Thứ Hai, 15 tháng 4, 2019

Luận Về Tình Yêu Phần 20


Hồng Nhan Bạc Mệnh

Người ta thường nói: Hồng nhan bạc mệnh. Anh hùng đa hoạn nạn. Hồng nhan là chỉ những người phụ nữ sinh ra có tài sắc, nhưng cuộc đời thì gian nan trầm luân lắm. Thường là xinh đẹp và có một biệt tài trong lĩnh vực văn hoá và nghệ thuật. Họ thường là nạn nhân của những cuộc săn lùng tranh dành của giới đàn ông đam mê háo sắc. Nhưng các cô nàng phần lớn trời cũng phú cho một sự nhạy cảm thông minh thiên bẩm để tự bảo vệ mình. Chung cuộc cũng có hậu về cuối đời. Những trường hợp cay đắng bất hạnh phải sớm thiệt mạng như nàng Chiêu Quân hay Tây Thi cũng là sự bất đắc dĩ mà thôi. Hay là do trời không có mắt? Hay là do tiền kiếp mang nhiều nhhiệp chướng mà kiếp này phải trả nghiệp, như cách giải thích của cụ Nguyễn Du theo thuyết tài mệnh tương đố.

„ Trăm năm trong cõi người ta
Chữ  tài chữ mệnh khéo là ghét nhau „

Để giải thích tài mệnh ghét nhau như thế nào? Cụ đã viết cuốn truyện Kiều bằng thơ dài dằng dặc, càng đọc càng ham. Cuối cùng sau khi kết thúc câu truyện cụ đưa ra nhận xét:
„ Ngẫm hay muôn sự tại trời
Trời kia đã bắt làm người có thân
Bắt phong trần phải phong trần
Cho thanh cao mới được phần thanh cao”
Hay như:
“Đã mang lấy nghiệp vào thân
Cũng đừng trách lẫn trời gần trời xa
Thiện căn ở tại lòng ta
Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài”

Chính vì vậy mà tôi coi trọng chữ tâm, chân thành thật thà thẳng thắn. Có gì bức bối thì cứ nói toạc ra, có tâm là giữ được luôn cả tài. Làm thơ cũng vậy cái tâm thành giữ được thì thơ phú luôn trào ra lai láng đa sầu đa cảm. Tâm tráo trở thì dù có học nhiều ngôn ngữ uyên thâm cổ kim đến đâu cũng không làm được thơ. Có viết thì chỉ là dạng thơ tuyên truyền hô khẩu hiệu về cái gọi là nghệ thuật vị nhân sinh. Thơ là tiếng nói của cõi lòng cá nhân người đó về yêu ghét căm hận hỉ nộ ố ái v.v…Có người làm thơ, ta chỉ cần đọc thơ cũng biết được cả một tiểu sứ quá trình sống và cả những chi tiết đời tư cá nhân.

Anh hùng chỉ loại đàn ông có tính cách khác ngươì và có bản lãnh. Họ không chiụ an phận hủ thường loanh quanh sớm tối bên lũy tre làng, rất thích sống một cuộc đời phiêu lưu lãng tử.Thật đáng mừng cho dân tộc Việt nam đã có hàng triệu anh hùng, dám bỏ nước ra đi vì không chịu chấp nhận một cuộc đời tầm thường vô vị dưới chế độ hà khắc của người cộng sản. Nhờ có số ngươì này mà dân tộc Việt nam đã bảo tồn được nền văn hoá, văn phong đa dạng, văn chương thơ phú tự do phát triển. Hiện tại ngươì cộng sản có thể còn ghét họ, căm thù họ và gán cho cái mũ phản động vì dám viết văn làm thơ kể lể chân tình về nỗi khổ của đời mình, kể lể về sự bất công thiếu tình ngươì  mà không nhắm mắt viết hay cho đảng cho nhà nước độc tài. Nhưng tôi tin rằng công lao và những sáng tạo tinh thần cuả họ sẽ làm đẹp cho tâm hồn Việt nam. Con cháu ta sau này sẽ tự phân biệt chính tà và biết ơn họ.

Tôi rất thích làm thơ theo cảm hứng cảm xúc tự nhiên. Yêu ai ghét ai thích cái gì chán cái gì thì viết ra cho người đời, bạn đọc thưởng lãm. Rồi đây tất cả chúng ta ai cũng phải chết, chả ai sống mãi để nuôi lòng hằn thù. Ích kỷ haị nhân chỉ thích mình hơn ngươì, cao quý sang trọng xinh đẹp hơn người và cầu mong cho kẻ khác sớm chết non, chết yểu và mang nhiều bệnh tật.  Chỉ để còn xót lại mình, sống dư rả bình chân hạnh phúc mãi. Loại người này đừng hy vọng họ sẽ biết viết văn làm thơ cho chúng ta đọc. Nếu có viết chỉ là những thứ lá cải như  những thứ cỏ dại đâm bị thóc chọc bị gậy chung quy cũng để bảo vệ nồi cơm riêng của một nhóm ngươì nào đó có quyền lực thao túng xã hội.

 Để cho cuộc đời chúng bớt căng thẳng, khó chịu về những cái đâu đâu, tôi xin tặng các bạn những vần thơ lục bát của tôi. Lục bát là vần điêu tình tự ngàn năm dưới lũy tre làng quen thuộc của dân tộc.


Hồng Nhan Bạc Mệnh

Tiền Đường sông nước đoạn trường
Tiếng đàn ai oán như vương vấn sầu
Ngậm ngùi rỏ lệ sa châu
Đọc Kiều lòng cũng quặn đau thấm buồn

Hiu hiu gió thổi sóng cồn
Ngẫm suy ai chẳng  bồn chồn ruột gan
Thương cho lá rụng hoa tàn
Trả vay, vay trả trần gian nợ đời

Nhân duyên tiền định luân hồi
Khóc cho số phận một người tài hoa

cảm tác thơ Mai Hoài Thu

30.11.2009 Lu Hà


Hồng Nhan Tri Kỷ
cảm tác từ thơ Mai Hoài Thu: Đợi Chờ

Tháng ngày mong mỏi đợi chờ
Xanh xao tiều tụy má đào phôi phai
Trăng tàn lệ nhỏ canh dài
Hằng Nga một thuở trần ai ngậm ngùi

Mong người trăn trở sụt sùi
Thương em gái nhỏ dập vùi biển khơi
Thuyền tình nghiêng ngả xa xôi
Quắt quay nỗi nhớ chơi vơi cuộc đời

Hồn em tơi tả rã rời
Mười hai bến nước biết nơi nào bờ
Si mê cuồng nhiệt bơ vơ
Bước đi lặng lẽ mịt mù sương rơi

Trái tim rỉ máu một thời
Mới ba mươi sáu tuổi đời đang xuân
Than ôi tiền định duyên căn
Em thường than thở trần gian bộn bề

Thơ em mưa gió dãi dề
Lòng anh cũng thấy não nề sầu bi
Hồng nhan tri kỷ mấy ai
Cách xa ngàn dặm gửi vài câu thơ...

22.11.2011 Lu Hà







  
  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét