Thứ Hai, 16 tháng 11, 2020

Thơ Tình Chùm Số 1.268

 

 

Duyên Phận Long Đong

Cảm xúc thơ Nguyễn Huy Tự bài 35

 

Bến Hàm dương ngàn thu một thuở

Cả kinh thành đây đó hân hoan

Ngựa xe kèn trống khải hoàn

Trao vòng nguyệt quế đoàn quân thiên triều

 

Cờ tuấn kiệt Lương, Diêu phấp phới

Kẻ tôi trung, người giỏi dụng binh

Khao quân mở tiệc linh đình

Có Lưu công tử cung nghinh chúc mừng

 

Lệnh phó kinh tưng bừng ấm bổ

Kể ngọn ngành sự cố nàng Khanh

Ba sinh em gái lưu danh

Liều mình tuẫn tiết trời xanh thảm sầu

 

Khi Dương tướng tan chầu thăm hỏi

Thấy Lương sinh rười rượi buồn thiu

Bỗng nhiên dáng vẻ ỉu xìu

Vì sao sắc mặt kém vui võ vàng

 

Sinh mới kể mọi đàng thảm thiết

Nghe ngậm ngùi danh tiết ai bì

Khuyên ngay tâu đến đan trì

Oan tình gia sự chút gì trả nhau

 

Dưới đèn trời xưa sau soi sáng

Đạo cương thường xứng đáng bảng vàng

Tấm gương liệt nữ rền vang

Phu nhân nhất phẩm đại tang thủy hà

 

Vua lại hỏi việc nhà Dương tướng

Trước mặt rồng quỳ xuống tâu bày

Hiếm hoi một gái tới nay

Cửa cài then đóng đợi ngày thành thân

 

Thánh thượng khuyên lão thần nên gả

Quan thám hoa ân trả nghĩa đền

Công lao hạng mã trận tiền

Chiếu sai thái giám viết liền trao tay

 

Ấn triện đóng cấp ngay xe ngựa

Kiệu hoa ban vàng chứa đầy rương

Lụa là nghìn tấm khẩn trương

Vu quy bái tổ tông đường tiểu khoa

 

Dương tướng công thềm hoa lạy tạ

Còn Lương sinh lã chã lệ rơi

Bến tương vẫn chửa tới nơi

Ngậm vành kết cỏ trọn đời chi đâu?

 

Bởi cha mẹ chọn dâu kén rể

Đất Tô Châu sự thể ép duyên

Nhưng nàng đức hạnh thuyền quyên

Hồn trinh oan trái cửu tuyền lang thang

 

Chưa cầm sắt tao khang gắn bó

Nỗi niềm này biết tỏ chăng ai

Sau này gặp dưới tuyền đài

Vào ra thơ thẩn u hoài thở than

 

Diêu sang chơi chứa chan giọt lệ

Lương sinh bèn kể lể khúc nhôi

Khuyên can huynh đã lầm rồi

Long đong duyên phận nổi trôi thế trần.

 

*Nguyên tác thơ lục bát: “Hoa Tiên Truyện“

18.8.2020 Lu Hà

 

 

 

Duyên Phận Long Đong

Cảm xúc thơ Nguyễn Huy Tự bài 36

 

Tình phu phụ quân thần đạo nghĩa

Trong tam cương tròn trịa dễ sao?

Xông pha biển động sóng gào

Hồng nhan chút phận liễu đào xe duyên

 

Ơn cao dày nhà huyên xuân cội

Hữu thất nguyền lạc lối trần ai

Mặc người tựa cửa hôm mai

Nỡ nào xa lánh nguyệt đài canh thâu

 

Đời cam chịu nương dâu bãi bể

Nợ tang điền suối lệ tuôn trào

Hiếu tình dang dở ly tao

Nghĩa kia đành tạc non đào đá sông

 

Biển vàng ban chữ đồng cân nặng

Nợ trần duyên cay đắng xót xa

Chay đàn an ủi hồn ma

Miếu thần cho lập gọi là về sau

 

Lời tâm phúc cùng nhau huynh đệ

Tạm yên lòng nghi lễ sắm sanh

Cốt sao mọi sự an lành

Hai đằng cắt cử đào xanh hoa kỳ

 

Ngày nạp thái vu quy ấn định

Đuốc hoa truyền danh chính đính hôn

Trái tim nóng hổi bồn chồn

Lửa lòng sôi sục biển cồn sóng dâng

 

Vầng trăng tròn bâng khuâng áng nguyệt

Gái trai tài tha thiết bấy lâu

Dao trì đàn hạc Doanh châu

Bồng lai tiên cảnh canh thâu xập xình

 

Thuyền Đốc học lai kinh cập bến

Rõ sự tình gọi đến trước đài

Phất phơ cờ biển chữ bài

Khuyên nàng tấu sớ ngày mai lên chầu

 

Lưu Ngọc Khanh cúi đầu bẽn lẽn

Dấu bọt bèo lại thẹn cao xanh

Rủi may cam chịu đã đành

Vả trên chín bệ mong manh vô cùng

 

Sao thấu hết thủy chung phận liễu

Ông gạt đi ai điếu xót thương

Phu nhân liệt nữ cương thường

Đàn tràng cờ tiết bốn phương rạng ngời

 

Vâng thánh chỉ khắp nơi cúng bái

Lập miếu thờ tê tái lòng người

Khói nhang giọt lệ tuôn rơi

Tế người còn sống nực cười lắm sao?

 

Nàng nghe lời nghẹn ngào bần bật

Lui gót sen lật đật phòng khuê

Tan canh mọi sự dãi dề

Sớ Văn Long, đã đề huề tấu lên

 

Trước sân chầu hoàng thiên sáng tỏ

Hoàng thượng xem thấy rõ tơ duyên

Ngợi khen tiết hạnh thuyền quyên

Ngọc Khanh so với Ngọc Liên kém gì?

 

*Nguyên tác thơ lục bát: “Hoa Tiên Truyện“

19.8.2020 Lu Hà

 

 

 

Duyên Phận Long Đong

Cảm xúc thơ Nguyễn Huy Tự bài 37

 

Lưu công tử tức thì triệu đến

Trước bá quan nhận diện Ngọc Khanh

Muội huynh rõ mặt rành rành

Trước sau rơi lệ ngọn ngành tóc tơ

 

Lệnh thái giám đọc tờ chiếu chỉ

Quan thám hoa hoan hỉ đón về

Lương gia phúc lộc tràn trề

Hai nàng vui vẻ dãi dề hàn huyên

 

Đều nhất phẩm thuyền quyên thục nữ

Ngọc Khanh cùng nương tử Dao Tiên

Khuê môn nhờ cậy ơn trên

Đèn trời soi sáng mọi miền móc mưa

 

Trở về nhà say xưa nét phấn

Biển ái tình lận đận long đong

Chấp kinh tiết hạnh cầu mong

Hoàng thiên chẳng phụ tấm lòng trung trinh

 

Cõi người ta tử sinh sống thác

Nấm mồ xanh cò vạc giữa đồng

Vượt qua trăm núi ngàn sông

Cổ kim trong chốn quần hồng mấy ai

 

Ngồi nghĩ lại khứ lai chăng chớ

Ghê gớm thay duyên nợ vợ chồng

Quên sao chút nghĩa đèo bồng

Trăm năm đè nặng gánh gồng ngược xuôi

 

Dù xa cách xa xôi ngàn dặm

 Trăng sao còn lá thắm bể sâu

Quản chi mưa nắng phai mầu

Cớ sao lại để mày chau liễu hờn

 

Đêm thanh vắng tiếng đờn non nỉ

Bể oan dày rên rỉ cung sầu

Tỳ bà khóc nấm cỏ khâu

Tiền đường cánh bướm dãi dầu nắng mưa

 

Giờ nối lại tình xưa nghĩa cũ

Lời sắt đanh phu phụ cùng nhau

Trọn lòng chung thủy trước sau

Một nền Đồng tước bạc màu phấn son

 

Vườn Lương gia đào non đôi trái

Trước Ngọc Khanh rồi lại Dao Tiên

Sắm sanh mở tiệc quản huyền

Dập dìu oanh yến đoàn viên hội thề

 

Xét công lao gieo lê trồng liễu

Bề tiểu tinh yểu điệu thiết tha

Vân Hương, Bich Nguyệt một nhà

Phẩm tiên đầy đặn mặn mà ái ân

 

Thạch đầu ký thiên thần thuở đó

Trả nợ đời kim cổ đa tình

Giang san thiên hạ thái bình

Hai chàng biểu tấu đan đình vinh qui

 

Lầu xuân hoa quạt quì bả lả

Cẩm hoàn ban hai lá hồng kỳ

Ngựa xe rầm rộ nhung y

Lương, Diêu quý tỉnh phân ly đôi đàng

 

*Nguyên tác thơ lục bát: “Hoa Tiên Truyện“

19.8.2020 Lu Hà

 

 

 

Duyên Phận Long Đong

Cảm xúc thơ Nguyễn Huy Tự bài 38

 

Diêu hoàn hôn thênh thang buồm mở

Lương giong thuyền hớn hở trăng soi

Tràng Châu cá nước mặn mòi

Viện già Dương tướng sớ đòi minh nông

 

Quan coi việc cấy trồng canh tác

Dặm tía hồng xào xạc vó câu

Chăm lo thủy lợi bắc cầu

Vẻ nhuần mã gấm rượu bầu nhạc thơ

 

Cầm bóng nguyệt ngẩn ngơ ngàn hống

Cánh cò bay tiếng trống thu ba

Đoàn thuyền thuận gió quê nhà

Tiếng chim đâu đã sai nha đệ về

 

Buổi hoàng hôn tràn trề cây cỏ

Dặm tử phần ngọc thỏ cung nga

Tràng Châu rạng liễu trúc ngà

Hàng tre xõa tóc mượt mà thiết tha

 

Thuyền Lương sinh nhẩn nha cập bến

Bước lên bờ nhân tiện ghé thăm

Phủ Diêu dưới ánh trăng rằm

Hân hoan cậu mợ con tằm nhả tơ

 

Phòng hoa trúc thẫn thờ kim bảng

Vọng Ba đình thắp sáng Đài Dương

Gương trong tráng muốt nõn nường

Ngó sen giăng sợi mùi hương chén kèo

 

Mở tiệc vui vàng gieo ngấn nước

Rước hai chàng sau trước ngựa hoa

Tỳ bà gảy khúc thái hòa

Rượu nồng thuê thỏa nhạt nhòa ánh trăng

 

Kiệu khảm ngọc hoa đăng lớp lớp

Mành ken châu cờ rợp thôn dâu

Bồng lai hạc lỷ Dương châu

Tiếng thơm dậy đất mưa ngâu sấm rền

 

Cửa Lưu xa nhạn truyền tin gấp

Đoàn ngựa xe tấp nập lên đường

Nhạt tanh chuyện cũ dặm trường

Vùi chôn tất cả quê hương dạt dào

 

Kiệu hoa giục bước vào vội vã

Nỗi niềm riêng vàng đá tóc tơ

Huyên già xuân cội bơ vơ

Đoàn viên thêu gấm ngẩn ngơ bao điều

 

Cầm dìu dặt liêu xiêu đầy chén

Vị cúc thơm trọn vẹn tân bằng

Lưu công tử mới thung thăng

Trước sau kể lại mọi đằng mới hay

 

Cậu mợ cũng bấy nay sầu muộn

Từ vị dương gió cuốn mây bay

Hạt châu trót đã sẩy tay

Tự mình dằn vặt lỗi này mà ra

 

Nàng cúi đầu thiết tha bày tỏ

Chuyện đã qua đen đỏ phận mình

Móc mưa sấm sét thiên đình

Oan khiên túc trái thần linh cảm sầu.

 

*Nguyên tác thơ lục bát: “Hoa Tiên Truyện“

19.8.2020 Lu Hà

 

 

 

Duyên Phận Long Đong

Cảm xúc thơ Nguyễn Huy Tự bài 39

 

Còn đâu nữa thâm sâu hành hạ

Dưới vòm trời lòng dạ con người

Lạnh lùng đày đọa tả tơi

Đẩy đưa chìm nổi cảnh đời biệt ly

 

Ngày thái lai xuất kỳ rồng trúc

Sóng ba đào cội phúc nhân tâm

Vẹn tròn ân nghĩa tình thâm

Tam công chẳng đổi âm thầm cưu mang

 

Chuyện xa xưa bẽ bàng năm tháng

Vị ngọt bùi cay đắng nếm qua

Một lòng hoa tím sim mua

Đòi phen cợt phấn bốn mùa lại tươi

 

Sinh ngồi bên lựa lời chú giải

Tự vắng nhà quan ải mù sương

Xông pha tên đạn chiến trường

Để ai vò võ thảm thương dãi dầu

 

Người tiết hạnh phải đâu dâu bộc

Phận nữ nhi thảm khốc hồng trần

Trải qua hoạn nạn phúc phần

Thuận hòa phu phụ song thân cậy nhờ

 

ĐấtTô Châu đợi chờ mong nhớ

Nỗi khát khao gió Sở mây Tần

Chôn nhau cắt rốn tần ngần

Khang trang bề thế hương lân xa gần

 

Theo lệnh vua giang san trọng trách

Đầu nam nha nặng gánh quân dân

Gió thu gợi dạ tử phần

Sân lai nguồn cội tần ngần sắt son

 

Lòng hiếu tử tôi con bổn phận

Vẹn đôi đường cần mẫn công tư

Trước sau ưu ái khoan từ

Phu nhân bốn vị đẹp như tiên trời

 

Lương Phương Châu thảnh thơi trở lại

Tới kinh đô buồm lái theo giòng

Mạch văn nối giõi tông đường

Khai hoa mãn nguyệt dễ thường nhi tôn

 

Long đốc học Diêu môn cửa Khổng

Cửa Tiền nha gióng trống sân Trình

Kể chi chính thất tiểu tinh

Gái trai đủ cả giống sinh vô cùng

 

Giòng thiên tư anh hùng cái thế

Nhà Lương gia huynh đệ tình thâm

Có câu nhất phiến đan tâm

Xôn xao tỷ muội ươm tằm nhả tơ

 

Nhâm nhi chén vần thơ bi lụy

Truyện phong tình túy lúy cuồng ca

Đêm nay có ngã Lu Hà

Hồn mây mơ tưởng gác ngà động tiên.

 

Xin hết truyện

*Nguyên tác thơ lục bát: “Hoa Tiên Truyện“

20.8.2020 Lu Hà

 

 

 

 

 

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét