ngan, ngỗng hao hao giống nhau nên có thể nhìn nhầm gà
sang cuốc, ngan, ngỗng cũng tạm được hay các con thú có lông tơ như chó, mèo, cừu,
chuột, nên nhìn chó nhầm sang mèo cũng tạm được. Như tiếng Pháp dịch sang Đức
cũng cho là được chứ thơ Pháp, Đức dịch sang Việt hay Tàu là một điều không thể
chấp nhận được nhất là dịch thơ i sì như bản gốc như nhầm lẫn gà, vịt, ngan, ngỗng
sang chó, mèo, cừu, lợn vậy. Vì Pháp, Đức quá xa với tiếng ta về âm thanh, ngữ
điệu, vần điệu, cú pháp với tiếng Việt hay tiếng Tàu. Anh THANH hOÀNG hãy đọc bản
dịch thơ của các bậc học giả của ta đầu thế kỷ 20 về bài này. Hơn thế kỷ nay
nhiều người đọc dù không hiểu nhưng cũng cố khen hay giống như ngã Hoàng Quang
Thuận trôm trỉa thơ tự do thơ vịnh cảnh chùa nhếu nháo của khách thập phương, rồi
gắn vào mồm vua Trần Nhân Tông báo mộng từ kiếp con rắn được hắn mua nướng chả
rồi đọc thơ cho hắn nghe, người ta còn dịch ra đủ các thứ tiếng Anh, Pháp, Đức
trao tặng các đại sứ quán để lấy le, thật bỉ ổi vô cùng. Dơi bay quạng xẩy khi
chúi cổ,
Choạng
ngay vào cửa tổ con Cầy.
Cầy này
ghét chuột xưa nay,
Chạy ra
đã định vồ ngay Dơi già:
- Giống
mi đã cùng ta làm hại,
Sap cả
gan dám lại nơi đây?
Phải
chăng chính chuột là mày.
Dơi van lạy:
..................
- Lượng cao soi-xét
Tôi thực
không phải kiếp chuột mà;
Ai đâu đặt-để
sai-ngoa.
Trời sinh
tôi quả vốn là kiếp chim.
Còn đôi
cánh hiển-nhiên thượng-tại,
Chúc vạn
niên điểu-loại cao bay!
Lời cung
nghe lọt tai Cầy,
Tức thì
phóng-xá cho bay về nhà.
Cách khi
đó một vài hôm nữa,
Dơi lại
choàng vào cửa hang Cầy.
Cầy này
tính ghét chim bay,
Té ra Dơi
lại gặp ngày nguy nan;
Cô dài
mõm đã toan ra bắt:
- Mày là
chim, tao quật chết tươi.
Dơi sao
cũng khéo mau lời:
- Xin
ngài nhìn kỹ hình tôi chim nào.
Chim có đủ
vũ-mao mới phải,
Tôi vốn
là thú-loại xưa nay.
Chúc xin
Thử-quốc lâu dài!
Hoàng-thiên
hại hết những loài miêu-nhi!
Khen Dơi
biến trá cũng kỳ,
Nhờ mưu
khôn thoát hiểm-nguy hai lần.
Nguyễn
Văn Vĩnh
Tùy Cơ Ứng
Biến
Cảm xúc
thơ La Fontaine bài 20
thân
Dơi cũng
giỏi tùy cơ ứng biến
Mẹo Tôn
sư xui khiến quỷ thần
Hang chồn loạng choạng dấn thân
Giống loài chuột dũi ngu đần làm sao?
Dơi van lạy lẽ nào nhầm lẫn
Tôi là chim lận đận tới đây
Ơn vua lộc nước tràn đầy
Muôn tâu thánh thượng cáo cầy đại vương
Chồn cáo này yêu thương chim chóc
Nên buông tha con nhóc bay đi
Lần sau
dơi lại nhâm nhi
Săn lùng
muỗi chén rầm rì cửa hang
Lão cầy
già hung hăng bước tới
Thịt chim
ngon ta đợi đã lâu
Dơi bèn
ngúc ngắc cái đầu
Con là giống
chuột phải đâu chim trời
Không có
cánh chơi vơi mình chuột
Chẳng bận
lòng chải chuốt bộ lông
Suốt ngày
lặn lội ngoài đồng
Bờ sông
tha thẩn cỏ bồng phiêu diêu
Xin hoàng
thượng diệt miêu cứu chuột
Hạ thần
xin bắt nhốt loài chim
Vuốt râu
ánh mắt lim dim
Ngắm nhìn
chú chuột đi tìm chủ nhân
Hai lão cầy
tâm thần khác hẳn
Kẻ yêu
chim đứa chặn chuột bầy
Khen thay
dơi khéo tỏ bày
Binh bất
yếm trá dạn dày mưu mô.
*Nguyên
tác thơ ngụ ngôn:”Con Dơi Và Hai Con Cầy“
15.9.2020
Lu Hà
16.9.2020
Nguyễn
Thanh Hoàng:
Thơ hay !
Bản dịch
của Cụ Nguyễn Văn Vĩnh đã có từ đầu thế kỷ 20. Từ đó tới nay không có ai quan
tâm đến thơ ngụ ngôn của La Fontaine. May qúa em lại được sinh ra ở cõi đời
này. Nay xin được dùng ngòi bút để trả lại công ơn cha mẹ và non sông đất Việt
Anh THANH HOÀNG ạ. Có lẽ em sẽ cảm xúc tiếp những bài các Cụ tổ tiên bỏ qua
không dịch ra tiếng Việt. Mời Anh THANH HOÀNG ghé thăm trang của tiểu đệ Lu Hà
Thím Chuột
nhắt trẻ người non dạ
Bị Mèo
già vồ đã nguy nan
Lẻo mồm
còn cứ kêu van:
- Xin
ngài sinh phúc kẻo oan phận này
Thân Chuột
nhắt phỏng tầy mấy chút
Nhặt của
rơi, thiệt hụt gì ai!
Hãy khoan
lượng nghĩ xin ngài
Vì tôi đã
để cho ai đói nào!
Miệng này
phỏng ăn bao nhiêu hạt
Chỉ cơm rang góc bát là no
Sá chi thận phận gầy gò
Để dành các cậu, các cô thì vừa
Chuột bị bắt trình thưa như vậy
Mèo bảo rằng: - Lời ấy khó nghe
Thôi đi, đừng nói nữa đi!
Tao đây chứ phải giống gì mà mong
Mèo lại già hẳn không dung xá
Rất đang tâm, mi lạ chi ta
Thôi cho
mi xuống làm ma
Kêu cùng
thập điện hoạ là có nghe
Con tao chẳng thiếu chi thực phẩm
Mèo nói xong bèn lẩm Chuột ranh
Chuyện này nghĩa lý rành rành
Đầu xanh vẫn thị tinh ranh khoe mầu
Già hay tàn nhẫn biết đâu!
Nguồn:
Nguyễn Văn Vĩnh, Thơ ngụ ngôn La Fontaine, Cảo thơm, 1970
Phận Nô
Tài
Cảm xúc
thơ La Fontaine bài 22
Mèo già
chẳng dễ buông tha
Thấy con chuột nhắt góc nhà co ro
Một hai lẻo mép thưa cô
Nô tài cam phận cơ đồ nước non
Nguyện thề lòng dạ sắt son
Dăm ba hạt gạo béo tròn về sau
Rồi đây chuột sẽ lớn mau
Gần xa thiên hạ tranh nhau thị trường
Họ hàng thống nhất chủ trương
Mèo đen mèo trắng đế vương thiên triều
Mèo cười ta chẳng dám liều
Nuôi bầy chuột nhắt sớm chiều hại ta
Chuột hay ăn trộm trứng gà
Toàn cầu xuất cảng nước ta siêu cường
Mèo đâu thừa thãi tình thương
Mưu đồ thống lãnh bá vương lâu rồi
Mèo bà giữ chặt con mồi
Chuột xin tha mạng bầy tôi trung thành
Quản chi rác rưởi hôi tanh
Ăn xin thế giới vinh danh vua mèo
Thôi ngươi chớ có kì kèo
Mèo con đói bụng eo xèo đòi ăn
Chuột con nức nở khóc than
Miệng sùi bọt nhãi nằm lăn ra sàn.
*Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Mèo Già Và Con Chuột Nhăt“
16.9.2020
Lu Hà
16.9.2020
Nguyễn
Thanh Hoàng:
Thi sĩ LU
HÀ :Thơ hay, ý đẹp !!!
Bài này
đã được Cụ NGUYỄN VĂN VĨNH một học giả nổi tiếng dịch ra thành thơ Việt vào đầu
thế kỷ 20 Anh THANH HOÀNG ạ. Hai bác lái tiền lưng đã cạn,
Gạ
láng-giềng, nhà bán mền lông
- Gấu to mua giúp hay không?
Để ta đi bắt đóng gông lôi về,
Gấu lớn kếch, gớm-ghê Chúa gấu,
Bán bộ da đủ tậu trăm gian,
Mặc vào thách được dao hàn;
Lót xong đôi áo hãy còn có dư,
Bác lái đã hợm chưa, bác lái?
Vội-vàng đâu bé cái vội vàng!
Hai ngày tình-nguyện đem sang.
Đôi bên giá-cả sẵn-sàng đã xong.
Rồi hai gã gia công tìm gấu;
Thấy một con loạn tẩu trong rừng.
Ở đâu chạy lại sau lưng;
Hai anh khiếp đảm hàm răng cập-kè,
Đành thất ước, trở về tay trắng,
Lẽ thiệt-thòi cũng chẳng kêu-ca.
Một anh trèo tót ngọn đa;
một anh sợ khiếp, sởn da rùng mình;
Nằm xóng-xượt làm thinh tảng chết,
Miệng ngậm hơi như hệt thây ma
Bấy giờ lại sực nhớ ra:
Gấu tha thây chết, người ta vẫn đồn.
Anh lái nọ khốn hồn chẳng cựa,
Quả Hùng-công mắc lựa mưu khôn.
Thấy người nằm đó chổng trôn.
Đã ngờ chết thật, xong còn hơi nghi,
Bèn lấy cẳng hất đi, lật lại,
Vẫm cứng
đờ một cái xác người.
Mõm thò
vào mũi dánh hơi.
Thấy im
phăng-phắc thôi thời hết nghi.
Chết đã hẳn,
ta đi xa quách:
Kẻo thối-tha
có sạch-sẽ gì!
Gấu ta
nghĩ vậy bỏ đi,
Trên cây,
bác lái tức thì xuống ngay;
Đến thăm
bạn, khen ngay mẹo giỏi,
Mừng cho nhau thoát khỏi nạn to.
Lại còn sẽ gặng hõi dò:
- Còn da gấu nọ ai cho bây giờ?
Lúc ban nãy. Gấu giơ mõm hỏi.
Nó bảo gì, anh nói em hay?
Lái kia bèn đáp lại ngay:
- Gấu giơ mõm bảo từ nay thì chừa.
Da gấu kia hễ chưa bắt được,
Chớ vội
đem kết ước bán đi! Em đã xem lại bản tiếng Đức và bản dịch của Cụ NGUYỄN VĂN
VĨNH xong mới cảm xúc ra thơ lục bát đó. Ngày mai Anh THANH HOÀNG và Bạn TRƯƠNG
SĨ HÀO ghé xem bài mới khác nhé.
Tham Vọng
Gớm Ghê
Cảm xúc
thơ La Fontaine bài 23
Hai chàng
buôn thúng bán bưng
Thấy con
gấu chết trong rừng đào lên
Lột da
bán được lắm tiền
Ngày đêm
khao khát dở điên dở khùng
Láng giềng
vợ bác phó thùng
Ước mơ có
tấm mền nhung lông mềm
Quyết tâm
sục sao từng đêm
Trăng lên
gấu trắng nỗi niềm khát khao
Sau lưng dắt sẵn con dao
Một thằng giả chết khác nào thây ma
Ngã kia toan tính lo xa
Trèo lên bám lấy cành đa rập rình
Thấy người nằm đó một mình
Gấu bèn khịt mũi tận tình đánh hơi
Thối tha cái xác nhà ngươi
Gấu nhìn chán nản tức thời bỏ đi
Trên cây nhảy xuống thầm thì
Hỏi rằng gấu nói cái gì bên tai?
Chúng bay hai kẻ bất tài
Tham lam vọng tưởng tuyền đài chẳng xa
Làm sao có được bộ da
Ta đang còn sống dễ tha mạng mày?
Xin chừa đến chết từ nay
Không còn mơ mộng da này lông kia.
*Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Con Gấu Và Hai Bác Lái“
16.9.2020
Lu Hà
17.9.2020
Nguyễn
Thanh Hoàng:
Thấy Thi
LU HÀ là thấy thương quý biết bao !
Cám ơn
Anh THANH HOÀNG ghé thăm, có khi em chưa được sinh ra thì đã có Cụ NGUYỄN VĂN
VĨNH dịch ra thơ La Fontaine rôi đó.
Người Giết
Cọp
Trên bức-vách
có tranh lạ kiểu,
Khen thợ
đâu cũng khéo vẽ-vời,
Một con Cọp
lớn tuyệt-vời,
Mà ra chỉ
có một người giết xong.
Kẻ đứng
ngắm thôi cùng tấm-tắc,
Cọp đâu
qua, lập tức im mồm.
Cọp rằng: "Cứ đó ta nom,
Thì ra người khoẻ hơn hùm chẳng sai.
Nhưng thợ vẽ điêu-tai quá đỗi,
Bút có quyền tả dối sự đời.
Ví dầu Cọp biết vẽ-vời,
Tranh này hẳn khác, cảnh thời không ngoa".
Thông thường, ngụ-ngôn dùng để dạy dổ các thiếu-nhi.
Nhưng với tác phẩm của La Fontaine, người lớn tuổi xem lạị càng thấy thấm thía,
xuyên qua những kinh-nghiệm sống của mỗi độc-giả. Người dân Việt chúng ta ở thế-kỷ
hai mươi và đã cắp sách đến trường, không ai quên những bài ngụ-ngôn dí dỏm và
rất quen thuộc của La Fontaine, in sâu trong tâm trí, như "Con Quạ với Con
Chồn, Cô Bán Sữa với cái bình sữa , Con Ve và Con Kiến...
Nhưng đó
chỉ là một số thật ít, bên cạnh hãy còn mấy trăm bài chưa được dịch, hoặc chưa
được phổ-biến. Có lẽ em sẽ tiếp tục công việc còn dang dở của Cụ NGUYỄN VĂN
VĨNH, em sẽ cố gắng nhẩn nha cảm xúc dần dần thơ ngụ ngôn của Cụ LA FONTAIE.
Anh THANH HOÀNG cứ thong thả ghé thăm trang nhà em nhé.
Dư Luận
Viên A Dua
Cảm xúc
thơ La Fontaine bài 24
Dư luận
viên túm năm tụm bảy
Trước bức
tranh hết thảy tự hào
Anh hùng
đả hổ năm nào
Thợ sao
khéo vẽ máu trào hố sâu
Bỗng con
cọp từ đâu xuất hiện
Tất cả đều
mặt biến sắc ngay
Nếu ta có sẵn trong tay
Bút lông mực giấy cọp này vẽ luôn
Thợ các ngươi con buôn chính trị
Bênh vực người thống trị muôn loài
Điêu ngoa giả dối bất tài
Côn quyền móng vuốt võ đài giao tranh
Bức tranh này mong manh sự thật
Cọp vẽ tranh nghệ thuật cao siêu
Họ hàng ta cũng dám liều
Đấu tranh sắt máu bao nhiêu mạng người
Vì bức tranh cuộc đời tàn tạ
Có đáng không vương bá công hầu
Võ Tòng giờ ở nơi đâu?
Lý Qùy khố rách đầu trâu dữ rằn.
Hồn phảng phất ăn năn hối hận
Tống triều kia quyết dấn thân vào
Một trăm lẻ tám anh hào
Bức tranh đẫm máu nghẹn ngào điêu linh.
*Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Người Giết Cọp“
17.9.2020 Lu Hà
18.9.2020
Nguyễn Thanh Hoàng:
Quý phục Thơ, Văn của Thi sĩ LU HÀ biết bao !!!
Cám ơn Đại Ca THANH HOÀNG ghé thăm. Truyện ngụ ngôn này
đã được Cụ NGUYỄN VĂN VĨNH là người có công đầu tiên khai phá mỏ thơ hay mỏ văn
học Pháp, tuy chỉ có hơn 40 bài cũng là quý lắm rồi. Đây là tiểu phấm của Cụ
sáng tạo ra cũng rất ngôn ngữ Việt Nam.
Một người kia gặp cơn túng ngặt,
Muốn vay ai, ai đắt mà vay
Lưng không, biết tính sao đây?
Quyết đi tự-tận phen này cho xong,
Thừng buộc cổ long-đong phải hết;
Dẫu chẳng toan cũng chết đói mà,
Ngẫm xem bụng dạ người ta,
Ai ưa nhịn đói mà qua kiếp người.
Gần đấy có một nơi nhà đổ
Anh kiết ta đến đó liều mình.
Trên tường sẵn có đóng đanh:
Một dây thòng-lọng đã đành là xong.
Chẳng ngờ vách cũ không được tốt,
Đổ đánh ùm, vung một đống tiền.
Chàng ta đứng dậy nhặt liền:
Đem vàng đi thẳng còn quên chiếc thừng.
Cũng chẳng đếm xem chừng lẻ chẵn,
Mau bước chân vội lẩn về nhà.
Người có của bỗng chạy ra,
Thoát trông đã thấy tiền đà vắng tanh.
Kêu: Trời hỡi! Nay mình chưa chết,
Mà bạc tiền đã hết mất rồi.
Vậy thì chết quách đi thôi,
Dây đâu thắt cổ cho rồi một phen.
Thừng còn sẵn theo trên vách đổ,
Chỉ thiếu người treo cổ vào trong
Thò đầu chàng quấn một vòng,
Chỉ trong giây phút là xong một đời.
Nực cười chết đến nơi còn tính:
Tiền mua dây người ghính đỡ cho.
Ông trời sao khéo bày trò,
Thừng kia của nọ chéo-cho lạ đời.
Thương hại thay những người bủn-xỉn.
Có của mà giấu kín một nơi;
Chẳng dám ăn, chẳng dám chơi,
Để cho kẻ cắp hoặc người họ xa;
Cũng có khi người ta lấy hết,
Hoặc đất đen giữ diệt dưới sâu.
Tài-thần bỡn-cợt lắm câu;
Bày ra trò lạ ở đâu ghẹo đời!
Ông muốn khiến một người thắt cổ,
Bỗng thừng kia, anh nọ chui vào,
Ông đùa những cách lạ sao?
Nguyễn Văn Vĩnh
Thần Tài Cứu Mạng Hại Người
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 27
Thần tài tìm ở nơi đâu?
Cứu nhân độ thế dãi dầu tuyết sương
Lắm khi ông lại bất lương
Hại người dương thế nhiễu nhương linh hồn
Xông pha biển cả sóng cồn
Con thuyền vô định lái buôn lật chèo
Có người túng quẫn đói nghèo
Vay tiền chẳng được tự treo cổ mình
Loay hoay đóng được cái đinh
Ngôi nhà đổ nát rung rinh bức tường
Bụi bay nền đất dị thường
Mắt hoa bước tới ôm rương bạc tiền
Nhanh tay đóng tải đi liền
Vội vàng lẩn trốn lại quên chiếc thừng
Lão già keo kiệt coi chừng
Thất thần giây lát lại mừng đinh cao
Người ta trả giúp mấy hào
Sợi dây lủng lẳng thắt vào cổ ngay
Thần tài nửa tỉnh nửa say
Ngất ngư chén rượu xưa nay chuyện đời
Ta quen cứu mạng hại người
Trò đùa con rối nực cười thế gian
Ai hay tiền bạc ngoại thân
Bán buôn tính mạng tâm thần đảo điên
Nhà tù mở rộng thường xuyên
Hố sâu huyệt mộ bạc tiền về đâu?
Nào ai vương bá công hầu
Chết không kịp ngáp bể dâu tình trường.
*Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Đống Của Với Hai Người“
18.9.2020 Lu Hà
19.9.2020
Nguyễn Thanh Hoàng:
Chính xác ! Đồng ý với Thi sĩ LU HÀ !
Chào buổi tối, em vừa ngủ dậy sáng tác luôn. Bài thơ
này Cụ Nguyễn Văn Vĩnh cũng dịch ra tiếng Việt. Cụ dịch i sì từ Pháp sang Việt,
tuy cùng dùng bảng chữ cái La Tinh nhưng ngôn ngữ tiếng Việt cấu trúc lo gic
nghệ thuât, kiểu cách vần điệu thơ thì quá khác xa với Pháp Anh THANH HOÀNG ạ.
Theo em dịch thơ là một điều tối kỵ nếu cứ khăng khăng dịch sát ý. Truyện ngắn,
tiểu thuyết, văn xuôi, kịch thì khác hẳn, càng sát ý càng tôt. Nhưng thơ thì
ngược lại không khéo lại biến con gà thành con lừa. Tiểu đệ có ý nghĩ như vậy
đó. Với Cụ NGUYỄN VĂN VĨNH có thể hiểu cái hay cái thâm thúy của tiếng Pháp do
trình độ Pháp văn cao, nhưng cũng có nhà thơ cảm thụ tiếng Pháp ra Việt khá
điêu luyện như Tiếng Thu của Lưu Trọng Lư biến hóa ra thơ Việt Nam loại 5 chữ
khá hay. Nhưng em tin dịch sát ý quá ra tiếng Việt nhiều người sẽ lại thấy rất
khó hiểu Anh ạ.
Tiểu đệ xin đăng bản dịch của Cụ NGUYỄN VĂN VĨNH
Danh tiếng chẳng qua hề vẽ mặt,
Cái dềnh-dàng rối mắt thằng ngây.
Lừa kia chỉ biết nhìn ngay.
Sói kia thóc-mách tính hay xét cùng;
Trước sau nhìn, thủy-chung cặn-kẽ:
Cái hư-danh ai hễ ở ngoài,
Thì y lập-tức chê-bai.
Chuyện xưa có tượng anh-tài một pho;
Pho tượng ấy dẫu to nhưng rỗng,
Sói nhìn khen thợ dụng tinh-công:
Đầu to mà óc thì không!
Đại-danh lắm bậc tượng đồng khác chi!
Giả Dối Vẻ Ngoài
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 32
Chó sói quen thăm dò suy xét
Khác con lừa bóp nghẹt tư duy
Gian manh xảo trá cũng tùy
Loki lường gạt cho y lửa thần
Rồi một hôm dưới chân bức tượng
Sói tru lên coi tướng ông kìa
Đồng trơ han rỉ tấm bia
Khác chi phỗng đá râu ria dị thường
Bụng thì to phình trương trống rỗng
Như khối thằng ôm đống hư danh
Vinh quang giả mạo tranh dành
Đầu thì không não lanh chanh điếm đàng
Sao không biết bẽ bàng non nước
Đứng làm chi thao thức ăn mày
Thời gian quá khứ đặt bày
Tương lai mờ nhạt lắt lay điêu tàn
Chỉ một búa nát tan thành bụi
Phấn son bôi thơm thúi lắm trò
Đội đèn nhang khói co ro
Nắng mưa tầm tã chim cò phân rơi.
*Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Chó Sói Và Bức Tương“
19.9.2020 Lu Hà
21.9.2020
Nguyễn Thanh Hoàng:
Hay !!!
Còn 2 bài nữa xong thơ La Fontaine mà các Cụ nhà ta dịch
ra tiếng Việt Anh THANH HOÀNG ạ. Sau đó em sẽ phải tự nghiền ngẫm tiếp các bài
còn lại từ tiếng Đức hay Pháp để cảm xúc ra kiểu thơ Việt Nam . Hinh như Cụ
NGUYỄN VĂN VĨNH đã viết: Anh chàng nọ tuổi đà đứng trạc,
Trên mái đầu tóc bạc hoa râm.
Bấy giờ bụng mới nghĩ thầm:
Nếu không vợ mãi đêm nằm với ai?
Trong tay gã tiền tài cũng lắm,
Kẻ lăn lưng mớ-nắm thiếu gì.
Này tương- thức, nọ tương-tri,
Ai không săn-sóc, hắn thì mần thinh.
Việc kén vợ phân-minh là phải.
Trong mấy người đi lại chạ chung.
Có hai chị ả góa chồng,
Xem trong ý gã ra lòng yêu thương.
Một thím nọ xuân đương vừa độ.
Còn thím kia khí mõ mất rồi.
Nhưng mà son phấn khéo nhồi,
Phai đâu tô đó coi người cũng xinh.
Trong những lúc mặn tình gần-gụi,
Ả đua nhau sửa búi củ-hành.
Tóc râm còn mấy đám xanh,
Nàng thì nhổ tuột cho nhanh bao-giờ.
Còn tóc bạc phơ-phơ trên mái,
Thì nàng kia cũng lại nhổ phăng.
Để cho đũa lệch hóa bằng,
Bỗng dưng có tóc ra thằng trụi-trơn.
Chàng biết ý nổi cơn tức giận.
Đoan-quyết ngay từ bận này chừa:
Thôi thôi đừng khéo ỡm-ờ!
Tôi can các chị đừng vờ thương yêu.
Đây đã trải bấy-nhiêu ý-tứ,
Đã biết đường cư-xử các bà.
Đành rằng không vợ đến già,
Đầu này dẫu trụi nhưng mà biết khôn.
Bợm Gìa Bợm
Trẻ
Cảm xúc
thơ La Fontaine bài 39
Anh chàng
nọ trạc ngũ tuần
Muối tiêu
săn chắc tinh thần dẻo dai
Trong tay cũng lắm tiền tài
Lăng nhăng hai ả nét ngài phủ phê
Gúa già cũng chẳng dám chê
Phai đâu tô đó tràn trề phấn son
Nàng kia yếm thắm đào non
Tóc xanh mơn mởn tuổi tròn đôi mươi
Xem ra ngọc thốt hoa cười
Mào gà vỏ lựu lả lơi bướm hồng
Màng trinh co bóp phập phồng
Chàng mừng khấp khởi mây rồng ái ân
Lão bà xí xớn nhiều lần
Tóc xanh nhổ sạch cho gần như ta
Say xưa chàng lại sa đà
Nai tơ vặt hết tóc ngà trắng phau
Hai cô ả cứ thi nhau
Nhổ nhanh cho trụi trước sau giống mình
Soi gương sư cụ hiện hình
Giống như gà trọi thất kinh hãi hùng
Bấy giờ chàng mới nổi khùng
Gặp hai cô ả đùng đùng thét lên
Tơ hồng do bởi nhân duyên
Chớ đừng bịp bợm đảo điên vì tiền.
*Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Anh Chàng Đứng Tuổi Với Hai
Chị Nhân Ngãi“
21.9.2020
Lu Hà
Kể từ lúc
này em sẽ vật lộn với khoảng 100 bài thơ của thi sĩ La Fontaine mà Cụ Nguyễn
Văn Vĩnh không có thời gian dịch ra và em sẽ không dịch trái lại sẽ đọc trực tiếp bằng tiếng Đức rồi
cảm xúc thành thơ Việt Nam, mời Anh THANH HOÀNG ghé thăm nhé. Nguyên tác con Dế
và con Kiến theo em nghĩ chưa có ai dịch ra tiếng Việt, vậy có lẽ em là người
Việt Nam đầu tiên nối tiếp bước chân Cụ Nguyễn Văn Vĩnh làm cái cầu nối giữa nền
thơ ngụ Pháp và thơ ngụ ngôn tiếng Việt Nam.
Có Thực Mới
Vực Được Đạo
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 44
Chú dế cứ nhởn nhơ ca hát
Trên cánh đồng bát ngát nắng vàng
Rừng xanh đồi cỏ mênh mang
Xóm làng trù phú họ hàng đông vui
Trong khi đó kiến vùi đầu kiếm
Dế nhảy lên châm biếm khôi hài
Không sao kiến cứ miệt mài
Tha lâu đầy tổ ngày mai huy hoàng
Mùa hè qua thu sang đông tới
Cánh đồng
khô chới với côn trùng
Chui sâu
cho tới tận cùng
Trời mưa
tuyết đổ mịt mùng cỏ cây
Ôi nghệ
thuật đọa đầy thân xác
Dế đói
meo phờ phạc cả râu
Bỗng
nhiên thấy kiến qua cầu
Trên đường
về tổ vợ bầu con thơ
Cả nhà
đang đợi chờ bữa tối
Kiến hỏi
rằng chú hối hận chưa?
Mùa hè chị
vẫn sớm trưa
Chăm lo
thu vén đông thừa thức ăn
Dế khóc
lóc ăn năn xin bỏ
Nghề xướng
ca chẳng có ngày mai
Văn
chương kinh sử dùi mài
Không bằng
nghề nghiệp tương lai gia đình
Không có
thực u minh lễ đạo
Có ăn no dạy bảo cái con
Còn người còn nước còn non
Cần lao nhân vị sắt son một lòng
*Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Con Dế Và Con Kiến“
22.9.2020
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét