Thứ Sáu, 27 tháng 1, 2017

Thơ Tết Chùm 3



Cảm Xuân Muá Bút
cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Khai Bút Mừng Xuân

Gió xuân thổi  nàng thơ nhập mộng
Trăm sắc hoa tơ tưởng tuổi hồng
Mình ta một chén rượu nồng
Mơ màng xác pháo nỗi lòng tha hương...


Tình chia sẻ bốn phương nhung nhớ
Khắp năm châu chan chưá một nhà
Mứt sen nghi ngút hương trà
Bàn thờ tiên tổ đậm đà khói nhang...

Muá cán bút mấy dòng thi phú
Cảm tác bằng tâm não bấy nay
Nhâm thìn rồng lượn mây bay
Toàn cầu hy vọng nắm tay kết đoàn

Chúc đất nước ba miền hạnh phúc
Cờ buá liềm tan tác tả tơi
Dân cày đòi ruộng khắp nơi
Độc tài tham nhũng chơi vơi lộn nhào

Quyền dân chủ máu trào lệ đổ
Cùng đứng lên do dự mãi sao
Giang sơn lãnh hải cơ đồ
Ngàn năm còn mãi bến đò tình chung

Tiếng xuân bước ngập ngừng e thẹn
Má bồ quân lận đận sớm hôm
Xứ người tất tả ôm đồm
Học hành sinh kế đừng chồm lên thơ

Phòng xuân mở ngẩn ngơ ngây ngất
Cánh rồng bay tha thiết người ơi!
Dập dìu thuyền cũng ra khơi
Căng buồm lộng gió cho đời nở hoa...

Chắp tay khấn ngàn sao thiên thể
Có nghe chăng một dải đào nguyên
Xuân về bạch ngọc chư tiên
Hằng Nga lấp ló thuyền quyên gợi tình...

Hà lữ khách lênh đênh bốn bể
Cũng tung tăng í ới Thu ơi!
Rượu vào thi ngấm ra lời
Thơ bay tới tận cổng trời ngân nga

Lão Thái Thượng đang muà đan luyện
Mải nghe thơ lẩn thẩn mà quên
Thái Chân Ngọc Nữ thản nhiên
Phây phây nhảy muá nhớ duyên hồng trần...

Tây Vương Mẫu bần thần thức dậy
Để Ngọc Hoàng la lối om xòm
Luật thơ lâu đã đóng hòm
Loạn cho dương thế thằng còm làm thơ...

Bộ kiểm duyệt đi đâu tất cả
Mấy ngày xuân sa đoạ ăn chơi
Lơ là lùng sục đánh hơi
Thơ không đóng thuế tới nơi Thiên Đình...

24.1.2012 Lu Hà


Xuân Xa Xứ
hoạ thơ Hàn Thiên Lương

Bên hè phố xác pháo buồn xơ xác
Ngậm ngùi rơi sương rỏ lệ xa nhà
Hàng cây run tuyết tan màu xứ sở
Xuân quê người biền biệt đám mây xa

Thêm một tuổi khơi sầu thêm vô hạn
Sáng hay chiều tê tái nỗi thương đau
Kỷ niệm xưa bao oan hồn sống lại
Nhói trong lòng le lói những hàng cau

Đầu năm mới long lanh muà hoa trắng
Vương lụy đời bông tuyết cuả tình yêu
Ta lang thang cánh chim trời viễn vọng
Rừng thông xanh chôn dấu thuở hoang sơ

Gió hiu hắt khói sương mờ leo lắt
Dạ bâng khuâng ai thấu nỗi bơ vơ
Thêm một tuổi cây sồi còn rớm lệ
Gốc mai già khô héo biết khi nao?

Chén rượu nhạt lâm ly niềm tưởng nhớ
Bóng mẹ già bên bếp lưả chiều mưa
Cơn sóng hận xoá tan màu huyết lệ
Ánh trùng dương soi bóng mảnh trăng nhoà

Xuân biền biệt muà đông về xứ lạnh
Khói bay nồng ngào ngạt gió đưa hương
Bao oan trái núi sông đòi cuộc sống
Triệu lớp người trơ trọi giưã mênh mông...

7.1.2010 Lu Hà




Cây Mai Cuả Cha
hoạ thơ Võ Đình T iên

Hoa khóc cho người hỡi nghệ nhân
Mai vàng vẫn nở ở trong sân
Phụng Long Cha uốn thành thiên cổ
Để lại cho đời hương gió xuân

Thoang thoảng chiều nay lại nhớ cha
Còn đâu bóng dáng một thời nao
Say xưa con ngắm bàn tay khéo
Lưạ những nhành non uốn ngọn cao

Đêm ba mươi cũ còn xanh nụ
Chờ sáng hôm sau nở đón xuân
Pháo nổ reo vui mừng tết đến
Đầu năm mồng một chúc người thân

Phô sắc khoe màu bảy cánh thương
Long lanh sương đọng hội quần vương
Trong vườn ngự uyển kinh thành Huế
Vua chuá yêu loài hoa thắm hương

Khai bút mừng xuân rượu ngọt ngào
Trà ngon cảnh vật cứ nôn nao
Khói bay xác pháo vương đầy lối
Tre trúc đào mai cũng dạt dào

Đất khách xa quê quá nưả đời
Ngậm ngùi tha thiết một nhành mai
Năm nay tết đến hoa còn nở
Mồng một cha ơi lại nhớ người.

3.2.2010 Lu Hà




Chiều Mưa Cuối Năm
hoạ thơ Hàn Thiên Lương

Chiều viễn xứ mênh mông buồn vô tận
Đám mây đen rỏ lệ góc chân trời
Đàn kiến nhỏ tha hương tìm tổ ấm
Cánh chim bằng biền biệt ánh trăng soi

Người thổn thức nâng chén sầu bị lụy
Nỗi niềm đau nức nhối bóng chinh nhân
Bên song cưả cuối năm muà tuyết lạnh
Thả hồn bay tìm lại chốn điêu tàn

Ôi! Năm tháng nuôi dài thêm nỗi nhớ
Từng bờ tre xoã tóc giếng xanh trong
Hoa đào nở muà xuân về pháo nổ
Dòng sông quê thầm lặng mãi trong lòng

Thế là hết tan đi bao mộng ước
Mái nhà tranh lam khói phủ mây chiều
Bên bếp lưả nước sôi mùi giản dị
Tiếng mẹ hiền u uất nỗi thương đau

Cơn sóng dữ đại dương vùi thân xác
Dặm trường xa dày đặc lắm chông gai
Đời ghẻ lạnh gót chân mòn sỏi đá
Chiều cuối năm bàng bạc vấn vương hoài

Chén ruợu đắng xót xa đời cô lữ
Bước chân đi nhang khói phủ sương mù
Nơi chôn nhau bỗng hoá thành xa lạ
Lòng hận thù nuốt trọn hết thương yêu

Cứ tăm tối điên cuồng trong cuồng vọng
Nghe theo ai mà ác độc khinh người
Ôi !Quê hương đã hoá thành hoả ngục
Xoá tình thương ai là kẻ vô loài ?....

18.1.2010 Lu Hà




Thế Cũng Trôi Qua
hoạ thơ tết Võ Đình Tiên

Xuân về viễn xứ cũng nôn nao
Hiu hắt trời Tây gió nghẹn ngào
Tâm dạ bâng khuâng hồi tưởng nhớ
Mây vàng lãng đãng nắng chiều qua…

Mấy chục năm rồi xa cố hương
Bờ tre giếng nước cái ao làng
Muôn loài sinh thái đua nhau hỏi
Hoa nở đào mai chớ vội vàng ?...

Phố xá âm thầm hương khói bay
Tàu xe nườm nượp nỗi u hoài
Ngược xuôi chuyên chở thuyền xa bến
Nặng nỗi truân chiên bạc cõi đời…

Dạo ấy dừng chân trước cưả đình
Ba lô nặng trĩu nắng tàn nhanh
Chiều tà heo hắt lòng đau xót
Hy vọng ngày mai hương gió thanh…

Từ chiến trường xa tôi trở về
Ngổn ngang trăm nỗi mối tình quê
Bà tôi chống gậy ra mừng đón
Nhà lá ba gian thoáng não nề

Tê liệt dày vò ông mấy năm
Năm nay tết đến cháu về thăm
Nhà ta cũng được chia phần thịt
Hợp tác bình quân vất vả thêm

Thế cũng trôi qua mấy chục niên
Cỏ cây hoa lá cũng phai tàn
Đời người mấy chục trăng tròn lẻ
Viễn xứ người ơi, có hão huyền?...

23.1.2010 Lu Hà




Mộng Tưởng Canh Dần
hoạ thơ Võ Đình Tiên

Đọc Võ Đình Tiên hoạ tứ thơ
Nưả đời lăn lóc cõi chiêm bao
Bao nhiêu mộng tưởng hoài thương nhớ
Đất mẹ người ơi, chớ hững hờ …

Ta đã xa nhà lạc bóng trăng
Họ hàng thân thiết khói mây sương
Sông sâu uốn khúc dòng thăm thẳm
Ai biết rằng ai đã lỡ làng …

Sóng nước chôn vùi hạt máu rơi
Lợm mùi xác pháo tối trời mây
Việt Nam xa nhớ buồn thê thảm
Có muốn về thăm cũng muộn rồi …

Ta nhớ ngày xưa trước cổng đình
Tưng bừng le lói ánh bình minh
Pháp thua xua bóng hồn ma trắng
Lũ quỷ da vàng lại xuất tinh ?

Xuân về làng xóm hội say mê
Từng tổ đổi công hết bộn bề
Cơm no áo ấm nhờ ơn Đảng
Hàng mã đổi trao vẫn não nề ?...

Ai có ngờ đâu phận đỏ đen
Trái tim lầm lỡ rã phai tàn
Trải bao thập kỷ sầu tan tác
Chủ nghiã tam vô đã héo mòn

Tết đến xuân về đỉnh núi xanh
Sơn lâm chốn ấy khóc thương mình
Canh dần năm hổ còn lưu luyến
Một chút dư thưà xương máu tanh ?...

26.1.2010 Lu Hà





Xuân Về Thẹn Với Non Sông
viết tặng tri âm hai Thi Sĩ Lệ Khanh và Thanh Hoàng

Xuân về thẹn với non sông
Bướm hoa rạo rực cánh hồng nôn nao
Cuối trời nơi ấy ra sao
Bao năm xa cách biển trào sóng dâng

Ngược xuôi kiếp sống dở dang
Nương thân tầm gửi bẽ bàng trăng thu
Cố hương biền biệt sương mù
Ngàn đời thống khổ dãi dầu nắng mưa

Mẹ Cha khuất bóng mờ xa
Mây vàng ảm đạm Ngân Hà mưa rơi
Nam Quan bản Giốc mất rồi
Ngư dân than khóc tả tơi lưới chài

Nỗi buồn trằn trọc đêm dài
Xót xa rặng liễu chương đài năm xưa…
Nằm nghe tiếng gió lưa thưa
Hàng hiên thánh thót cũng vưà năm canh!

Vầng dương le lói xuyên mành
Đôi chim nhảy nhót truyền cành líu lo
Nghẹn ngào tiếng hót tự do
Lòng ta xao xuyến nhớ sao điệu hò…

Bâng khuâng sóng nước con đò
Bờ đê thẳng tắp sông Thao cánh cò
Chắc giờ vườn nở hoa đào
Khói hương nghi ngút nấm mồ cỏ xanh...!

Thơ làm nhân đọc thơ đường xướng hoạ bài: Ngày Xuân Nhớ Nước
17.3. 2013 Lu Hà





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét