Thứ Sáu, 24 tháng 7, 2015

Thơ Tình Chùm 84

 
Tâm Sự Với Linh Hồn
kính bái hai Bà Trưng Trắc- Trưng Nhị

Trải gió bụi bao phen trăn trở
Lớp phế hưng suy ngẫm mà sầu
Con em dân Việt khổ đau
Ai mà quên được công bà Trưng Vương


Thế chiến quốc lúc hưng lúc thịnh
Mủi lòng người lữ khách phương xa
Nam nhi trí đảm dư thưà
Mà sao con phải bôn ba xứ người?

Ôi ! Tổ quốc bao đời thống khổ
Mẹ cha ta tiên tổ giống nòi
Đau thay bởi giống lạc loài
Lấy đi quyền sống làm người cuả ta

Nghĩ mà thẹn ông bà thuở trước
Lũ cháu con bạc nhược yếu hèn
Kẻ từ chân đất đi lên
Đưá từ hải ngoại tuyên truyền Mác Lê

Lòng yêu nước buôn lê bán táo
Đổi trắng đen thịt chó đầu dê
Tình yêu giai cấp đê mê
Thiên đường xã hội kéo về diệt vong

Đánh dập đầu trung nông điạ chủ
Quét cho cùng tư hữu tài nguyên
Đấu tranh sát máu liên miên
Quân binh phát động hai miền giao tranh

Con cháu cuả Tô Định thuở trước
Thiết tha hơn chú bác trong nhà
Tiền tài súng đạn trao cho
Buôn dân bán nước hiểm sâu tật nguyền

Nồi da nấu Việt Nam tàn lực
Lợi ngư ông Trung Cộng hưởng nhàn
Trải bao thế kỷ tham tàn
Mưu toan đồng hoá Văn Lang sói mòn

Vì quyền lợi sống còn cuả đảng
Chúng khom lưng triều cống quỷ vương
Chia phần cắt đất hiến dâng
Dù cho xanh vỏ đỏ lòng cũng xong

Sống hưởng thụ vợ chồng hú hí
Giàu cha con đồng chí sát nhân
Xa gần họ mạc quây quần
Nhất quen nhì biết tình thân dồi dào

Dân khốn khổ đói nghèo chẳng thiết
Chỉ biết rằng sống chết mặc bay
Có quyền có chức trong tay
Công an lính kín một bầy khuyển nhung

Một tiếng thét vang hàng chen lớp
Thi đua nhau tay bóp tay lần
Văn chương phú lục xoay vần
U mê tăm tối vô luân Mao Hồ

Dân cứ học cứ mơ cứ mộng
Lý tưởng suông rơi rụng ai hay
Tám lăm triệu đấy bần cùng
Vẫn nhai bánh vẽ giặc Tàu ma cô

Khắp phố xá treo cờ dương biển
Lớp cháu ngoan khăn cuốn cổ tròng
Vành đai khăn đỏ xiết vòng
Lớn lên lạc lối thiên đàng dã man

Vẫn cái kế gà con chọn trứng
Kể thành phần áo rách khố đen
Ngu dân trị nước mẹo hèn
Trải bao thập kỷ bon chen mặt dày

Nay xin có mấy lời tâm huyết
Nhớ thương bà con viết ra đây
Châu Diên Ải Bắc đắng cay
Mê Linh Hợp Phố còn say máu thù…!

1.5.2009 Lu Hà



Mở Cánh Tâm Hồn

Cổng Sài Môn tiếng đàn réo rắt
Giọng ca ngâm tha thiết bay lên
Tâm hồn thi sĩ lên men
Tâm tình rộng mở nỗi niềm tình trăng

Khách dạo chơi khuân vàng thước ngọc
Cũng có khi trần tục bi ai
Sinh ra chịu một kiếp người
Gặp bao khổ hạnh một thời thoảng qua

Cõi nhân thế gội mưa tắm gió
Chốn bụi hồng cây cỏ lầm than
Sầu đưa biển thảm nhân quần
Cam lai khổ ải lụy phần dân gian

Ta muốn lánh phong trần thế tục
Tránh cuộc đời mua tước bán thân
Mà sao cảnh sắc vô vàn
Níu chân kéo áo mộng tràn tình si

Lòng xuân động người ơi ngây ngất
Bạc mái đầu thể chất tình thơ
Ái hà sóng dậy hồn mơ
Sức cường trí mở mới là thi nhân

Chớ lấm lét mặt nhăn mày ủ
Dạ thẳng ngay bày tỏ chân thành
Trẻ già trai gái vây quanh
Năm châu bốn biển chí tình bạn thơ

21.11.2009 Lu Hà



Nhớ Quê
hoạ thơ Mai Hoài Thu

Thoang thoảng chiều buông ngọn sóng mờ
Hoàng hôn lạnh lẽo gió hoang vơ
Bao nhiêu mong nhớ buồn hiu quạnh
Thương tuổi ô mai gạo trắng vò

Một nén hương lòng nhung nhớ xa
Loanh quanh năm tháng chẳng lần ra
Con đường cố quốc sao mờ mịt
Bốn thập kỷ qua trái chín già…

Lu Hà


Gọi Em Là Sao Mai
tặng Trần Khải Thanh Thuỷ

Có một người em gái
Sinh ra là khổ đau
Nơi quê hương nghèo đói
Mà lòng anh xót xa

Như một người viễn đông
Trên bờ biển yêu thương
Vì nhân quần hạnh phúc
Hoá thành sao soi đường

Lần đầu anh biết em
Trên hệ thống thông tin
Cuả văn minh nhân loại
Nhức nhối buồn trong tim

Ôi!thương nhớ biết bao
Như nhân loại bao la
Cuả người anh xa lạ
Trên hành tinh bơ vơ

Chúng vô cớ bắt em
Nhục hình đày đoạ em
Chỉ vì em dám viết
Tháng năm dài triền miên...

Kẻ ngoan cố tội đồ
Laị được đưa tôn thờ
Chúng gọi là thánh thiện
Uế xú để ngàn thu

Thơ văn và sách báo
Những cái loa tuyên truyền
Cuả một bầy ma quỷ
Đua nhau chén ép em

Đã bao thập kỷ nay
Chúng cứ ngu dốt hoài
Nói ngang như cành bưá
Ông ổng mãi bên tai ...

Chúng là kẻ ăn lương
Thân phận cũng bi thương
Tẩy não theo cầm thú
Dày xéo nát quê hương

Trí tuệ khó mở mang
Trên bước đường hành hương
Tới thiên đường Các Mác
Lạc chân xuống điạ đàng…

Chúng xót thương gì đâu
Giết chết bao hồn thơ
Những gì cao quý nhất
Sằng sặc cười ai đau

Những ngón đòn cân não
Cho em tôi chết dần
Vì đồng lương chức tước
Khom lưng mộng tiến quan

Chúng xúi giục dân cư
Chúng mua lũ côn đồ
Bao mưu sâu chước quỷ
Cắn xé váy đàn bà

Chúng rú lên rùng rợn
Trong thác loạn căm hờn
Gọi em làm phản động
Đấu tranh để sống còn

Tuy xa mà rất gần
Trên cõi đời trầm luân
Hư vô hay mộng ảo
Khóc em từ xa xăm

Tên em là quê hương
Tuổi em như dòng sông
Trần Khải ơi Thanh Thủy
Ngôi sao trời mênh mông!

7.5.2009 Lu Hà



Hỏi Thăm
tặng ca sĩ Mỹ Tâm

Thuyền quyên yểu điệu má đào
Áo hồng tươi thắm dạt dào Mỹ Tâm
Tóc mây tuổi mộng chưá chan
Lướt qua vòm cổng tình thâm giống nòi
Sau lưng bờ suối hoa trôi
Nhà tranh khóm trúc sương rơi nghẹn ngào
Châu Âu Mỹ Quốc bốn muà
Lời ca tiếng hát mặn mà Việt Nam
Đồng bào hải ngoại âm thầm
Ngậm ngùi thương nước tím bầm ruột gan
Mỹ Tâm gịọt lệ sóng tràn
Năm châu bốn biển trăng ngàn ngẩn ngơ
Tâm tư huyền ảo vi vu
Thả hồn theo gió la đà biển đông
Mẹ cha tủi hận theo giòng
Lên thuyền vượt biển tìm đường tự do
Mỹ Tâm sinh ở nơi nao?
Úc Châu Mỹ Quốc hay là Châu Âu
Mắt huyền lóng lánh trăng sao
Như ngàn tia chớp lao đao phấn nồng
Mong em thắm chỉ tơ hồng
Gieo cầu đúng chổ đàn rung đúng nhà
Hai bên nội ngoại ngợi ca
Con nhà khuê các tự hào tổ tiên
Sống cho ngay thẳng hồn nhiên
Lời ca tiếng hát nỗi niềm quê hương!



25.4.2010 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét