Thứ Năm, 9 tháng 3, 2017

Thơ Tình Chùm 491



Dẫn Đưa Em Về

Thương em một hạt bụi hồng
Trong cơn gió lốc cánh đồng hoang vu
Phong tình cổ hận thiên thu
Hồn trinh băng tuyết âm u gío lùa


Quê hương một thuở thêu thùa
Cùng chung bờ giậu bốn mùa nở hoa
Mai đào lan cúc nhạt nhòa
Trùng dương xa cách cảnh nhà lầm than

Hoa Kỳ Pháp Quốc chứa chan
Tin em trăng trối thế trần biệt ly
Băng đen một dải tinh kỳ
Hồng nhan bạc mệnh đầm đìa lệ rơi!

Phiêu diêu lạc thủy dong chơi
Theo vầng mây bạc thảnh thơi quê nhà
Hạc tìm phần mộ ông bà
Cần Thơ sông nước trăng ngà mờ soi!

Cù Lao Cồn Ấu em ơi!
Dừa xanh heo hút đất trời lưa thưa
Côn trùng giun dế gió mưa
Nào ai đứng đợi dẫn đưa em về !

Viết cho nỗi lòng Nhung Truong khóc Cẩm Hường
10.10.2014 Lu Hà



Hoa Vờn Bướm Xa

Bấy lâu tôi vẫn ước ao
Cô em trắng muốt dạt dào hồn tôi
Bông sen mềm oặt bồi hồi
Cá bơi loạng choạng chao ôi cụm bèo

Bần thần dán mắt trông theo
Trưa hè nóng nực lộn lèo nồm nam
Đêm nay dưới ánh trăng rằm
Chõng tre kĩu kịt cô nằm bên tôi

Mắt nai đắm đuối xa xôi
Gần như nhắn nhủ êm xuôi mái dầm
Yếm thơm đẫm nước đầm đầm
Long lanh ánh nguyệt như thầm gửi trao

Yến oanh khúc khích thì thào
Trái tim thi sĩ nghẹn ngào lòng em
Vẳng nghe tiếng hát bên thềm
Trà khan ngọt lịm thòm thèm mây trôi

Hoàng hôn gió nổi sóng rồi
Hằng Nga nũng nịu một thôi giận hờn
Ôm eo ngây ngất chập chờn
Canh tàn hư ảo hoa vờn bướm xa….!

9.10.2014 Lu Hà




Người Ơi Là Người

Nửa đời phiêu bạt xứ người
Hôm nay thổn thức lệ rơi đôi hàng
Thấy cô bán ổi dịu dàng
Hồn thơ trở lại xóm làng xưa kia

Vườn rau ao cá đầm đìa
Líu lo tiếng hót chim chìa vôi ơi!
Bấy nhiêu mà đã cách rời
Cánh bèo trôi nổi cảnh đời ly tao

Long lanh ánh mắt xuân đào
Da thơm chín mọng ngọt ngào thiết tha
Nâng niu mười búp sen ngà
Mắt huyền vời vợi áo bà ba xinh

Miệt vườn thôn nữ  quê mình
Gợi bao kỷ niệm sân đình trúc mai
Đêm nay lạc trốn thiên thai
Dập dìu trăng gió hương nhài chơi vơi

Mà sao chỉ thấy cô cười
Trên trang Phây Búc người ơi là ngươi
Cho tôi ôm chút mây trời
Men say chuếnh choáng lả lơi gương Hằng!

Thơ cảm xúc từ tấm ảnh nữ sĩ Nhung Truong bên mâm ổi chín mọng
9.10.2014 Lu Hà



Phiêu Linh Khói Mờ
một nén hương lòng tiễn biệt Cẩm Hường

Bài thơ trọn vẹn cuộc đời
Nỗi đau nhân thế rã rời tình ai
Xinh tươi lóng lánh nguyệt đài
Tinh cầu nhỏ lệ áo dài màu tang

Tình em dang dở lỡ làng
Thương bông tuyết trắng cát đằng thiên thu
Hồn trong mây gió vân du
Vùi sâu oán hận âm u cửu trùng

Hồng nhan bạc mệnh vô cùng
Khổ đau trăm mối não nùng bước chân
Đam mê cuồng nhiệt thế nhân
Sân si tội lỗi non ngàn bể dâu

Nợ nần chồng chất ngập đầu
Hoa vùi liễu dập âu sầu trúc mai
Trái tim mang xuống tuyền đài
Mỉm cười dã biệt u hoài trần gian

Cẩm Hường tuyệt thế mỹ nhân
Cần Thơ một thuở chứa chan ân tình
Chị em cảnh ngộ chúng mình
Hương lòng một nén phiêu linh khói mờ !

cảm xúc khi đọc bài thơ 8 chữ của Nhung Truong: Kiếp Hồng Nhan
10.10.2014 Lu Hà



Thôn Nữ Đào Non

Song thưa lọt bóng trăng vào
Mơ màng thôn nữ xuân đào sườn non
Ổi thơm đôi trái căng tròn
Suối nga mát rưọi vẫn còn thoảng bay

Bàng  hoàng tỉnh giấc bướm say
Hoài vương một thuở vơi đầy nẻo xưa
Lúc này nàng đã dậy chưa?
Tâm linh dan díu dễ chừa được sao?

Nụ hôn xao xuyến ngọt ngào
Mối tình thơ dại năm nào tơ vương
Ngậm ngùi càng nghĩ càng thương
Càng đau bèo bọt vô thường biển dâu

Bấy nhiêu thôi đã trắng đầu
Suơng rơi cành liễu chân cầu thở than
Tuyết lê từng cặp chứa chan
Hàng cây dâm bụt nồng nàn thiết tha

Mân mê từng búp sen ngà
Tượng xoài vú sữa mượt mà chao ôi!
Bình minh xao xác hết rồi
Hiên nhà trống mái bồi hồi chim cu

Bần thần nghe tiếng hát ru
Vọng từ xa thẳm vi vu gọi về….!

cảm xúc từ tấm ảnh nữ sĩ Nhung Truong và mâm ổi
9.10.2014 Lu Hà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét