Thứ Tư, 22 tháng 7, 2015

Thơ Tình Chùm 71

 Ngọn Lửa Mexico
tặng Vicky Nguyên

Mexico ngọn lưả hồng
Trái tim bốc cháy hỡi nàng Vicky
Gót sen màu áo da trời
Tóc mây loã xoã ngang đồi bồng lai

Dạt dào buổi sáng ban mai
Dập dìu bướm lượn cho ai áo dài
Nghiêng nghiêng mắt phượng mày ngài
Tuổi thơ còn nhớ Mickey mỉm cười
Thiên nhiên vốn sẵn tính trời
Hoàng hôn cát trắng tuyệt vời đắm say
Mấy ai trong chốn chương đài
Buồng the khuê các miệt mài chân kinh?
Tuổi vàng trăng dọi đầu xanh
Chúc thân an lạc tâm thành yên vui
Thịt quay chả nướng ngọt bùi
Tiá tô xà lách Vicky trổ tài...
Xu hào bong bóng mấy ai?
Nếm qua hương vị cho đời lên tiên.

27.1.2011 Lu Hà



Giống Hệt Như Nhau
tặng Kỳ Duyên và Như Loan

Hai nàng giống hệt như nhau
Long lanh giọt nước Tây Hồ Việt Nam
Kỳ Duyên cùng với Như Loan
Tiên nga giáng thế dương trần ngẩn ngơ
Thái Chân Ngọc Nữ thuở nào
Đào tiên ăn trộm nên ra nỗi này
Kỳ Duyên vào cưả nhà ai?
Như Loan cũng vậy đầu thai cùng nhà?
Bồng bềnh hai trái hồng mơ
Vòng eo thon thả dạt dào lâng lâng
Tóc mây lấp lánh hào quang
Phập phồng ánh điện xênh xang cánh gà
Bởi còn ân ái mộng mơ
Dương trần đày ải má đào phôi phai
Phải qua sinh tử luân hồi
Như người dương thế trời ơi, có buồn?
Đường xa muôn nẻo trần gian
Bọt bèo trôi nổi muôn vàn vấn vương
Bao la trong cõi vô thường
Nam nhi quân tử bốn phương đất trời
Phen này quyết chí tới nơi
Ngó lên sân khấu bồi hồi chờ mong...
Hai nàng giá có đoái thương
Cái hôn dang dở muộn màng đắm say!

28.1.2011 Lu Hà


Trái Tim Rơi
hoạ thơ Môi Tím

Sóng hận triều dâng sông nước trôi
Trái tim lầm lỡ chẳng nên lời
Tình tôi như đoá hoa tim nát
Chỉ khóc cho đời thương mãi thôi

Nức nở u hoài giọt lệ rơi
Trôi theo dòng nước nghẹn không lời
Người đi biền biệt không quay lại
Vĩnh viễn trong tôi một bóng người…

Lòng đau chua xót hỡi người ơi!
Hờ hững vì ai lỡ mất rồi
Có phải vì tôi không biết giữ
Suốt đời nuối tiếc trái tim rơi?...

4.11.2009 Lu Hà



Bến Bờ Giải Thoát

Ngày xưa có Đinh Hùng
Thơ thẩn những chiều hoang
Tìm gì trong nghiã điạ ?
Chôn linh hồn bi thương…

Thơ tặng Đỗ Đức Thu
Tởm lợm gái giang hồ
Chỉ có chàng Thế Lữ
Đêm gió gào hoang vu

Thế kỷ đã đi qua
Chán chường lẫn cay chua
Tình thù ! ôi nhân thế
Kinh hoàng bao giấc mơ

Nhất niệm đoá sen hoa
Nhất niệm cũng thành ma
Hồn thơ về thế tại
Chôn vùi đi thương đau

Hỉ sả là vô tư
Nuôi tâm tình thiết tha
Xoá đi bao oán hận
Giải thoát ngàn năm sau

Mở cánh cưả tự do
Thả uất hận trong đầu
Trang trải lên trang giấy
Nhẹ nhàng hồn về thu….

17.11.2009 Lu Hà


Giọt Mưa Vô Cảm
hoạ thơ Hồ Bảo Thanh

Thánh thót ngoài trời mưa
Nghe gió thổi lao xao
Hai người cùng im lặng
Còn nói gì cho nhau ?

Chẳng ai chiụ mở miệng
Bâng khuâng tình xa xôi
Tự trọng hay sĩ diện
Xem đối phương nói gì?

Ngoài trời mưa vẫn rơi
Chớp loá sáng lưng trời
Hững hờ nghe sét đánh
Rồi buông tiếng thở dài

Gần nhau mà cách xa
Trời biển rộng bao la
Ghét giọt mưa vô cảm
Tí tách rời nhau ra....

19.11.2009 Lu Hà



Uá Màu Mực Phai
chuyển thể thơ Vũ Hoàng Chương: Lá Thư Ngày Trước

Trăng ảm đạm vương sầu vạn cổ
Mười năm dài thổ lộ bằng thư
Bâng quơ hò hẹn là hư
Sắt son mỏng mảnh duyên tơ lỡ làng

Rượu cứ rót đêm đông giá lạnh
Chiếu chăn đơn lóng lánh đèn khuya
Cô miên rùng rợn hôn mê
Nỗi niềm tưởng nhớ sơn khê nẻo nào?

Gió âm tuởng lạc vào nệm gối
Gọi xa xăm bối rối hồn ơi!
Tơ tình sóng biển xa khơi
Cánh buồm viễn vọng tìm nơi bến bờ...

Hỡi năm tháng phai nhoà mộng điệp
Yêu đê mê trọn kiếp tàn phai
Mười năm còn chút này đây
Tình xưa e ấp trao tay mặn nồng

Ai đã viết yêu thương hưá hẹn
Nét thon gầy run rẩy đưa nhanh
Buổi đầu đâu dám em anh
Đơn sơ ngượng ngập tâm tình ngẩn ngơ

Hoa hé nụ hồn thơ nếp giấy
Nhắc làm chi thuở ấy tươi xanh
Tương tư ảo mộng duyên lành
Đêm nay xế nẻo để anh nghẹn ngào

Say đã gắng âu sầu hấp hối
Mưa, mưa hoài tê tái lòng đau
Gấm the từ buổi xa nhau
Vàng son mắt biếc bạc màu trần suy

Mình thương tiếc một thời dĩ vãng
Giấc mơ xưa lãng đãng chiều nay
Mây trời rỏ giọt bi ai
Mấy tuần nằm viện bồi hồi thở than

Đêm dằng dặc nỗi niềm ai oán
Áo xiêm bay tủi hận làm sao
Mưa hoài, mấy đêm liền nhau
Mười năm vọng lại uá màu mực phai...

Nghe lá rụng rã rời thân xác
Hồn bơ vơ xao xác màn đêm
Côn trùng rên rỉ thương tâm
Mưa càng nặng hạt nỗi niềm càng sâu....

Yêu sai lỡ để sầu vạn kiếp
Pháo vu qui tới tấp ngưạ xe
Chiều buồn đưa tiễn người đi
Mười năm còn lại chút này mà thôi...


1.7.2010 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét