Món Nợ Ân Tình
Trải gió bụi bao phen ân oán
Sóng ba đào tủi hận nguồn cơn
Chúng sinh muôn cõi dương trần
Cánh bèo tan hợp ái ân chan hoà
Dẫu chẳng thuận kiếp xưa tiền định
Cưỡng làm chi số mệnh an bài
Người ơi gặp gỡ làm chi
Cho thêm sầu oán cho đời thêm cay
Say mê ai đặt bày quăng lưới
Ao hồ sâu bắt cái thủy chung
Trái duyên buộc chỉ tơ hồng
Cho đời vương lụy mang lòng sinh nghi
Dồn thế bí đường đi nước bước
Theo dấu chân đám rước qua sông
Thuyền qua bến vắng đò suông
Ngậm ngùi đôi ngả sầu vương canh tàn
Đời trai trẻ tủi hờn cố quốc
Chót sinh ra chẳng được như lòng
Nuôi con luống những cầu mong
Công thành danh toại xứng dòng nho gia
Bao mộng ước thành ra mưa gió
Bút nghiên thành bỏ xó ai hay
Bon chen học giống tôi đòi
Không thần không thế thành người bỏ đi
Phải cam chiụ một đời hèn kém
Trí nam nhi chiụ ngậm bồ hòn
Trông ra bốn bể sầu than
Kiếp này giun dế tro tàn lá bay
Gạt nước mắt cho hay phương sách
Phải xuất dương cứu cánh cho đời
Tự mình giải phóng mình thôi
Vì cây dây cuốn một thời đau thương....
2008 Lu Hà
Vẫn Vui
hoạ thơ Hà Thượng Nhân
Tình thương như gió thoảng êm
Ru cho anh ngủ say thêm giấc nồng
Thuyền quyên trong chốn bụi hồng
Anh hùng hoạn lộ cũng không sá gì
Uổng công bao nỗi lâm ly
Đường xa muôn dặm còn gì nưã đâu?
Lá bay gió táp qua cầu
Sương rơi mưa rụng gịọt sầu thành vui
8.11.2009 Lu Hà
Sầu Mộng Hồn Thơ
hoạ thơ Huệ Thu
Chàng đi bỏ dở cuộc chơi
Nàng thơ hiệp sĩ như người mất gươm
Còn đâu nhạc điệu nỉ non
Vô thường chén ngọc rượu buồn mình vui
Hồn thơ cánh hạc thương đời
Trần gian mù mịt đất trời thảm say
Người đi trong gió cát bay
Đêm trăng vắng bóng ai hay cho tình
Ngọn đèn soi bóng in hình
Giai không tứ đại tử sinh là gì?
Chân Như rồi cũng Như Lai
Không hình không sắc vô vi luận bàn….
Bạn bè trước lạ sau quen
Năm châu tứ hải quan san một nhà
Sài môn chủ quán Huệ Thu
Hữu duyên tương ngộ chỉ là thơ thơ
Gặp nhau rồi lại ngẩn ngơ
Đàn xưa ai gảy Bá Nha Tử Kỳ
Hợp tan như đám mây trời
Vân du mộng ảo nổi trôi trần đời
4.11.2009 Lu Hà
Mộ Hoang Suối Vắng
hoạ thơ Phan cát Linh
Chiều tà ảm đạm cánh rừng hoang
Ngôi mộ bên dòng suối thảm thương
Chả biết là ai mà khổ vậy
Quanh năm hiu quạnh khói tàn hương
Người nằm dưới mộ tên chi đó
Giưã chốn rừng hoang gửi xác thân
Trận chiến hôm qua còn đỏ lưả
Nơi đây nguội lạnh nỗi hờn oan
Người đã ra đi bỏ vợ con
Mẹ cha tìm hỏi nắm xương tàn
Rừng sâu nước độc mà không thấy
Lỗi hẹn lời nguyền trên thế gian…
Hoang vu chiều vắng rụng lá vàng
Không một chùm hoa nở muộn màng
Chim chóc cũng buồn không dám gọi
Sương rơi ngọn cỏ gió thê lương
Người nằm dưới mộ là ai đó
Quê ở đâu ta tận chốn nào
Nam bắc cao nguyên hay hải đảo
Vô danh chiến sĩ mộng phù du
Có phải là anh lính cộng hoà
Hay người bộ đội ở phương xa
Cớ sao vỏ đậu nung nồi đậu
Huynh đệ tương tàn có xót đau?
Đất nước ngày nay vẫn chẳng yên
Khắp nơi ai oán tiếng kêu than
Biển đông thân xác còn trôi nổi
Vạn kiếp người không có đất chôn….
2.11.2009 Lu Hà
Mộng Gửi Hồn Xa
hoạ thơ Uyên Phương Minh Nguyệt
Hiu quạnh thềm nhà trải nắng vương
Sầu tư chợt ngóng gió mây thương
Xót cho thân phận ngày xưa ấy
Thiên ý mà sao nỡ phũ phàng
Biền biệt xa nhau mộng cuối trời
Trái tim lầm lỡ gió mưa rơi
Vì ai vô ý gây nên cảnh
Tủi hận bao muà thu lẻ loi
Chẳng biết rằng ai có xót đau
Chia tay chẳng nhắn một đôi điều
Chạy theo lối cũ vầng trăng bạc
Hoa cỏ ngậm sương khóc tủi sầu
Đã mấy thu rồi tri kỷ ơi
Hồng nhan bạc mệnh bóng thay người
Nưả mê nưả tỉnh hồn xa gọi
Quân tử hai hàng lệ ưá rơi.
6.11.2009 Lu Hà
Phận Chẳng Chiều Duyên
Hoạ thơ Ngọc Bích
Ngoài hiên thánh thót hạt mưa
Giọt dài giọt vắn sầu thơ càng nhiều
Ta nằm thông gió ngàn reo
Mà lòng sao lạnh mưa chiều lệ tuôn
Nghẹn ngào thổn thức nguồn cơn
Đầm đià má lạnh mưa tuôn giọt sầu
Lâu rồi hoa bướm còn đâu
Đắng cay lạc nẻo u sầu vành môi
Ngổn ngang trăm sự bời bời
Nỗi lòng ta vẫn trái côi thương chàng
Gió bay hồn lạc mê man
Sông tương hoài niệm nước tràn khi xưa
Ô chao sầu muộn tan chưa?
Ngoài hiên le lói tàn mưa nắng mà
Lòng còn sao xuyến ngươì ta
Thương cho duyên phận chỉ là hoài yêu….
11.7.2009 Lu Hà
Hoa Nở Tháng Hai
hoạ thơ Huệ Thu
Biển đông sao xoá lưả trời
Gió đông vàng vọt một thời trôi qua
Tần ngần nâng cánh hoa xưa
Nắng mưa không thể phai nhoà đài xanh
Tháng năm trời vẫn thương tình
Bình minh xua bóng tử sinh vô thường
Bâng khuâng như đoá xuân hồng
Nắng mưa gió thuận vấn vương cho đời
Thế gian chào đoá hoa cười
Ngậm ngùi bi lụy luân hồi tử sinh
Sáng nay tắm ánh bình mình
Bàng hoàng thắm lại màu xanh hương trời
Xuân về hoa nở tháng hai
Mỗi năm mỗi tuổi ngậm ngùi giọt sương…
19.11.2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét