Thứ Sáu, 27 tháng 1, 2017

Thơ Tình Chùm 457



Biển Động Xuân Đào

Hải âu vỗ cánh sóng trào
Kìa cô Pich Hạnh má đào huyền mơ
Xinh tươi như trái đào tơ
Thủy thần hà bá ngẩn ngơ thẹn thùng


Tiên nga dưới đáy thủy cung
Làm sao sánh được  tuyết nhung thế trần
Làng văn mấy kẻ giai nhân
Trầm trồ khen ngợi bần thần biển sâu

Tuyết Cần giấc mộng hồng lâu
Thơ đề lá thắm giang đầu chứa chan
Thướt tha ve vuốt bàn chân
Lăn tăn ngọn sóng nồng nàn cô ơi!

Khoan khoan xin hỏi đôi lời
Lang thang mỏm đá ngồi chơi một mình?
Tấm lòng thành thực chân tình
Mong cô ưng thuận thiên đình se duyên

Nhà tôi ở bến đào nguyên
Có giàn thiên lý mẹ hiền thương yêu
Đôi ta sớm sớm chiều chiều
Chăn tằm dệt vải sáo diều trẻ thơ

Thám hoa bảng nhãn hằng mơ
Thi đình thi hội ai ngờ công danh
Nếu tôi thi trượt cũng đành
Ta còn bếp lửa nhà tranh tiếng đàn

cảm tác hình Pich Hạnh ngồi chơi trên mỏm đá
2.6.2014 Lu Hà




Hạnh Ngồi Thờ Thẫn

Hạnh ngồi thờ thẫn nhớ ai
Hẳn chàng thi sĩ u hoài mộng mơ
Phương trời thăm thẳm làm thơ
Con tằm cái kén nhả tơ cho đời

Xót trông bọt biển buồn trôi
Nhân duyên tiền định chơi vơi ý trời
Thuyền ai chấp chới ra khơi
Cánh buồm nghiêng ngả xa xôi bến nào?

Bao giờ trọn kiếp má đào
Tiếng đàn Tư mã nghẹn ngào Văn Quân
Chúc hoa chén rượu nồng nàn
Kim bôi hợp cẩn chứa chan ân tình

Thủy thần hà bá thánh linh
Ngân hà vũ trụ hành tinh cảm sầu
Ngậm ngùi chao cánh hải âu
Mây bay vần vũ hạt châu đầm đìa

Nỗi mình non nước chia lìa
Cát Tiên vắng vẻ bên bìa rừng hoang
Bâng khuâng trên dải cát vàng
Gọi con cua biển dã tràng mãi sao?

cảm tác từ tấm ảnh Pich Hạnh trên bờ biển
2.6.2014 Lu Hà



Hạnh Vào Giấc Mộng Của Tôi
viết tặng Pich Hạnh sau khi ngủ dậy

Nôn nao nuối tiếc mãi hoài
Hạnh vào giấc mộng nguyệt đài của tôi
Sáng ra tỉnh dậy bồi hồi
Thẫn thờ nhớ cảnh nhớ người trong mơ

Chập chờn trong đám sương mờ
Suối tiên róc rách điệp hồ ngẩn ngơ
Tần ngần hái trái đào tơ
Nghê thường vũ điệu vần thơ ứa tràn

Chúc hoa nâng chén bồ đào
Trăng tàn cửa động khóa rào cách ngăn
Nghẹn ngào trở lại thế gian
Lá vàng lấp lối non ngàn vực sâu

Cung nga cũng biết tôi sầu
Ngàn thu biền biệt nương dâu bến đò
Phù du chìm nổi đôi bờ
Xót xa rặng liễu đợi chờ mãi thôi

Cát Tiên dấu cỏ hương trời
Hạt sương lã chã như thời hoang sơ
Cúc lan giao cảm ai ngờ
Hóa công sao nỡ hững hờ cỏ may

Mộng tình vừa đó vơi đầy
Ngậm ngùi xao xuyến canh chầy biệt ly
Thôi đành xếp mảnh nhung y
Hồng nhan lầu ngọc cầm kỳ tri âm

2.6.2014 Lu Hà



Rừng Nam Cát Tiên
viết tặng Pich Hạnh

Mây bay cánh nhạn miền quê đó
Nam Cát Tiên sương trắng động hồ
Đầm sen tha thiết tình trăng gió
Sông nước mênh mông đẹp ngẩn ngơ

Vườn quốc gia Đồng Nai lạc lối
Đóa xuân cười Pich Hạnh cô ơi!
Hồn dâng ong bướm lòng nao nức
Hoài vọng xa xôi kẻ cuối trời

Rừng linh thiêng thế kỷ hoang xơ
Suối róc rách kìa đỉnh thác mơ
Giáng trần tiên nữ còn in dấu
Theo bước chân ai vọng tiếng thơ

Xin chúc cô chân cứng đá mềm
Lá rừng xao xuyến nhạc êm đềm
Trăng lên bến mộng thuyền say sóng
Biết đến bao giờ trọn ái êm

Ai như thứ lữ bước thê lương
Thổn thức sầu vương nhớ cố hương
Xin gửi đôi dòng tuy ngắn ngủi
Mà tình thương nhớ mãi mênh mông.

2.6.2014 Lu Hà



Vạch Chân Soi Bóng Hình
viết tặng Pich Hạnh

Vạch chân dấu cỏ ngàn xưa
Bóng hình đổ xuống cũng vừa ban trưa
Ngậm ngùi ngọn gió xa đưa
Chữ V khắc xuống Hạnh chưa lấy chồng

Trời xanh thăm thẳm mênh mông
Thiên đình cảm động chỉ hồng se duyên
Trăm năm phận gái thuyền quyên
Sổ trời dây mực xóa tên mất rồi

Thương ai góc bể chân chân trời
Thẫn thờ mộng tưởng đành ngồi làm thơ
Xót xa rặng liễu xanh chờ
Vài ba thập kỷ hững hờ nhân sinh

Oái oăm cho tấm chân tình
Yến oanh thủ thỉ cô mình ta ơi!
Nghẹn ngào Chức Nữ lệ rơi
Ngưu Lang lạc lối quê người xa xôi

Lá rơi xào xạc rã rời
Kiếp sau thì nhớ về nơi bến đò
Dù cho bão táp sông hồ
Đường tơ dan díu hẹn hò nương dâu

cảm tác bức ảnh Pich Hạnh vạch chân soi bóng hình giữa trưa
2.6.2014 Lu Hà





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét